Chương 1145: Giao đấu với Cự Giáp
Chương 1145: Giao đấu với Cự Giáp
Giương mắt nhìn lại, chỉ thấy Cự Giáp đánh ra một quyền rồi vẫn cứ duy trì tư thế ra quyền, trên mặt hiện ra vẻ giãy dụa mãnh liệt, chỉ trong nháy mắt, hắn đã đứng chắn trước mặt Hồ Yêu, tung ra một quyền nện xuống Lục Diệp đang đột kích tới.
Lục Diệp thả người nhảy ra, tránh đi một kích này, trong lòng kinh hãi tột cùng!
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Cự Giáp đã bị Hồ Yêu làm cho mất hết tâm trí!
Đây là thủ đoạn nghịch thiên gì vậy?
Rốt cuộc Hồ Yêu là người như thế nào, Lục Diệp không hiểu, chỉ suy đoán đó là thiên phú đặc biệt của nàng, nhưng căn cứ vào tin tức Lục Diệp nắm giữ, Hồ Yêu dù muốn làm được điểm này cũng phải có sự tiếp xúc trực tiếp với người.
Lúc trước hắn giả bộ hôn mê bị mang về Hồ Tiên Cốc, Hồ Yêu liền đưa tay điểm lên trán hắn, sau đó thi triển bí thuật.
Chưa bao giờ nghĩ tới, không tiếp xúc trực tiếp mà Hồ Yêu lại cũng có thể thi triển bí thuật này.
Hơn nữa, dù sao Cự Giáp cũng từng theo hắn xâm nhập Tẩy Hồn trì, rèn luyện thần hồn trong Tẩy Hồn trì, tuy chỗ tốt đạt được không lớn bằng hắn nhưng thần hồn vẫn cứng cỏi hơn rất nhiều so với tu sĩ cùng cấp độ, dù như thế cũng bị nàng liếc mắt một cái biến hắn thành nô dịch, thiên phú của hồ yêu vượt xa tưởng tượng của Lục Diệp.
Người trợ giúp vốn có thể tin cậy bỗng nhiên đứng ở phía đối lập với mình, biến cố này quả thực khiến Lục Diệp có chút trở tay không kịp.
Càng khiến Lục Diệp khó hiểu hơn chính là, Hồ Yêu kia ăn một đao của hắn vì sao lại không chết?
Một đao kia của hắn đâm thẳng vào vị trí tim của Hồ Yêu, xuyên qua thân thể đồng thời còn sử dụng linh văn gai, Hồ Yêu không có lý nào lại có thể sống sót.
Tuy rằng khí tức của gia hỏa này suy yếu như ánh nến trong gió, nhưng lại không chết!
Một quyền đánh lui Lục Diệp, Cự Giáp mãnh liệt quay người, một tay kéo Hồ Yêu đang không ngừng phun ra máu, thân hình nhảy lên phóng lên trời, thẳng hướng sâu trong Thái Mãng sơn bỏ chạy.
Hỏng rồi!
Nếu để Cự Giáp mang Hồ Yêu đi, vậy tất cả dự tính hôm nay đều là vô dụng.
Hắn ở Hồ Tiên cốc đợi thời gian dài như vậy, rốt cuộc chờ đến cơ hội tốt hôm nay, còn muốn có cơ hội lần sau, tuyệt đối không có khả năng.
Hơn nữa, hôm nay hắn đã bại lộ, nếu để cho Cự Giáp mang Hồ Yêu đi, nói không chừng sau này lại không tìm được bọn họ!
Ngay khi Lục Diệp đang nghĩ như vậy, phía trước Cự Giáp bỗng nhiên xuất hiện một bóng người nhỏ yếu, rõ ràng là Y Y đang ẩn nấp ở gần đó.
Giờ khắc này, Y Y thẳng tắp nghênh đón Cự Giáp, đưa tay đánh ra mấy đạo thuật pháp, Cự Giáp không tránh không né, mà trực tiếp đón mấy đạo thuật pháp kia, một tay nắm lấy Hồ Yêu bị trọng thương, một tay thành quyền, hung hăng đập tới Y Y, không chút lưu tình nào.
