Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 1134 - Chương 1134: Phán Đoán 2

Chương 1134: Phán đoán 2 Chương 1134: Phán đoán 2

Lục Diệp lộ ra vẻ bị dọa cho giật mình, thất thanh hô nhỏ: “Yêu thú cấp bá chủ? Chẳng lẽ là Cự Viên Cuồng Bạo kia?”

Dù trong lòng đã sớm có suy đoán nhưng suy đoán của hắn cũng chỉ là suy đoán mà thôi. Lời nói của Tạ Vân Hàn đã chứng thực suy đoán trước đó của Lục Diệp.

Đối tượng Hồ Yêu muốn báo thù quả nhiên là Cự Viên Cuồng Bạo kia.

Tạ Vân Hàn cũng nhu dự đoán của Lục Diệp, hắn biết sự tồn tại của cuồng bạo Cự Viên, dù sao trên bản đồ này cũng có đánh dấu rõ ràng, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc gật đầu: “Chính là súc sinh kia!”

“Tìm một yêu thú cấp bá chủ báo thù, tôn thượng nàng...”

“Tôn thượng làm việc như vậy tự nhiên có đạo lý của nàng, chúng ta thân là thuộc hạ việc có thể làm chính là tuân theo mệnh lệnh của tôn thượng. Bất quá Lục đạo hữu ngươi cũng không cần lo lắng, chúng ta hai người là trận tu, sau này không cần chính diện đối kháng Cự Viên Cuồng Bạo kia, chỉ cần lấy trận thế hỗ trợ mọi người là được, cho nên phương diện an toàn vẫn có chút bảo đảm.”

Lục Diệp cũng đã hiểu, vì sao Tạ Vân Hàn có thể sống mười hai năm ở Hồ Tiên cốc này.

Hồ Tiên cốc tuy rằng có thể chiêu mộ không ít tu sĩ nhưng từ đầu đến cuối, số lượng trận tu đều cực kỳ khan hiếm, mỗi lần nhằm vào Cự Viên Cuồng Bạo có hành động, Tạ Vân Hàn đều chỉ đặt trận pháp bố trí hỗ trợ, cũng không cần giao đấu chính diện với Cự Viên Cuồng Bạo cho nên dù báo thù thất bại, Tạ Vân Hàn vẫn có thể sống sót.

Về phần những người khác... Sẽ không có vận may như vậy, mỗi lần hành động đều có lượng lớn tu sĩ tử vong.

“Rất nguy hiểm sao?” Lục Diệp ngưng giọng hỏi.

Tạ Vân Hàn cười khổ một tiếng: “Ta đã tham gia hành động này ở Hồ Tiên cốc mười hai năm, đã gặp sáu lần... Hầu như mỗi lần người trong cốc đều bị hao tổn tám phần trở lên, toàn bộ Hồ Tiên cốc, trừ ta ra cũng chỉ có Chu đạo hữu sống lâu nhất, sáu năm trước hắn đến, ngươi chưa từng thấy uy thế của Cự Viên Cuồng Bạo kia cho nên không biết Yêu thú cấp bá chủ lợi hại thế nào, nếu như gặp phải ngươi sẽ hiểu được, khi chiến đấu sẽ nguy hiểm cỡ nào, vậy quả nhiên là mạng người như cỏ rác a.”

Lục Diệp nhíu mày nói: “Nếu thực lực của súc sinh kia đã cao như vậy thì vì sao Tôn thượng tích đủ người rồi tấn công mà còn tích một ít rồi đi tìm nó báo thù luôn? Ngược lại còn lần lượt tổn thất người trong cốc như vậy!”

“Tôn thượng cũng nghĩ như vậy nhưng nơi đây ở sâu trong Thái Mãng Sơn, ngày bình thường ít có tu sĩ đặt chân tới, chuyện chiêu mộ cũng không dễ dàng như ngươi nghĩ. Lần trước Chu đạo hữu mang mấy người các ngươi trở về, trong khoảng thời gian này ngay cả một người mới cũng không có, cho nên muốn tích đủ lực lượng, nói dễ vậy sao.”

“Vậy lần này... theo Tạ huynh thấy, có cơ hội thành công không?”

Tạ Vân Hàn nói: “Lúc này đây, nhân số và thực lực trong cốc đều mạnh hơn trước kia không ít, hơn nữa lại có thêm trận tu như Lục lão đệ, cho nên ta cảm thấy hy vọng rất lớn, nhưng cũng không thể phớt lờ. Việc chúng ta cần làm bây giờ là cố gắng luyện thật nhiều trận kỳ, bày nhiều trận pháp, dựa vào uy lực trận pháp làm suy yếu sức mạnh của súc sinh kia, như thế tôn thượng mới có khả năng báo thù rửa hận.”

