Chương 1124: Khuynh Nang truyền thụ 2
Chương 1124: Khuynh Nang truyền thụ 2
Luận tu vi, hắn là người có tu vi kém nhất trong toàn bộ Hồ Tiên cốc, trừ hắn ra, chính là Lý Bá Tiên ngũ tầng cảnh này, trên nữa, kém nhất cũng là tu sĩ lục tầng cảnh.
Là biểu hiện gần đây của mình trên trận đạo sao? Nhìn phương hướng Chu Vân Thiên đi tới trước đó, hẳn là từ bên chỗ Tạ Vân Hàn, nói như thế, hẳn là Tạ Vân Hàn nói với hắn một ít gì đó, lúc này mới làm cho Chu Vân Thiên thiên vị mình trắng trợn như vậy, thậm chí cuối cùng còn nêu ra danh hiệu tôn thượng.
Xem ra... Mình không giấu dốt trên Trận Đạo, là lựa chọn chính xác.
"Lục Nhất Diệp!"
Bên tai vang lên giọng nói của Hạ Lương.
Lục Diệp xoay người, mở miệng nói: "Hạ đạo hữu, lời Chu đạo hữu vừa nói, không cần để ở trong lòng, chúng ta lại đến, ngươi cũng không cần nương tay."
3
"Miễn đi!" Vẻ mặt Hạ Lương bình tĩnh, nhìn không ra hỉ nộ gì, "Chu đạo hữu đã có phân phó, vậy thì việc luận bàn cứ như vậy mà thôi, bất quá về phương diện đao thuật, ta có thể tận tâm dạy bảo ngươi, ngươi có cái gì không hiểu, đều có thể hỏi ta, đao thuật của ngươi mặc dù bá đạo cuồng bạo, nhưng ta nhìn ra, căn cơ rất kém cỏi, hẳn là nguyên nhân không có hệ thống chỉ điểm, nghĩ đến cũng phải, phía Bích Huyết tông bên kia trước ngươi cũng chỉ có hai ba người, hơn nữa đều không có tu sĩ dùng đao, sợ rằng cũng không có ai có thể dạy ngươi."
Lục Diệp nghe vậy, con mắt tỏa sáng: "Cái gì cũng có thể thỉnh giáo ngươi?"
"Chỉ cần là đao thuật cũng được, ta cũng sẽ không giấu diếm!"
"Vậy trước hết cảm ơn Hạ đạo hữu!"
Trước khi tiến vào Hồ Tiên cốc, Lục Diệp không ngờ rằng một ngày nào đó mình có thể tu hành đao thuật dưới sự chỉ điểm của Hạ Lương, đây thật đúng là cơ hội ngàn năm một thuở.
Hạ Lương xuất thân Cuồng Đao Môn, hơn nữa thiên tư không tầm thường, đao thuật hắn tu hành đều là tinh hoa mà Cuồng Đao Môn tích lũy nhiều năm, có thể được hắn chỉ điểm, tuyệt đối có thể làm cho Lục Diệp ít đi rất nhiều đường vòng.
Lục Diệp lập tức được hắn chỉ điểm, bắt đầu tu hành từ điểm mấu chốt nhất. Mặc dù toàn bộ quá trình này vô cùng buồn tẻ vô vị, nhưng Lục Diệp lại tràn đầy phấn khởi.
Bên này một người tận tâm dạy bảo, một người dụng tâm học tập, trong tẩm điện của hồ yêu, Chu Vân Thiên đã báo cáo chuyện của Lục Diệp.
Hồ yêu diêm dúa vũ mị sau khi nghe xong, cũng lộ ra thần sắc ngoài ý muốn, nhẹ nhàng cười: "Nói như vậy, lần này thật sự nhặt được bảo rồi? Tạ Vân Hàn đã nói như vậy, khẳng định là có đạo lý của hắn, nếu như thế, về sau trận pháp bên Hồ Tiên cốc giao cho Lục Diệp phụ trách, để Tạ Vân Hàn làm phụ đi."
Tiếng cười khẽ, Chu Vân Thiên nghe mà xương cốt đều mềm nhũn, thậm chí ngay cả mấy nữ tử hầu hạ nàng bên cạnh hồ yêu cũng không khỏi lộ ra thần sắc say mê.
