Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 1178 - Chương 1178: Dốc Lực Tấn Công Hồi Thiên Cốc 2

Chương 1178: Dốc lực tấn công Hồi Thiên Cốc 2 Chương 1178: Dốc lực tấn công Hồi Thiên Cốc 2

Hắn quyết định tiết lộ tin tức về Thiên Cơ trụ cho Hỏa Liệu Nguyên, đương nhiên không phải hắn có lòng tốt mà là nếu Hoả Liệu Nguyên bức ép quá đáng, sau đó hắn bị Lục Diệp bức đến phải rời đi, đến lúc đó lại là phí công phí sức.

Nhưng Hỏa Liệu Nguyên khi nghe được tin tức này tuy có kinh ngạc nhưng cũng không hỏi thêm gì nữa, rõ ràng không quá bình thường, giống như sự tồn tại của Thiên Cơ trụ, không có bất kỳ quấy nhiễu nào đối với kế hoạch của hắn, cho nên căn bản không cần hỏi kỹ.

Đàm Thánh nghĩ đến cuộc đối thoại trước đó, rất nhanh cũng phát hiện ra điểm này, cau mày nói: “Rốt cuộc hắn muốn làm gì?”

“Mặc kệ hắn muốn làm gì, sau khi trời sáng sẽ thấy được.”

Trời đã sáng, không còn ngày mai.

Hơn một canh giờ sau, sắc trời dần sáng, tu sĩ hai tông sớm đã chuẩn bị thỏa đáng, dưới hiệu lệnh của Hỏa Liệu Nguyên, ngang nhiên khởi xướng tiến côông vào linh địa, chỉ trong nháy mắt, đại trận che lấp đã mất đi tác dụng, cảnh sắc linh địa rơi vào trong tầm mắt.

Không có đại trận phòng hộ quấy nhiễu, bởi vì Lục Diệp không đi bố trí.

Trong linh địa, Lục Diệp lách mình lao ra, nhìn gần trăm tu sĩ tới gần biên giới linh địa, hắn nhíu mày.

Đây là... muốn tận lực tấn công? Hỏa Liệu Nguyên dù phẫn nộ hơn nữa cũng không đến mức làm ra quyết định ngu xuẩn như thế chứ? Hắn không để ý sống chết của tu sĩ dưới trướng mình sao?

Hay là nói, hôm qua mình hai lần đánh lén khiến hắn tức giận đến choáng váng? Nhưng nhìn trận thế đâu vào đấy của đối phương, tựa hồ lại có chút không giống.

Lý Bá Tiên, Phong Nguyệt Thiền và Cự Giáp đồng loạt hiện thân, đứng ở bên cạnh Lục Diệp.

“Tiểu sư đệ!”

“Tình huống lần này không ổn lắm.” Sắc mặt Lục Diệp trở nên nghiêm túc, hắn nhìn thấy bóng dáng Hạ Lương và Đàm Thánh từ trong trận doanh đối phương.

Điều này cũng nằm trong dự liệu, Hạ Lương và Đàm Thánh ẩn núp trong bóng tối bị hắn bức ra, lựa chọn tốt nhất dĩ nhiên là liên thủ với Thánh Vũ Linh Địa.

Nhìn như lực lượng địch có vẻ lớn mạnh nhưng trên thực tế rắn độc ẩn thân trong chỗ tối mới là đáng sợ nhất, bây giờ bày ở bên ngoài, mức độ uy hiếp ngược lại đã giảm đi không ít.

Lục Diệp quay đầu nhìn về phía Cự Giáp: “Nếu như ngăn không được thì sử dụng Thiên Cơ trụ trốn trở về Cửu Châu, biết không?”

Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền đều không lo lắng, tình huống không đúng khẳng định sẽ chạy, hắn là lo lắng cho Cự Giáp.

