Chương 1147: Lục Vĩ Thiên Hồ
Chương 1147: Lục Vĩ Thiên Hồ
Trước khi Lục Diệp bố trí kế hoạch của mình, dù thế nào hắn cũng không ngờ tới, thứ quấy nhiễu hắn hoàn thành kế hoạch lại là Cự Giáp.
Đây đúng là trò cười cho thiên hạ.
Việc đã đến nước này, hắn muốn chém giết hồ yêu dưới sự bảo vệ của Cự Giáp, trừ phi giết chết Cự Giáp trước, đây là kết quả Lục Diệp tuyệt đối không thể tiếp nhận.
Công kích vừa rồi của hắn mặc dù không chút lưu tình, cực kỳ cuồng bạo, nhưng đó là bởi vì hắn biết Cự Giáp có thể chống đỡ được, cho nên mới không có bất kỳ lưu thủ gì.
Lúc này thấy Hồ yêu thổ huyết, hai mắt Lục Diệp không khỏi tỏa sáng. Hắn chợt phát hiện, muốn giết hồ yêu cũng không nhất định phải giết Cự Giáp. Hắn chỉ cần duy trì thế công lúc trước là được. Cự Giáp có thể chống đỡ được, nhưng hồ yêu bị thương nặng tuyệt đối không đỡ nổi dư chấn giao phong của hai người. Dù Cự Giáp có bảo vệ nàng tốt hơn nữa cũng không được.
Vừa nghĩ đến đây, Lục Diệp lại lần nữa đánh giết về phía Cự Giáp, khí huyết và linh lực quanh thân đồng thời cuồn cuộn, hung hãn xuất đao.
Lần lượt chém xuống hung tàn, lần lượt bị ngăn lại, mỗi một lần giao phong đều làm cho thân hình Cự Giáp chấn động, làm cho hồ yêu trong ngực hắn cũng bị ảnh hưởng.
Thời gian trôi qua, linh lực phòng hộ trên người Cự Giáp không ngừng bị nghiền nát, Lục Diệp cũng thở hồng hộc.
Với thực lực hiện tại, một đao hắn có thể giải quyết tu sĩ đồng cấp. Nhưng đối mặt với Cự Giáp, Lục Diệp lại cảm thấy vô lực thật sâu, lực phòng hộ của tên này quả thực có chút không nói đạo lý.
Nhưng hiệu quả rất rõ rệt, Cự Giáp mặc dù không bị thương, nhưng hồ yêu được hắn bảo hộ trong ngực lại không ngừng đổ máu, khí tức càng suy yếu.
Mãi đến một khắc nào đó, một đao của Lục Diệp chém xuống, Cự Giáp đánh ra một quyền, trúng vào Bàn Sơn Đao.
Linh lực trên quyền phong vỡ vụn, nắm đấm của Cự Giáp xuất hiện một vết tích, Lục Diệp cũng bị một quyền này chấn cho thân hình tung bay.
Đúng lúc này, hồ yêu vẫn luôn bị Cự Giáp giữ trong ngực, yếu ớt phảng phất như Nhược Phong bỗng nhiên thả người bay lên, lao thẳng đến chỗ Lục Diệp.
Lục Diệp sợ hãi cả kinh.
Từ lúc bị thu vào Cửu Trận Đồ này, Hồ yêu đã có dáng vẻ yếu đuối mong manh, có thể mất mạng bất cứ lúc nào. Mà theo Lục Diệp giao phong với Cự Giáp, trạng thái của nàng cũng càng ngày càng kém, khiến cho Lục Diệp cho rằng gia hỏa này sắp chết rồi.
Nhưng bây giờ nhìn tư thế của nàng, tất cả vừa rồi chỉ là ngụy trang, chỉ vì trong nháy mắt phản công này.
Lần này quả thực hắn đã trở tay không kịp, thân hình tung bay, chỉ thấy trên gương mặt tái nhợt của Hồ Yêu tràn đầy thần sắc tàn nhẫn kiên quyết. Bàn tay ngọc đang thò ra bỗng nhiên đâm ra năm móng tay sắc bén, chộp thẳng tới đầu lâu của Lục Diệp.
