Chương 1125: Cấm địa
Chương 1125: Cấm địa
Mấy ngày sau, Lục Diệp đã thăm dò tình hình Hồ Tiên cốc, nhưng làm thế nào mới có thể an toàn mang Lý Bá Tiên đi, vẫn không có đầu mối.
Bí thuật thần hồn của hồ yêu không bị phá, Lý Bá Tiên không thể nào thành thành thật thật đi theo hắn được, giết hồ yêu càng là chuyện hoang đường, mấy ngày nay ngoại trừ lần ở tẩm điện của hồ yêu tới gặp nàng một lần ra, mấy ngày nay Lục Diệp vẫn không gặp lại đối phương, tên kia vẫn luôn ở trong tẩm điện của mình, không lộ diện.
Hơn nữa, cho dù nàng thật sự lộ diện, với thực lực trước mắt của Lục Diệp cũng không giết được đối phương, bên cạnh người ta có rất nhiều tu sĩ bảo vệ.
Cũng còn có một tin tức tốt nữa, là bên phía Phong Nguyệt Thiền truyền tới.
Bầy sói bên kia linh địa lại lớn mạnh, lúc đầu đàn sói chỉ có hơn một trăm con, sau này cũng không biết chúng nó đi đâu tụ tập càng nhiều đồng loại, lúc đám người Đàm Thánh giết vào linh địa, bầy sói đã có hơn hai trăm con, ngay tại một ngày trước, bầy sói lại mang về một nhóm tộc loại, đem tộc đàn lớn mạnh tới hơn ba trăm.
Trong kế hoạch của Lục Diệp, loại chuyện giết hồ yêu này không thể không mượn nhờ lực lượng bầy sói, cho nên bầy sói lớn mạnh, đối với hắn mà nói là chuyện tốt.
Nhưng phải chờ một cơ hội thích hợp.
Số lượng tu sĩ Hồ Tiên cốc bên này quá nhiều, lại có trận pháp có thể dựa vào, bầy sói dù có hơn ba trăm con cũng tuyệt nhiên không phải là đối thủ, nếu bầy sói lớn mạnh tới năm trăm con, có lẽ có thể thử cường công Hồ Tiên cốc, nhưng ba trăm con vẫn quá miễn cưỡng.
Chỉ có thể tiếp tục chờ cơ hội.
Ngày thứ hai đi theo Hạ Lương học tập đao thuật, Chu Vân Thiên tìm tới, truyền đạt mệnh lệnh của hồ yêu, trận pháp bên Hồ Tiên cốc sau này lấy Lục Diệp làm chủ, Tạ Vân Hàn làm phụ.
Vừa là mệnh lệnh của hồ yêu, Lục Diệp tự nhiên không có đạo lý cự tuyệt, lúc này nhận lệnh, cuối cùng cũng xác định được, hôm qua Chu Vân Thiên thiên vị mình ra sao, đúng là bởi vì biểu hiện của mình trên trận đạo.
Tạ Vân Hàn tất nhiên là nói ra không ít lời tốt đẹp của mình.
Kỳ thật ngày thường ai làm chủ, ai làm phụ cũng không có khác biệt quá lớn, trận pháp bên Hồ Tiên cốc đã duy trì rất nhiều năm, mấy ngày trước đây hai người Lục Diệp và Tạ Vân Hàn lại giữ gìn các loại điều chỉnh, hiện giờ hai người cần làm cũng không nhiều, mỗi ngày phân sớm trưa muộn ba lượt, đi xem các nơi Hồ Tiên cốc, kiểm tra trận pháp vận chuyển là được.
Chủ phụ sửa đổi, chỉ là một loại biến hóa trên danh nghĩa, để Lục Diệp có thể đạt được càng nhiều chú ý và địa vị cao hơn ở Hồ Tiên cốc.
Đại đa số thời gian, Lục Diệp đều đi theo bên Hạ Lương tu hành đao thuật, trước kia hắn chưa từng để ý, nhưng từ sau khi theo Hạ Lương tu hành đao thuật, hắn mới phát hiện, cơ sở của mình thật sự quá kém.
Từ khi bắt đầu bước lên con đường tu hành, hắn gần như hết thảy mọi thứ đều là tự tìm tòi, nhất là phương diện đao thuật, cho tới bây giờ không có ai dạy bảo hắn hoàn chỉnh, duy nhất có được trợ lực, chính là lúc trước Tam sư huynh ở trong Linh Khê chiến trường phó thác nhi tử của mình giao cho con hắn tâm đắc đao thuật tu hành, để cho hắn từ đó học được Bàn Huyết thuật.
Nhưng đây chỉ là một loại bí thuật mà binh tu phổ biến đều cần tu hành, đối với việc tăng lên cơ sở cũng vô dụng.
Hạ Lương dốc lòng chỉ điểm, không thể nghi ngờ có thể bù đắp khuyết điểm này của Lục Diệp.
Lục Diệp rất quý trọng cơ hội này.
Làm thế nào để phát lực, hô hấp như thế nào, biến chiêu như thế nào đều phải chú ý. Trước kia Lục Diệp chỉ theo bản năng vung đao, bây giờ có Hạ Lương chỉ điểm, hắn có một loại cảm giác sáng tỏ thông suốt, cơ sở đao thuật của bản thân, càng ngày càng tăng.
Hạ Lương không chỉ một lần khen ngợi thiên phú đao thuật của Lục Diệp, càng nói thẳng nếu như lúc trước hắn có thể bái nhập Cuồng Đao Môn, nhất định có thể đạt được tinh túy của Cuồng Đao Môn.
Thời gian nhoáng một cái, lại qua mấy ngày.
Sáng sớm một ngày nọ, Lục Diệp vẫn như cũ, cùng với Tạ Vân Hàn tuần tra đủ loại trận pháp của Hồ Tiên cốc, sau nửa canh giờ, hắn đã kiểm tra toàn bộ trận pháp một lần, xác định vận chuyển rất tốt.
Lục Diệp đang muốn trở về tu hành đao thuật với Hạ Lương, bỗng nhiên Tạ Vân Hàn mở miệng nói: "Lão đệ, hôm nay còn có một nơi khác để tuần tra."
Lục Diệp ngạc nhiên nói: "Còn có một chỗ?"
Mỗi ngày chỉ đi tuần tra một chút như vậy, mấy ngày nay hắn đã hoàn toàn quen thuộc, xác định không có chỗ nào bỏ sót, ở đâu ra chỗ khác?
"Đó là cấm địa của Hồ Tiên cốc, cách mỗi nửa tháng mới cần điều tra một lần, ngày thường không ai được tới gần." Tạ Vân Hàn giải thích.
"Cấm địa?" Lục Diệp lập tức hào hứng, trong Hồ Tiên cốc này còn có một cấm địa, trước kia hắn chưa bao giờ biết đến nó.
Bất quá vừa là cấm địa, hắn là người mới đến, tự nhiên không có khả năng rõ ràng.
Theo Tạ Vân Hàn đi về một hướng, thẳng đến chỗ sâu nhất trong Hồ Tiên cốc, phía trước xuất hiện một tòa đại trận bao phủ.
"Chính là chỗ này." Tạ Vân Hàn chỉ vào đại trận trước mặt: "Nơi này không cho phép bất cứ ai tới gần, nhưng tôn thượng có lệnh, lệnh cho ta cách nửa tháng tới kiểm tra một chút, chuyện này giao cho ngươi phụ trách."