Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 1185 - Chương 1185: Liệu Nguyên Bạo Táng

Chương 1185: Liệu Nguyên Bạo Táng Chương 1185: Liệu Nguyên Bạo Táng

Đây chính là điểm yếu của pháp tu, cho dù tu vi chênh lệch rất lớn nhưng nếu như thuật pháp đánh không trúng địch thì cũng không có ý nghĩa gì.

Hơn nữa nhìn tốc độ và cách đối phó của Lục Diệp, Hỏa Liệu Nguyên không khỏi sinh ra một loại ảo giác kỳ quái, đó chính là hình như hắn không phải đang chiến đấu với một binh tu cảnh giới tầng thứ năm...

Ở trong Thánh Vũ Linh Địa, tu sĩ hai tông thường xuyên tìm hắn thỉnh giáo và thảo luận, đặc biệt là có một binh tu cảnh giới tầng thứ tám tên là Minh Triết thường xuyên đến gặp hắn để thỉnh giáo.

Nhưng so sánh hai người một chút, Hỏa Liệu Nguyên không khỏi kinh ngạc phát hiện, biểu hiện của Lục Nhất Diệp ở trước mặt mình còn tốt hơn so với Minh Triết sư đệ.

Minh Triết sư đệ chưa từng kiên trì được thời gian dài như vậy mà không bại dưới tay hắn

Đây là quái vật gì? Tu vi tầng thứ năm có thể so với tu vi tầng thứ tám?

Liệu những thứ mình thấy có phải toàn bộ thực lực của Lục Diệp?

Dù ngay từ đầu hắn chưa từng xem thường Lục Diệp nhưng lúc này Hoả Liệu Nguyên co chút động tâm, giữa dòng suy nghĩ, mâm tròn linh lực màu đỏ ở trước mặt cũng từ từ biến mất.

Lưu Tinh Hỏa Vũ thế công dày đặc cuồng bạo, thích hợp lấy một địch nhiều nhưng linh lực tiêu hao quá lớn, dựa vào tình hình lúc trước, muốn dựa vào đạo thuật pháp này để đánh chết Lục Nhất Diệp đã là chuyện không thực tế.

Hỏa Liệu Nguyên chỉ có thể nghĩ cách khác.

Cùng lúc đó, Lục Diệp phát hiện được thế công của đối phương đã thu lại, hắn lập tức đặt chân xuống đất, xoay người đánh về phía Hoả Liệu Nguyên.

“Si tâm vọng tưởng!” Hoả Liệu Nguyên sao có thể không biết được ý định của Lục Diệp, đối phương rõ ràng muốn nhân cơ hội này để đến gần mình. Kèm theo tiếng quát phẫn nộ, linh lực tuôn ra toàn thân, linh lực màu đỏ rực trước mặt tụ lại, vặn vẹo giống như có thứ gì đó muốn từ trong đó nhào ra.

Lục Diệp nhìn chằm chằm vào linh lực đang nhúc nhích kia, hộp vũ khí bên hông rung lên, chín đạo ngự khí vận sức chờ phát động.

Khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng rút ngắn nhưng Lục Diệp còn chưa kích phát uy lực của ngự khí thì bên trong linh lực đang nhúc nhích phía trước đã truyền đến một tiếng vang, ngay sau đó liền có một con rắn lửa dài mấy trượng, to cỡ miệng chén từ trong đó thoát ra.

Nếu như không chú ý tới ngọn lửa thiêu đốt quanh thân con rắn lửa thì sẽ cho rằng nó là một con rắn thật sự, đường cong thân thể mềm mại, vảy rắn tinh mịn, ngay cả hai cái răng nanh cũng giống như đúc, con rắn lửa nhào tới, trong miệng truyền đến tiếng vang tê tê, chớp mắt đã nhào tới gần Lục Diệp, mở miệng cắn tới.

Thân hình Lục Diệp lập tức tránh đi, tiếp tục đánh giết về Hoả Liệu Nguyên.

Nhưng lại không ngờ tới còn rắn kia bỗng nhiên xoay người, lửa quấn quanh đuôi rắn cùng với lực quất vào phía sau lưng Lục Diệp.

Đuôi rắn đánh tới, Lục Diệp cách đuôi rắn một chút liền tránh đi, thân hình bị kéo dài, hắn xoay người nhìn sang bên cạnh, con rắn lửa như có linh tính đuổi giết tới.

