Chương 1146: Giao đấu với Cự Giáp 2
Chương 1146: Giao đấu với Cự Giáp 2
Đúng lúc này giọng nói của Y Y bỗng truyền vào trong tai Lục Diệp: “Lục Diệp, có muốn đưa một ít sói vào trợ trận hay không?”
“Không thể!” Lục Diệp vội vàng từ chối.
Nếu Hồ Yêu không có cách nào điều khiển tâm trí người khác khi khống tiếp xúc thì cũng thôi, bây giờ nếu đã biết nàng có thể thì tuyệt đối không thể để cho bất kỳ kẻ nào hoặc là yêu thú khác tiến vào Cửu Trận đồ, nếu không chẳng những không giúp được gì mà còn có thể làm cho tình huống càng ngày càng không ổn.
Cự Giáp cũng không ngăn được bí thuật của Hồ Yêu, càng mặc kệ đám sói kia, nếu đưa vào thật thì chỉ có thể trở thành trợ thủ của Hồ Yêu.
Cho nên trận chiến ngày hôm nay, chỉ có mình hắn!
Ngoại trừ Y Y, không mượn được bất cứ ngoại lực nào.
“Tùy theo hoàn cảnh mà làm!” Lục Diệp nhẹ nhàng niệm một tiếng, thân hình hơi cong lên, Bàn Sơn Đao dựng thẳng trước người, ngưng thần nhìn chằm chằm Cự Giáp, bày ra tư thế tấn công.
Tiếp theo trong chớp mắt, dưới hai chân bụi đất tung bay, sử dụng phong hành, thân hình như lôi như điện bổ nhào tới trước, trong chớp mắt nhào tới Cự Giáp trước mặt, trường đao co ánh sáng lửa bao quanh, hung hăng đánh xuống, chém thẳng tới Hồ Yêu trong ngực Cự Giáp.
Cự Giáp nâng cánh tay phải lên, trên cánh tay phải kia toả ra ánh sáng, nó ngưng tụ thành một mảnh phòng hộ.
Trường đao chém xuống phát ra tiếng vang leng keng, lực đạo phản lại khiến Lục Diệp hơi ngửa người ra sau, nhưng mà phòng hộ trên cánh tay Cự Giáp chỉ hơi rung chuyển một chút.
Tiếp theo trong chớp mắt, Bàn Sơn Đao lần nữa rơi xuống, không chút lưu tình, như cũ chém về Hồ Yêu.
Đồng tử của Hồ Yêu co rút lại, Lục Diệp ở Hồ Tiên cốc mấy ngày nay, hắn vẫn luôn là trận tu, nhận thức lớn nhất của Hồ Yêu đối với hắn chính là năng lực trận đạo của hắn cực kỳ cao. Lần này Hồ Tiên cốc có thể thuận lợi chém giết Cự Viên Cuồng Bạo, rất nhiều trận pháp do Lục Diệp chủ trì bố trí đã phát huy tác dụng to lớn.
Nhưng Hồ Yêu cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới, trận tu mà nàng ta nể trọng lại có thể bộc phát thực lực như thế!
Tu vi Lục Diệp chỉ là tầng thứ tư nhưng thực lực như vậy so với những người tu vi tầng thứ sáu trong cốc kia cũng không thua kém bao nhiêu.
Càng làm cho nàng cảm thấy kinh ngạc chính là biểu hiện của Cự Giáp.
Nàng tuyệt đối không ngờ được, nô dịch Cự Giáp này lại có tu vi tương đồng với Lục Diệp, mới lần đầu tiên nhìn thấy tráng hán có biểu hiện cực kỳ bắt mắt.
Hai người này... Là quái vật từ đâu chui ra?
Bản thân mình dường như đã nô dịch được một tên gia hỏa ghê gớm?
Ngay lúc tâm trí Hồ Yêu còn đang chập chờn, Lục Diệp đã giao phong cùng Cự Giáp hơn mười lần, mỗi một đao của Lục Diệp đều là dùng toàn lực, không hề giữ lại chút nào. Mỗi một kích hắn chém xuống đều bị Cự Giáp hoàn toàn ngăn lại.
Mặc dù sớm biết Cự Giáp cường đại, phòng ngự cao minh, nhưng khi thật sự cùng hắn giao thủ mới có thể chân thật cảm nhận được lực phòng hộ kinh khủng của hắn.