Lục Diệp nhìn mà trong lòng căng thẳng.
Nhưng đúng lúc này, Cửu Trận đồ hiện lên trên tay Y Y, đón gió lớn dần lên, hóa thành một tấm màn che trời, trùm thẳng tới Cự Giáp
Trong lúc vội vàng không kịp chuẩn bị, nắm đấm của Cự Giáp nện vào trận đồ, giống như nện vào một không gian vô hình, toàn bộ cánh tay đều bị nuốt hết.
Cự Giáp muốn rút lui nhưng Lục Diệp đã đánh tới, hung hăng đạp một cước vào lưng Cự Giáp như đạp vào sắt thép, phát ra tiếng vang nặng nề, trực tiếp đạp hắn tiến vào trong Cửu Trận đồ.
Trên bức tranh, trong Loạn Thạch Lâm lập tức xuất hiện hai bóng người.
“Làm tốt lắm!” Lục Diệp khen ngợi một tiếng, theo sát phía sau Cự Giáp, đâm đầu vào bên trong Cửu Trận đồ.
Bên trong Cửu Trận đồ, bầu trời u ám nặng nề như sợi bông khiến lòng người không thở nổi. Trên bầu trời có một đám vòng xoáy quỷ dị chầm chậm xoay tròn, toàn bộ trời đất đều cho người ta một loại cảm giác cực kỳ không thoải mái.
Đây vốn không phải là một chỗ thực, đây chỉ là không gian trong Cửu Trận Đồ mà thôi.
Cự Giáp vẫn ôm lấy Hồ Yêu, lẳng lặng đứng dưới một cột đá, hung dữ trừng mắt nhìn Lục Diệp đang đuổi giết hắn, biểu cảm trên mặt hắn khiến cho Lục Diệp cảm thấy lạ lẫm.
Hồ Yêu vẫn đang đổ máu, vẻ mặt bối rối chưa bao giờ có hiện lên trên mặt nàng. So sánh với cảnh ngộ bi thảm của mình lần này, điều khiến nàng cảm thấy khiếp sợ nhất chính là Lục Diệp lại phản bội không hề có dấu hiệu báo trước.
Nàng chưa từng nghĩ tới, tu sĩ dưới trướng mình lại có một ngày có thể phản bội mình, còn mang đến cho mình đau đớn như vậy.
Cách xa nhau tầm hơn mười trượng, Cự Giáp không nhúc nhích, Lục Diệp cũng không nhúc nhích.
Tuy nói tu vi của Cự Giáp giống hắn nhưng sức mạnh của Cự Giáp cường đại đến mức nào, chỉ sợ trên đời này không ai có thể hiểu rõ bằng Lục Diệp.
Nếu thật sự phải liều mạng chiến đấu, hắn tất nhiên có thể thắng được Cự Giáp, mình cũng tuyệt đối không dễ chịu.
Nhưng Cự Giáp hiện tại là nô lệ tinh thần, không thu phục hắn thì không thể mơ tưởng làm tổn thương dêns Hồ Yêu, quả thực làm người đau đầu.
“Ngươi rốt cuộc là ai!” Hồ Yêu cắn răng quát chói tai.
Lục Diệp thản nhiên liếc nhìn nàng một cái, ánh mắt kia bình tĩnh, giống như đang nhìn một người chết.
Vào trong Cửu Trận đồ này, Hồ Yêu phải chết là điều không thể nghi ngờ, hiện tại hắn cần suy nghĩ làm sao để vượt qua Cự Giáp, giết chết Hồ Yêu.
“Ngươi chưa từng bị bí thuật của ta ảnh hưởng, có phải hay không?” Hồ Yêu lại hỏi, đến lúc này, cuối cùng nàng cũng hiểu được một ít chuyện.
Tình cảnh hôm nay tuyệt đối không phải trùng hợp, mà là Lục Diệp đã sớm dự tính, thừa dịp trận chiến giữa Hồ Tiên cốc và Cự Viên Cuồng Bạo, sau đó tâm trí nàng buông lỏng, thực lực bị tổn hại, bỗng nhiên nổi điên lên, quả thực đánh nàng trở tay không kịp.