Hôm qua chết mấy con sói mà Cự Giáp đã cả ngày đắm chìm trong bầu không khí bi thương, bảo hắn vứt bỏ bầy sói chạy trốn, tên khờ khạo này chưa chắc đã nguyện ý.

Cự Giáp nhìn thoáng qua con sói gần đó, im lặng không nói.

“Người chết thì đã không còn gì nữa, còn sống còn có thể báo thù!” Lục Diệp nói.

Cự Giáp cúi đầu, vẫn không nói lời nào.

Lục Diệp không nhịn được thở dài, không tiếp tục khuyên bảo gì nữa.

“Giết!” Bên ngoài linh địa, nương theo tiếng rống giận dữ của Hỏa Liệu Nguyên, tu sĩ của Thánh Vũ Linh Địa đồng loạt bước vào phạm vi bao phủ của cấm không đại trận, trải qua ngày hôm qua, bọn họ đương nhiên biết rằng họ không có khả năng lại ngự không phi hành.

Linh địa này là một linh địa cỡ nhỏ, diện tích cũng không lớn.

Nhưng mà để chăm sóc bầy sói, phạm vi Lục Diệp bố trí trận pháp không nhỏ, cho dù là đại trận che lấp hay là đại trận phòng hộ, hoặc là đại trận cấm không đều vượt xa phạm vi của linh địa, bao trùm phạm vi mấy trăm trượng.

Các tu sĩ của Thánh Vũ Linh Địa bước vào biên giới đại trận, khoảng cách với đám người Lục Diệp vẫn còn mấy trăm trượng, khoảng cách này đương nhiên không nằm trong phạm vi công kích.

Đông đảo tu sĩ đi từng bước từng bước một, linh địa áp bách, linh lực trên người mỗi người đều cuồn cuộn, vận sức chờ phát động.

Đàn sói cũng bắt đầu chuyển động, từng con nhe răng trợn mắt, yêu lực quanh thân bắt đầu nổi lên.

Trận chiến hết sức căng thẳng!

Thẳng đến khi hai bên cach nhau dưới trăm trượng, bên Thánh Vũ Linh Địa dưới hiệu lệnh của Hỏa Liệu Nguyên đồng loạt ra tay, trong lúc nhất thời, quang mang ngự khí cùng thuật pháp bắt đầu tỏa ra, dũng mãnh lao về phía đàn sói.

Cùng lúc đó, đàn sói bên này cũng có từng đạo lưỡi gió phản kích, chỉ bất quá số lượng ít hơn so với các tu sĩ, dù sao số lượng sói có thể thi triển yêu thuật này cũng không nhiều lắm.

Đối phó ở cự ly xa như vậy khiến bầy sói chịu thiệt thòi, sói đầu đàn hiển nhiên hiểu rõ điểm này, ngửa mặt lên trời tru lên một tiếng.

Tiếp theo trong chớp mắt, bầy sói lao nhanh lên, từng tiếng sói tru cộng hưởng xa xa, từng thân thể trắng tuyết chạy nhanh, khoảng cách trăm trượng nhanh chóng rút ngắn.

Có con sói ở giữa đường bị thuật pháp hoặc ngự khí đánh trúng, thân hình lảo đảo, bất quá bản thân những con sói có thể hình cường tráng, hơn nữa còn có yêu nguyên hộ thể, chỉ cần yêu nguyên hộ thể không bị phá, trên cơ bản chúng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

Thân ảnh khôi ngô của Cự Giáp xen lẫn trong bầy sói, theo bầy sói cùng nhau đi trước, Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền theo sát sau bầy sói, trăm kiếm cùng bay, thuật pháp vù vù, lộ ra rõ ràng thực lực cường đại.

Chỉ có Lục Diệp vẫn đứng nguyên tại chỗ rút ra chín đạo ngự khí trong hộp vũ khí bên hông, hóa giải áp lực của đàn sói.

Đại chiến bộc phát, tràng diện trong nháy mắt náo nhiệt lên.
Bình Luận (0)
Comment