Chương 1187: Tại sao lại biến thành như vậy?
Chương 1187: Tại sao lại biến thành như vậy?
Khi ý nghĩ này nảy ra, trong lòng Hỏa Liệu Nguyên bỗng nhiên nổi lên cảm giác kì dị.
Quy tắc của Tử đấu đài là do Thiên Cơ ban cho, tuyệt đối không thể sai, trong khoảng khắc Lục Nhất Diệp chết đi, hắn đương nhiên sẽ được đưa ra khỏi không gian này, trở về vị trí ban đầu hắn đứng.
Nhưng hiện tại hắn vẫn còn ở đây...
Hoả Liệu Nguyên theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Ánh lửa ngút trời vẫn còn đó nhưng chỉ còn là tàn dư, chỉ sợ không đến hai ba giây nữa sẽ hoàn toàn tắt, ngay sau đó hắn thấy được sự thật không thể tin được !
Sức mạnh của thuật pháp đủ để một Vân Hà tầng thứ chín hóa thành tro bụi, nhưng ở giữa thuật pháp này có một bóng người hung hãn lao ra!
“Làm sao có thể?” Hỏa Liệu Nguyên thất thanh hô to.
Lục Nhất Diệp không chết!
Làm sao hắn ta có thể không chết được!
Đây chính là Liệu Nguyên bạo táng, là một trong những đòn sát thủ của hắn!
Đây quả thực chính là ác mộng...
Càng làm cho hắn không dám tin là, Lục Diệp chẳng những không chết mà thậm chí còn không phải trọng thương. Nhìn qua trông có vẻ hắn vô cùng chật vật, quần áo rách rưới, rất nhiều vị trí đều lộ ra da thịt, nhưng da thịt lộ ra bên ngoài căn bản không có một chút dấu vết bị lửa thiêu đốt!
Vết thương trên người hắn vẫn là những vết thương trước đó, Liệu Nguyên bạo táng giống như chỉ là gãi ngứa cho hắn mà thôi...
Đương nhiên, sức mạnh của một pháp thuật cường đại như vậy không chỉ gãi ngứa cho Lục Diệp.
Mặc dù trong lúc nguy cấp hắn đã sử dụng sức mạnh của Thiên Phú thụ, ngăn cách lửa gây thương tổn cho bản thân nhưng đám lửa liên tục oanh kích, sức mạnh của Thiên Phú thụ cũng không thể hoàn toàn chống đỡ được.
Nhìn bề ngoài hắn không bị ảnh hưởng gì nhưng trên thực tế lục phủ ngũ tạng đã lệch vị trí, máu tươi chảy ngược trong cổ họng bị hắn gắt gao đè xuống, da thịt toàn thân mỗi một chỗ đều truyền đến cảm giác đau đớn, hắn từ trong ngọn lửa lao ra, cuốn theo sát cơ với biên đánh thẳng về phía Hỏa Liệu Nguyên.
Hỏa Liệu Nguyên kinh ngạc và hoảng sợ một chút, sau đó cũng phản ứng lại, hắn vội vàng từ dưới đất bò dậy, đưa tay đánh về phía Lục Diệp bằng mấy đạo thuật pháp.
Nhưng mà giờ phút này khoảng cách giữa hai bên đã kéo gần đến chỉ còn năm mươi trượng! Đây là lần Lục Diệp cách Hỏa Liệu Nguyên gần nhất từ lúc tiến vào Tử Đấu Đài đến giờ, hơn nữa còn đang tiếp tục kéo gần lại.
Hộp vũ khí bên hông vù vù, chín đạo lưu quang trước sau lướt ra nghênh đón thuật pháp của Hoả Liệu Nguyên.
Hỏa Liệu Nguyên vốn đã tiêu hao linh lực rất lớn, tâm trí mỏi mệt lại vội vàng xuất thủ thuật pháp có sức mạnh nhưng lại khác xa so với lúc bình thường.
Vài tiếng nổ vang truyền ra, thuật pháp đánh úp tới đồng thời nổ tung, tia lửa bay khắp trời.
“A!” Hỏa Liệu Nguyên cũng không biết là bị kinh hãi hay là đang phát lực cho mình, trong miệng phát ra tiếng kêu gào, mỗi một tiếng kêu đều có một đạo thuật pháp hiện ra.