Lại có tiếng vang tê tê truyền ra, con rắn lửa thứ hai uốn lượn thân thể tập sát tới, tốc độ cực nhanh làm cho người ta ứng biến không kịp.

Lục Diệp bất chấp tất cả lật người một cái, nhưng mà hai con rắn lửa giống như vật sống, lại lần nữa tập sát tới, gắt gao dây dưa với hắn

Bàn Sơn Đao chém xuống, đao quang sắc bén quét qua, trường đao chém lên người con rắn lửa làm phát ra tiếng vang nặng nề, một đao này như chém lên sắt thép, rõ ràng là thuật pháp do linh lực hội tụ lại giống như có thân thể và sinh mệnh cường đại.

Trong lòng Lục Diệp thầm cảm thán, không hổ là Pháp tu chuyên nghiệp, tuy hắn cũng có thể thi triển ra loại Hỏa Long thuật tương tự, nhưng nhiều nhất cũng chỉ điều khiển được một chút, tuyệt đối không làm được tới trình độ như Hỏa Liệu Nguyên, lại có thể khiến cho thuật pháp duy trì trong thời gian dài.

Hỏa Liệu Nguyên tạo ra hai con rắn lửa như vậy đã hao phí không ít linh lực, nhưng cũng không tiếp tục tạo ra con thứ ba mà chỉ đứng tại chỗ, tâm trí bắt đầu kích hoạt khống chế hai con rắn lửa đấu với Lục Diệp.

Không có cách gì đối phó với Lục Nhất Diệp như Lưu Tinh Hỏa Vũ, vậy thì nghiền nát hắn ở lĩnh vực mà hắn am hiểu. Nghiêm túc mà nói, hai con rắn lửa này cũng đang chém giết bên cạnh Lục Diệp.

Bóng dáng một người hai rắn bay lên, trong lúc nhất thời tình cảnh hung hiểm, theo Lục Diệp, Bàn Sơn đao không ngừng đánh ra, thỉnh thoảng có đốm lửa bắn ra bốn phía.

Biểu cảm trên Hỏa Liệu Nguyên dần dần nghiêm túc, bởi vì hắn phát hiện tuy Lục Diệp không thể dễ dàng đối phó nhưng chỉ dựa vào hai con rắn lửa này căn bản không thể giết chết hắn.

Hai con rắn lửa này tuy có thể tồn tại trong một thời gian ngắn nhưng theo thời gian trôi qua, sức mạnh có thể phát huy ra sẽ càng ngày càng nhỏ.

Không thể tiếp tục kéo dài nữa! Hỏa Liệu Nguyên cảm giác được tình hình không ổn.

Nhất định phải dùng thủ đoạn hung mãnh nhất để một kích giết chết Lục Nhất Diệp!

Lúc sử dụng Tử Đấu đài, hắn chưa từng nghĩ tới Lục Nhất Diệp có thể kiên trì được lâu như vậy dưới thế công của mình.

Nhưng đến giờ phút này, dù hắn có thống hận Lục Diệp cỡ nào đi chăng nữa thì cũng không thể không thừa nhận, gia hỏa này đúng là một đối thủ khó đối phó.

Vừa nghĩ đến đây, hắn bỗng nhiên giang hai tay ra, quanh thân tràn đầy linh lực, chỉ một thoáng, tia lửa bay ra ngoài, những đốm lửa kia thoạt nhìn giống như đom đóm, ánh sáng yếu ớt không chút thu hút, giống như một hơi thổi qua nhưng ngay khi những đốm lửa này xuất hiện, Lục Diệp lại sinh ra một loại cảm giác nguy hiểm cực lớn.

Tâm trí cường đại mang đến cảm giác cường đại, có thể phát giác được rất nhiều nguy hiểm cùng những gì mắt thường khó có thể nhìn thấy.

Lục Diệp đang đấu với hai con rắn lửa vội vàng nhìn về phía Hoả Liệu Nguyên bên kia, chỉ liếc mắt một cái đã thấy những đốm lửa bay tới chỗ hắn, tốc độ của những đốm lửa bay đi không tính là chậm nhưng phạm vi bao trùm lại cực lớn.

Mặc kệ đây là thuật pháp gì cũng tuyệt đối không phải là thứ mà hắn ở hiện tại có thể chống lại.
Bình Luận (0)
Comment