Chương 1176: Ngẫu nhiên đi ngang qua 2
Chương 1176: Ngẫu nhiên đi ngang qua 2
Hạ Lương theo bản năng muốn chặn lại thù Lục Diệp bỗng nhiên vung tay đánh ra một đạo Hỏa Phượng Hoàng từ trên đỉnh đầu bọn họ, đánh tới vị trí của hai người, đồng thời trong miệng quát ra một tiếng: “Giao cho các ngươi!”
Vừa dứt lời lại lướt đi!
Hạ Lương và Đàm Thánh đều không rõ cho lắm nhưng cơ hội trời ban như vậy sao có thể bỏ qua, ngăn cản công kích của Hỏa Phượng Hoàng rồi hai người cùng nhau ngự không đuổi theo.
Còn không đợi bọn hắn truy kích Lục Diệp thì Hỏa Liệu Nguyên đã đánh ra thuật pháp cuồng bạo hướng tới hai người.
Hoả Liệu Nguyên một đường đuổi tới tận đây, trong lòng tràn ngập phẫn nộ, chỉ muốn giết chết Lục Diệp để trút hết mối hận trong lòng, nhưng bỗng nhiên có hai tên cảnh giới tầng thứ chín xuất hiện, việc này giống như dội một chậu nước lạnh vào người hắn, khiến hắn lạnh thấu tim.
Lại thêm lời nói trước đó của Lục Diệp, tức giận trong lòng hắn lập tức tiêu tan, giờ phút này chỉ còn sự hoảng sợ, thầm kêu hỏng bét, sợ là mình đã trúng gian kế của Lục Nhất Diệp!
Không biết tên này tìm ở đâu được hai trợ thủ cường đại mai phục ở đây, sau đó dẫn mình tới đây...
Hiện giờ bên cạnh hắn không có bất kỳ người nào giúp đỡ, chỉ sợ sẽ lành ít dữ nhiều, theo nỗi lo ấy, hắn nào dám nương tay, vừa ra tay chính là sử dụng hết sức lực của mình để ứng phó.
Hạ Lương và Đàm Thánh đang định truy kích Lục Diệp thì bị đánh cho ngây người nên chỉ có thể phản kích ngăn cản. Trong lúc nhất thời, ba bóng người ở giữa không trung chiến đấu kịch liệt vô cùng.
Chỉ trong chốc lát, Hạ Lương đã phản ứng lại...
Thì ra cảm giác bị người khác theo dõi trước đó không phải là ảo giác, Lục Nhất Diệp đã thực sự tới đây, nếu không hắn không thể biết chỗ mình và Đàm Thánh ẩn thân, thậm chí còn dẫn Hoả Liệu Nguyên tới.
Đây là muốn mượn đao giết người? Hay là đơn thuần không muốn để cho mình và Đàm Thánh ẩn thân ở gần đó?
Khả năng lớn là ý sau.
“Dừng tay!” Một đao của Hạ Lương chém ra, đồng thời gầm lên một tiếng, thu tay lại lui về phía sau, biểu thị thành ý.
Đàm Thánh cũng lập tức đi tới bên cạnh hắn.
Ngoài mấy chục trượng, Hỏa Liệu Nguyên bên ngoài thì rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại tràn đầy kinh ngạc, đơn giản là hắn giao thủ với hai tên cảnh giới tầng thứ chín, một người cũng đã rất khó đánh lại, hai người liên thủ căn bản là không thể chống lại.
Vừa rồi trong khoảng thời gian ngắn ngủi kia, hắn đã cho rằng mình chắc chắn sẽ phải chết nhưng không ngờ đối phương lại dừng tay trước.
Hơn nữa binh tu dùng đao kia...
“Cuồng Đao môn?” Hỏa Liệu Nguyên nhớ lại những tu sĩ của Cuồng Đao môn thế hệ này đã đạt tới cảnh giới tầng thứ chín, sau đó thốt lên một cái tên: “Ngươi là Hạ Lương?”
Hạ Lương lạnh lùng không nói lời nào, cho dù là ai bị người ta tính kế như thế tthif đương nhiên tâm trạng cũng sẽ không tốt.
Huống chi, hắn và Đàm Thánh vốn muốn ẩn nấp trong bóng tối, hiện tại thì hay rồi, bị Lục Nhất Diệp tính kế như vậy, hai người đã lộ ra.
Trầm mặc chính là cam chịu.
Trong lòng Hỏa Liệu Nguyên thả lỏng, may mà Hạ Lương là người của Cuồng Đao Môn, Cuồng Đao Môn là Vạn Ma Lĩnh, không phải địch là tốt rồi.