Chu Vân Thiên bảo vệ trong lòng thanh minh, không dám lộ ra bất kính, lĩnh mệnh nói: "Thuộc hạ hiểu rồi, bất quá Tôn Thượng, những ngày gần đây đều không thể tìm được người mới nào."
Hồ yêu nói: "Dù sao nơi đây cũng là núi Thái Mãng, bình thường ít có tu sĩ lui tới, tìm không được cũng bình thường."
Chu Vân Thiên thăm dò nói: "Vậy có cần cho người đưa tin ra ngoài, câu một vài người qua đây không?"
Những người này sau khi vào Hồ Tiên cốc liền chặt đứt tất cả liên hệ với ngoại giới, tu sĩ ngoại giới chỉ có thể thông qua ấn ký chiến trường, kết luận sinh tử của bọn họ, nhưng không cách nào xác định trạng thái và vị trí của bọn họ lúc này.
Nhưng nếu như chủ động đưa tin ra ngoài, tất nhiên có thể hấp dẫn một nhóm người tới, đến lúc đó chỉ cần hồ yêu xuất thủ, là có thể tiếp tục lớn mạnh lực lượng Hồ Tiên cốc.
"Không thể!" Hồ yêu quả quyết bác bỏ, thân thể vốn nằm trên giường êm cũng chầm chậm ngồi dậy, thần sắc nghiêm túc: "Nhớ kỹ một điểm, vào Hồ Tiên cốc, vĩnh viễn không thể đưa tin ra ngoài, ai dám đưa tin, kẻ ý chết!"
Chu Vân Thiên sắc mặt trắng nhợt, cúi đầu nói: "Vâng, thuộc hạ hiểu rồi!"
"Đi xuống!"
"Vâng."
Chu Vân Thiên cung kính lui ra.
Đợi hắn đi rồi, đôi mắt đẹp của hồ yêu biến ảo.
Quả thật, nếu như dựa theo phương pháp Chu Vân Thiên nói trước đó, Hồ Tiên cốc bên này nhất định có thể nhanh chóng lớn mạnh lực lượng, đến lúc đó chớ nói một trăm người, chính là hai trăm người thậm chí là nhiều hơn, đều có thể tụ tập trong thời gian cực ngắn.
Thế nhưng...Hồ Tiên Cốc tồn tại nhiều năm như vậy, nàng dùng phương thức này nô dịch quá nhiều tu sĩ Nhân tộc, nàng đã có thể cảm nhận được một loại nguy cơ khó hiểu.
Đó là một loại nguy cơ phảng phất như lưỡi dao sắc bén treo ở trên cổ, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống!
Lúc trước lần đầu tiên cảm nhận được loại nguy cơ này, nàng còn tưởng rằng là ảo giác, nhưng theo thời gian trôi qua, loại cảm giác nguy cơ này càng ngày càng rõ ràng.
Cô hiểu rõ đây không phải ảo giác gì, mà là Thiên Cơ chú ý tới nàng.
Trên chiến trường Vân Hà xuất hiện lực lượng không nên xuất hiện, loại lực lượng này lại dùng để nô dịch tu sĩ Vân Hà cảnh, điều này không thể nghi ngờ làm cho Thiên Cơ tức giận, cho nên làm cho nàng sinh ra cảm giác nguy cơ cực lớn.
Nàng biết một ngày nào đó, thiên cơ vì hành động của nàng mà giáng xuống trừng phạt, nhưng mà trước đó, nàng còn có chuyện không thể không làm, chỉ bằng vào lực lượng của nàng không có biện pháp làm thành sự kiện kia, chỉ có nô dịch càng nhiều tu sĩ tới giúp nàng hoàn thành.
Người mới thu nạp bốn phía đã là cực hạn, nếu thật sự vận dụng loại phương pháp này dụ người mắc câu, chỉ có thể gia tăng thiên cơ chú ý đối với nàng cùng nguy cơ treo trên đỉnh đầu nàng, cái được không bù nổi cái mất.
"Sắc trời đã tối, ngày mai lại tu hành đi." Hạ Lương nói xong, lấy ra một ngọc giản từ trong túi trữ vật của mình, đưa cho Lục Diệp: "Đây là tâm đắc tu hành đao thuật mà trưởng bối trong môn ta chỉnh lý, cho ngươi mượn xem, nhất định không thể đánh mất."
Lục Diệp nhận lấy ngọc giản kia: "Đa tạ Hạ huynh."
Hồ Tiên cốc, thật là một địa phương tốt!