Nhưng dưới khoảng cách này, Lục Diệp điều khiển ngự khí của mình dễ dàng như điều khiển các ngón tay của chính mình, những thuật pháp kia thường vừa mới ra tay đã trực tiếp nổ tung, thậm chí Lục Diệp còn có dư lực vừa điều khiển ng khí khí của chính mình vừa công kích Hỏa Liệu Nguyên.
Từng đạo ngự khí tập kích xuống đều bị linh quang hộ thể của Hỏa Liệu Nguyên cản trở, không thể tổn thương hắn dù chỉ một chút nhưng ngự khí liên tiếp oanh kích khiến thân hình hắn bất ổn.
Ba mươi trượng, hai mươi trượng, mười trượng...
Lục Diệp nhảy lên cao, dựa vào ngự khí quét sạch tất cả những cản trở phía trước. Bàn Sơn Đao trong tay hắn dấy lên ánh lửa, cánh tay phải cầm đao hơi nhô lên.
Như một con sói đói khát vồ lấy thịt, rõ ràng Hoả Liệu Nguyên có tu vi cao hơ nhưng lúc này sắc mặt hắn lại của vô cùng hoảng loạn, hắn đương nhiên biết hậu quả khi một pháp tu bị binh tu tiếp cận, nhất là một binh tu như Lục Diệp, mặc dù chỉ là cảnh giới tầng thứ năm nhưng trong phán đoán của hắn, thực lực của Lục Diệp không kém từ sĩ tầng thứ tám.
Chênh lệch tu vi một tầng cũng không khoa trương như trong tưởng tượng, hắn từng bị sư đệ Minh Triết ở trong linh địa kia tới gần người, phải tốn rất nhiều khí lực mới thoát khỏi đối phương, mà lúc đó, hắn đang ở trạng thái bình thường...
Trong lúc bối rối, hắn ta ngã lui về phía sau, đồng thời không quên thi pháp.
Không thể không nói, trình độ thuật pháp của hắn xác thực cao minh, mặc dù ở dưới tình huống như vậy, thi pháp cũng trở thành một loại bản năng.
Ba mũi tên lửa hiện lên thành hình tam giác đánh tới nhưng đều bị vũ khí của Lục Diệp phá vỡ, âm thầm chờ đợi đã lâu ầm ầm đánh xuống.
Chợt lóe!
Trong chớp mắt trường đao rơi xuống, linh quang hộ thể trên người Hỏa Liệu Nguyên cũng bộc phát ra ánh sáng chói mắt, đó là việc sử dụng nhiều linh lực để bảo vệ bản thân.
Oanh...
Tiếng nổ truyền ra, linh lực khuấy động.
Đồng thời cánh tay Lục Diệp tê rần, cả người hắn bay ra ngoài,linh quang hộ thể không tiêu tan, một kích kia của Lục Diệp không thể lấy đi tính mạng của hắn nhưng lực đạo khủng bố ẩn chứa trong một kích kia lại nằm cả trên người Hỏa Liệu Nguyên.
Giống như Lục Diệp sử dụng Thiên Phú thụ không ngăn cản được trùng kích làm bị thương, linh quang hộ thể trên Hoả Liệu Nguyên cũng không ngăn cản được trùng kích như vậy.
Thế nhưng Lục Diệp có thể cảm giác được, trong khoảnh khắc trường đao của mình chém trúng, linh quang hộ thể của đối phương giống như có tính co dãn lõm xuống một chút.
Cái này hẳn là có thể giảm bớt một ít lực.
Lục Diệp ngược lại có nghe nói, hộ thể linh quang chia làm hai loại, một loại là cứng rắn, một loại là co dãn.
Cái gọi là tính cứng rắn giống như là một tầng bảo hộ không thể biến dạng, lóp phòng hộ không bị phá, tu sĩ sẽ không bị thương.
Khác với tính co dãn, linh lực hộ thể sẽ theo lực lõm xuống, tan mất một bộ phần lực , hai loại linh lực hộ thể đều có lợi thế riêng, tùy thuộc vào tu sĩ lựa chọn thế nào. Chẳng qua muốn để linh lực hộ thể biến thành co dãn thì cần phải có sự khống chế cực mạnh đối với linh lực bản thân, hơn nữa còn cần luyện tập rất lâu mới được, không phải tu sĩ nào cũng làm được.