Dù Cự Giáp không bị thương nhưng dưới sự tấn công liên miên của Lục Diệp, Cự Giáp vẫn chật vật vô cùng, thứ nhất hắn bị vây ở một phương, thứ hai, hắn còn phải phân ra lực để thủ hộ Hồ Yêu trong ngực.
Dù không vướng bận nhưng nếu để cho hắn chém giết với Lục Diệp thì hắn cũng chưa hẳn là đối thủ của Lục Diệp, càng không quan tâm tới chuyện lúc này.
Dưới một đao nặng nề kia, thân hình Cự Giáp không ngừng lui về phía sau, trái lại Lục Diệp, từng đao từng đao chém xuống, thân hình từng chút từng chút tới gần, cảm giác áp bách trên người càng ngày càng lớn.
Hồ Yêu đã nhận ra không ổn, bỗng nhiên ngước mắt nhìn về phía Lục Diệp, đôi mắt đẹp lập tức hóa thành vực sâu, linh lực ba động quỷ dị kia lại lần nữa chập chờn.
Dù đoán được Lục Diệp không có khả năng bị bí thuật của mình ảnh hưởng, nhưng Hồ Yêu vẫn không nhịn được muốn thử một chút.
Linh lực quỷ dị xâm nhập vào trong tâm trí của Lục Diệp, thiên phú lập tức dấy lên một mảnh sương mù xám nhàn nhạt.
Bộc lộ trong mắt Hồ Yêu thoáng nhạt đi, quả nhiên... Người này đối với bí thuật của mình có sức chống cự tuyệt đối, nhưng nàng thật sự nghĩ mãi mà không rõ, một Vân Hà tầng thứ tư làm sao có thể ngăn cản được?
Cho dù tâm trí của hắn có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể không bị bí thuật của mình ảnh hưởng.
Lại chém xuống một đao, đao này chém xuống, trên Bàn Sơn đao lóe lên một tia sáng, linh văn trọng áp!
Giơ cánh tay lên ngăn cản một đao này, trong nháy mắt thân thể Cự Giáp thấp xuống, chỉ cảm thấy vạn quân lực đè ở trên người mình, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, linh lực dồi dào cuồng bạo từ trong thân thể tuôn ra, muốn ngăn cản cỗ linh lực áp chế.
Nhưng ngay sau đó, trọng áp kia đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa.
Biến cố trong lúc vội vã khiến cho Cự Giáp đang phòng hộ vững như thành đồng lộ ra một tia sơ hở cùng ngay cả thân hình của hắn cũng lảo đảo một cái.
Lục Diệp rút đao đâm thẳng, thẳng đến mặt Hồ Yêu.
Trên gương mặt tái nhợt của Hồ Yêu hiện ra vẻ hoảng sợ, trong đôi mắt đẹp phản chiếu anh sáng trường đao đỏ rực, trong tầm mắt nhanh chóng phóng đại.
Bất quá một đao này cuối cùng vẫn không thể lấy tính mạng của nàng, thời khắc mấu chốt Cự Giáp đã bắt được Bàn Sơn Đao, mặc cho lưỡi đao sắc bén cắt bàn tay của hắn đến máu chảy đầm đìa nhưng vẫn cắn răng không buông tay.
Khóe mắt Lục Diệp nhảy lên một cái, thân hình nhảy lên, đá ra một cước, mượn nhờ lực phản chấn kéo dài khoảng cách với Cự Giáp.
Phốc... Hồ Yêu phun máu, sắc mặt tái nhợt không có một tia huyết sắc.
Mặc dù nàng vẫn luôn được Cự Giáp bảo vệ, không bị Lục Diệp gây thương tích, nhưng Lục Diệp giao đấu với Cự Giáp vô cùng cuồng bạo, cho dù Cự Giáp có bảo vệ tốt đến đâu nàng cũng vẫn bị chấn động không nhỏ.
Nếu là bình thường đương nhiên sẽ không có ảnh hưởng gì tới nàng, nhưng nàng vốn bị Cự Viên gây thương tích, lại bị Lục Diệp đánh lén, bây giờ thân thể bị thương nặng, lần lượt chấn kích của giao đấu truyền đến như vậy đã khiến nàng khó chịu đến cực điểm.
Cự Giáp hiển nhiên cũng đã nhận ra điểm này, cúi đầu nhìn Hồ Yêu trong ngực, đầy lo lắng.