“Vị đạo hữu này là...” Hỏa Liệu Nguyên lại nhìn về phía Đàm Thánh.
Đàm Thánh bất đắc dĩ ôm quyền giới thiệu: “Tân Nguyệt Môn, Đàm Thánh!”
Hoả Liệu Nguyên đáp lễ: “Thánh Hỏa giáo, Hoả Liệu Nguyên!” sau đó lại hỏi: “Hai vị đạo hữu vì sao lại ở đây?”
Khi lòi nói vừa ra khỏi miệng, Hoả Liệu Nguyên đột nhiên ý thức được thứ gì đó, vẻ mặt vốn hiền lành khẽ động, ánh mắt cũng híp lại.
Hai tu sĩ cảnh giới tầng thứ chín không có lý nào lại vô duyên vô cớ trốn ở chỗ này, nhất là khi ban ngày còn xảy ra một trận đại chiến.
Hơn nữa nghe nói trong khu vực săn bắn, hành động nhằm vào Lục Nhất Diệp cũng do hai người này chủ đạo, cuối cùng Lục Nhất Diệp giết vào Linh Khê chiến trường, phá nơi đóng quân của Tân Nguyệt Môn, vơ vét lượng lớn lợi ích từ Cuồng Đao Môn.
Hai người này vốn đã có ân oán lớn lao với Lục Nhất Diệp!
Đàm Thánh quay đầu nhìn Hạ Lương, thấy vẻ mặt bình tĩnh của đối phương, nói: “Ngẫu nhiên đi ngang qua, Hỏa đạo hữu vừa rồi đuổi theo ai?”
Đàm Thánh xem như khuất phục , mặt không đổi sắc nói ra lời nói này, hắn không bằng lòng.
“Ngẫu nhiên đi ngang qua...” Hỏa Liệu Nguyên siết chặt hai tay, cả người đều đang run rẩy, hiển nhiên là đang kìm nén phẫn nộ trong lòng.
Hắn hình như đã thấy rõ chân tướng, làm sao còn không rõ ràng, đệ tử hai tông lần này xuất hiện tổn thất lớn như vậy, đương nhiên cũng do mình khinh địch, nhưng nguyên nhân chủ yếu vẫn là việc hai người này che giấu một ít thông tin quan trọng!
Nếu sớm biết trong linh địa có Cấm Không Đại Trận, hắn làm sao có thể để cho đệ tử hai tông liều chết xông vào như vậy?
Lúc trước hắn vẫn rất tò mò, rốt cuộc là ai đã truyền tình báo tới cho mình, bây giờ xem như đã hiểu.
Lúc ban ngày bọn họ khẳng định đã ở chỗ này âm thầm quan sát, giờ phút này lại còn giả bộ như không biết!
Hỏa Liệu Nguyên hận không thể ném một quả cầu lửa lớn nện lên mặt Hạ Lương, nhìn xem da mặt hắn rốt cuộc dày bao nhiêu, nhưng cũng chỉ có thể đè nén tức giận trong lòng.
Không nói đến Thánh Hỏa giáo là tứ phẩm tông môn, không thể đắc tội Cuồng Đao môn, ngay cả lúc này cũng không phải là lúc trở mặt với hai người này...
Đánh không lại, trở mặt thì có thể làm gì?
“Ta vừa đuổi theo Lục Nhất Diệp!” Lúc Hỏa Liệu Nguyên nói ra những lời này, cả người đã bình tĩnh lại.
“Ồ? Lục Nhất Diệp!” Hạ Lương nhướng mày, giống như mới biết được: “Lục Nhất Diệp của Bích Huyết tông?”
Ngươi hỏi cái rắm gì vậy! Hỏa Liệu Nguyên đang tức giận suýt chút nữa lại cuồn cuộn dâng lên.
“Đúng vậy!”
“Vậy thật đúng là trùng hợp, ta cùng Đàm huynh cũng đang tìm kiếm hành tung của hắn, chưa từng nghĩ, hắn lại ở ngay dưới mí mắt, đây thật đúng là đi mòn gót sắt tìm không thấy, tìm được lại hoàn toàn không tốn công sức!”
“Ha ha ha...” Hỏa Liệu Nguyên ngoài cười nhưng trong không cười.
Đàm Thánh mở miệng nói: “Hỏa đạo hữu, vừa rồi chúng ta bị Lục Nhất Diệp lợi dụng, lại để cho hắn may mắn tránh được một kiếp, Hỏa đạo hữu chớ trách”