Lục Diệp nói: “Xem ra, chúng ta gánh nặng đường xa!”

Tạ Vân Hàn cười nói: “Như vậy, lão đệ chắc đã hiểu vì sao tôn thượng lại coi trọng đệ rồi chứ? Thành thật mà nói, đối phó với kẻ địch như vậy, sức mạnh mà trận tu chúng ta có thể phát huy ra mới là chỗ dựa lớn nhất của tôn thượng.”

“Đã hiểu.” Lục Diệp gật đầu, trầm giọng nói: “Nhất định không phụ sự nhờ vả của tôn thượng!”

“Vậy thì nắm chặt luyện chế trận kỳ đi.”

Dường như là vì sắp bắt đầu hành động, bầu không khí của cả Hồ Tiên Cốc đều trở nên xơ xác tiêu điều. Rất nhiều tu sĩ không biết nội dung hành động cụ thể là gì, chỉ biết qua vài ngày sẽ có một trận ác chiến. Dưới mệnh lệnh của Hồ Yêu, một lượng lớn tài nguyên tu hành được phân phát xuống, tất cả mọi người đều đang tu hành chặt chẽ, dùng hết khả năng để tăng thực lực bản thân lên.

Mỗi ngày, Lục Diệp và Tạ Vân Hàn ngoại trừ khôi phục linh lực bản thân, còn lại đều để luyện chế trận kỳ.

Lượng lớn vật tư tiêu hao, một cây trận kỳ mới ra lò, đợi đến sáu ngày sau, tất cả nguyên liệu đều tiêu hao hết, mà trận kỳ luyện chế ra đã nhiều đến hơn năm trăm cây.

Nhiều trận kỳ như vậy, đủ để bố trí trên trăm tòa trận pháp, nếu có nhiều trận pháp hỗ trợ như vậy, không có biện pháp gì đối phó với Cuồng Bạo Cự Viên, tu sĩ Hồ Tiên cốc bên này chỉ có thể liều mạng đâm, đến lúc đó không biết sẽ chết bao nhiêu.

Hồ Tiên cốc bên này khua chiêng gõ trống chuẩn bị việc báo thù, cùng lúc đó, hai người Phong Nguyệt Thiền và Cự Giáp được Lục Diệp đưa tin cũng đang dẫn bầy sói từ linh địa xuất phát, đánh về phía Hồ Tiên cốc.

Chỉ dựa vào hai người Phong Nguyệt Thiền và Cự Giáp chưa chắc đã thể xâm nhập vào Thái Mãng sơn quá sâu, nhưng mang theo một đàn sói thì không giống, dù gặp phải yêu thú cường đại, đàn sói cũng có thể giải quyết.

Hiện giờ quy mô bầy sói đã mở rộng đến hơn ba trăm, ngoại trừ mấy chục con sói con còn chưa trưởng thành, còn lại đều là yêu lang thực lực có thể so với Vân Hà cảnh.

Mặc kệ Hồ Yêu nhắm vào con Cự Viên Cuồng Bạo kia, hành động thế nào, sau trận chiến này, số người Hồ Tiên Cốc nhất định sẽ giảm đi, đây cũng là cơ hội tốt mà Lục Diệp chờ đợi đã lâu.

Nếu trong lúc chiến đấu với Cuồng Bạo Cự Viên, Hồ Yêu chết rồi, vậy dĩ nhiên không còn gì tốt hơn, đến lúc đó bí thuật thần hồn của tất cả mọi người đều có thể giải trừ.

Nếu không chết, vậy để đàn sói tấn công Hồ Tiên Cốc, vây giết Hồ Yêu!

Không có kế hoạch gì quá phức tạp, nhưng thường thường kế hoạch càng đơn giản càng có khả năng thành công.

Hiện tại vấn đề duy nhất Lục Diệp cần suy nghĩ là vấn đề an toàn của Lý Bá Tiên.

Hắn và Lý Bá Tiên có tu vi thấp nhất ở Hồ Tiên Cốc, nhưng hắn thân là trận tu, không cần chém giết chính diện với Cự Viên Cuồng Bạo kia, nhưng Lý Bá Tiên không giống vậy, cho dù hắn tích lũy thực lực ở Linh Khê cảnh hùng hồn như thế nào, Lý Bá Tiên thực lực cũng có giới hạn, không thể chống lại một bá chủ Vân Hà Cảnh.
Bình Luận (0)
Comment