Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 1179 - Chương 1179: Tử Đấu Đài

Chương 1179: Tử Đấu đài Chương 1179: Tử Đấu đài

Rất nhiều công kích chống lại ngự khí và thuật pháp, máu tươi từ ven đường rơi xuống, từng con sói vồ giết các tu sĩ Thánh Vũ Linh Địa, nhảy lên cao, răng nanh sắc bén cùng móng vuốt sắc bén lập lòe ánh sáng lạnh lẽo.

Các tu sĩ của Thánh Vũ Linh Địa đã sớm có ứng đối, Thể tu ngăn cản ở phía trước, dưới sự ngăn cản của những con sói đánh giết tới, Pháp Tu và Quỷ tu thừa cơ phản kích.

Tiếng sói tru, tiếng hét phẫn nộ nối liền thành một mảnh.

Số lượng sói nhiều hơn số lượng tu sĩ Thánh Vũ Linh Địa gấp hai có thừa, nhưng cho dù chúng đều là yêu thú cấp Yêu Tướng thì thủ đoạn có thể thi triển cũng không đa dạng bằng các tu sĩ, cho nên khung cảnh trong lúc nhất thời lại có sự giằng co.

Những con sói không cách nào xé rách phòng tuyến mà các tu sĩ tổ chức, các tu sĩ cũng không cách nào tiến thêm một bước.

Lục Diệp đứng trong linh địa, vừa sử ngự khí, vừa quan sát chiến trường.Hắn nhìn thấy Cự Giáp rống giận, hấp dẫn sự chú ý của đông đảo tu sĩ, rất nhiều công kích rơi vào trên người hắn, phát ra tiếng vang phanh phanh, đánh cho linh quang bên ngoài thân hắn dao dộng, càng khiến rất nhiều tu sĩ kinh hô, đại khái là không nghĩ tới trên đời này lại có người có thể phách cường hãn như thế.

Hắn nhìn thấy hai người Hạ Lương cùng Đàm Thánh trong đám tu sĩ Thánh Vũ Linh Địa, không ngừng ra tay, chỉ bằng sức mạnh của hai người đã tạo ra một khu vực phòng thủ vững như thành đồng vách sắt.

Hai người này hiển nhiên là có giữ lại, hai Vân Hà tầng thứ chín nếu như dùng toàn lực ứng phó có thể mang đến phiền toái rất lớn cho những con sói trước mặt bọn họ, nhưng những con sói trước mặt bọn họ tuy rằng không ngừng bị đánh lui nhưng lại rất nhanh xông tới.

Cũng có thể lý giải, Thánh Vũ Linh Địa điều động nhiều người như vậy , hai người bọn họ nếu không giữ lại thực lực thì sao có thể lấy hạt dẻ trong lửa, như vậy xem ra, hai người bọn họ cùng Thánh Vũ Linh Địa hợp tác cũng chỉ là ở mặt ngoài.

Tất cả thoạt nhìn đều rất bình thường nhưng tất cả đều không bình thường như vậy.

Trận chiến này quá gấp gáp.

Nếu như Hỏa Liệu Nguyên thật sự có ý nghĩ toàn lực tấn công linh địa, ngày hôm qua mới là cơ hội tốt nhất chứ không phải kéo dài tới hôm nay.

Hôm qua bọn họ chết nhiều người như vậy tất nhiên sẽ khiến rất nhiều tu sĩ hoảng sợ, nhưng cũng có thể kích phát thù hận và phẫn nộ ở mức độ lớn nhất, nếu như hôm qua Hỏa Liệu Nguyên hạ lệnh dùng hết sức công kích thì linh địa nhất định là không giữ được.

Một đêm nghỉ ngơi và hồi phục cũng không thể để cho tu sĩ của Thánh Vũ Linh Địa có được sức mạnh, ngược lại sẽ để cho bọn họ lo được lo mất.

Hỏa Liệu Nguyên vì sao lại dồn hết lực tấn công? Chỉ là bởi vì hành động đêm qua của mình? Hoặc là vì được Hạ Lương cùng Đàm Thánh hỗ trợ?

Lục Diệp có chút không hiểu.

Tuy rằng chiến đấu kịch liệt nhưng thương vong lại rất nhỏ, bất kể là tu sĩ hay là sói đều như thế.

Bởi vì tuy các tu sĩ của Thánh Vũ Linh Địa chủ động khởi xướng tiến công nhưng tư thái bọn họ bày ra lại là phòng thủ, kể từ đó, thương vong tự nhiên sẽ không lớn.

Đây hiển nhiên là mệnh lệnh Hỏa Liệu Nguyên , chỉ nhìn tình hình trước mắt, dường như Thánh Vũ Linh Địa bên này chỉ cần ngăn cản được sói phản công là có thể thắng!

Chuyện này hoàn toàn trái ngược với sự phát động của bọn họ...

Nếu thật sự muốn tấn công thì nên liều lĩnh tổn thất, vọt vào trong linh địa, thấy sói giết sói, gặp người giết người, đem Linh Địa phá tan mà không phải đem phe mình phòng ngự kín không kẽ hở.

Hơn nữa, ngay từ lúc bắt đầu chiến đấu, Lục Diệp đã cảm giác có một cỗ khí cơ vững vàng khóa chặt mình lại.

Đó là khí cơ đến từ Hỏa Liệu Nguyên!

Hai người nhìn nhau, Hoả Liệu Nguyên phẫn nộ tựa như ngọn lửa thiêu đốt, hắn nổi giận gầm lên một tiếng: “Lục Nhất Diệp, mau lăn lại đây nhận lấy cái chết!”

Hoàn toàn là bộ dáng bị thù hận bóp méo tâm trí.

Lục Diệp cho rằng hắn đang nói phét, vừa điều khiển chín đạo ngự khí của mình, vừa đưa tay bắt lấy một cây trận kỳ.

Nếu không phải muốn điều khiển trận pháp, hắn đã sớm cầm đao giết tới, sao lại đứng bất động ở chỗ này?

Phòng hộ đại trận cùng vây trận trong linh địa đều bị phá, hắn cũng không đi bố trí lại, bởi vì không có tác dụng nhưng cũng không nói hết được trong linh địa không có trận pháp khác.

Mà trong nháy mắt khi nhìn thấy trận kỳ trong tay Lục Diệp, sắc mặt của Hỏa Liệu Nguyên liền thay đổi, hô to một tiếng: “Đều cẩn thận!”

Vừa dứt lời, trận kỳ trong tay Lục Diệp đột nhiên rơi xuống.

Tiếng nổ vang cùng với ánh lửa phóng lên cao, tiếng kêu thảm thiết truyền ra, Hoả Liệu Nguyên lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trận tuyến chỗ tu sĩ nhà mình bị xé nứt ra, bảy tám tu sĩ bị nổ tung chảy máu đầm đìa, mặc dù nhất thời không chết nhưng cũng ù tai hoa mắt, vô cùng chật vật.

Đàn sói ở thời điểm này thừa cơ mà vào, trong nháy mắt liền có mấy người mất mạng.

Lại là một tiếng vang thật lớn truyền ra, một bên khác cũng có trận pháp bị kích hoạt, lại có mấy người bị bao phủ ở trong trận thế.

“Mau ngăn lại! Đừng để chúng xông lại!”

“Vân sư đệ!”

“Sư huynh cứu ta!”

...
Bình Luận (0)
Comment