Lục Diệp vội vàng ổn định thân hình, chém ra một đao, trực tiếp phá thân ảnh hồ ly thành hai nửa.
Không có tiếng kêu thảm thiết, không có máu tươi chảy ra, thậm chí lưỡi đao lướt qua, không có bất kỳ xúc cảm chém tới vật thật...
Sau lưng nguy cơ lớn đánh tới, Y Y kinh hô.
Thân ảnh hồ yêu bị phá vỡ trước mặt băng tán, đây rõ ràng chỉ là một đạo tàn ảnh!
Cùng lúc đó, Lục Diệp rõ ràng phát giác được có khí tức trí mạng đánh úp vào phạm vi một thước sau lưng mình.
Trong khoảng thời gian này được Hạ Lương dạy bảo, tu hành bí thuật Tâm Nhãn, mỗi ngày ở trong Thận cảnh ma luyện bản thân, bí thuật tâm nhãn của hắn đã có chút thành tựu, bất kỳ công kích nào đánh vào phạm vi một thước của hắn, hắn đều có thể rõ ràng phát hiện.
Thân thể phản ứng trước tư duy, một mặt Ngự Thủ Linh văn bỗng nhiên hiện ra sau đầu, đồng thời trường đao trong tay Lục Diệp cũng trở tay đâm ra.
Một tiếng rắc rắc vang lên, Ngự Thủ vừa mới thành hình ầm ầm vỡ vụn. Lục Diệp chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu truyền đến cảm giác đau đớn lạnh như băng, có khí tức sắc bén đâm rách da thịt của hắn, chống đỡ phía trên xương sọ của mình.
Nguy cơ trước nay chưa từng có bao phủ toàn bộ thể xác và tinh thần, trong lòng Lục Diệp biết nếu đối phương không thu tay lại, sau một khắc mình chắc chắn sẽ mất mạng.
Cũng may hắn vừa thúc giục Ngự Thủ Linh Văn, đồng thời đâm ra sau lưng một đao. Chính là một đao này, để hắn tránh khỏi vận mệnh bị đánh chết.
Hồ yêu quyết đoán thu tay lại, thân hình tung bay ra ngoài, bởi vì nếu nàng ta không thu tay lại, chắc chắn sẽ rơi vào cục diện đồng quy vu tận với Lục Diệp.
Đây là điều mà nàng tuyệt đối không thể chấp nhận.
Phía trước, Cự Giáp bị đánh lui ổn định thân hình, muốn đánh giết về phía Lục Diệp.
Lục Diệp gầm nhẹ: "Y Y!"
Vừa dứt lời, lực lượng vô hình sinh sôi nảy nở trong hư không, không gian bên người Cự Giáp vặn vẹo một hồi, ngay sau đó, cả người Cự Giáp biến mất không thấy gì nữa!
Rõ ràng là bị Y Y cưỡng ép đưa ra khỏi Cửu Trận Đồ.
Cửu Trận đồ là bảo vật cấp Linh Bảo, theo tu vi Y Y tăng lên, uy năng có thể phát huy ra cũng càng lúc càng lớn. Hiện giờ thực lực của Y Y có thể so với Vân Hà cảnh tam tầng, khống chế Cửu Trận đồ, không chỉ có thể thu địch nhân vào trong, còn có thể làm ra một ít can thiệp ở một mức độ nhất định.
Cự Giáp một mực bảo hộ hồ yêu trong ngực, Lục Diệp vốn còn đang suy nghĩ làm thế nào mới có thể tách bọn họ ra, bởi vì chỉ cần tách bọn họ ra, Y Y có thể mượn nhờ lực lượng Cửu Trận Đồ đưa Cự Giáp đi, vậy hắn có thể không kiêng nể gì mà ra tay với hồ yêu.
Nhưng Cự Giáp vẫn không cho hắn cơ hội này, lại không nghĩ tới, hồ yêu vì giết hắn, lại sáng tạo ra cơ hội tốt như thế.
Làm sao Y Y lại bỏ qua cơ hội như vậy? Cho dù không có Lục Diệp phân phó, nàng cũng sẽ lập tức đưa Cự Giáp đi.