Chương 1211: Thời khắc săn giết
Chương 1211: Thời khắc săn giết
Màn đêm buông xuống, màn đen bao phủ bầu trời, một vầng trăng non dâng lên, trên trời lấp lóe đầy sao sáng.
Trong một chỗ sơn dã cách Hồi Thiên Cốc năm trăm dặm, mấy tu sĩ đang vây công một con Bích Nhãn Hào Trư.
Trong Thái Mãng sơn tuy nguy cơ trùng trùng, nhưng bên trong ẩn chứa không ít cơ duyên, yêu thú quý hiếm, dược liệu hiếm có, còn có rất nhiều khoáng vật khó tìm ở bên ngoài, đủ loại cơ duyên này có lực hấp dẫn rất lớn với các tu sĩ.
Mà tu sĩ lại là một quần thể thích xu lợi, bởi vì tu hành cần tiêu hao lượng lớn tài nguyên, lương tháng mà mỗi tông môn cấp cho môn hạ đệ tử cũng không đủ để thỏa mãn nhu cầu tu hành của các tu sĩ, điểm này mặc kệ là đại tông môn hay tiểu tông môn đều như thế.
Cũng không phải tông môn keo kiệt, mà là muốn mượn phương thức này cổ vũ môn hạ đệ tử thông qua thủ đoạn của mình đi đạt được càng nhiều vật tư tu hành, đồng thời cũng dùng phương thức này để ma luyện môn hạ đệ tử.
Bằng không chỉ biết tu hành, không biết phương pháp đấu chiến, tu vi cao tới đâu cũng chỉ là cái thùng rỗng kêu to.
Chỉ có Lục Diệp, hắn lấy ra một đống vật tư tu hành từ trong bảo khố tông môn nhà mình không chịu bất kỳ chế ước nào... Một lượng lớn vật tư chồng chất trong bảo khố tông môn, đều là hắn cướp được từ bên Vạn Ma lĩnh, vốn là thuộc về hắn, tuy trên danh nghĩa Thủy Diên chưởng quản phân phối vật tư tông môn, nhưng há lại làm khó dễ hắn trong chuyện nhỏ nhặt này?
Trước khi có Lục Diệp, mặc dù Bích Huyết tông không thể nói là nghèo rớt mùng tơi, nhưng cũng không có quá nhiều tài nguyên, thậm chí Thủy Diên tu hành cũng bị ảnh hưởng, bằng không với tư chất của nàng, sớm đã có thể tấn thăng Thần Hải cảnh, sao có thể kéo dài đến năm ngoái mới vừa tấn thăng?
Bây giờ, Bích Huyết tông đã trải qua đủ loại động tác trước sau của Lục Diệp, vật tư chồng chất trong bảo khố tông môn đã khó có thể tính toán.
Ở trong Thái Mãng Sơn, Bích Nhãn Hào Trư là một loại yêu thú rất thường thấy, trải rộng khắp các nơi trong Thái Mãng Sơn. Tuy rằng thường gặp, nhưng là một loại yêu thú rất có giá trị, da thịt của nó cực kỳ mịn màng, hơn nữa đối với tôi thể cũng có hiệu quả nhất định, ăn lâu dài, có thể tăng lên khí huyết.
Chớ đừng nói chi là trong cơ thể yêu thú cấp Yêu Tướng có yêu đan.
Bích Nhãn Hào Trư có thực lực càng mạnh, giá trị càng lớn.
Mấy tu sĩ Vạn Ma lĩnh đối phó con Bích Nhãn Hào Trư này từ dao động yêu nguyên nhìn qua, đó là một Yêu Tướng có thể so với Vân Hà bát tầng cảnh.
Mấy tu sĩ có tu vi đều ở Lục Thất tầng cảnh phối hợp với nhau, do thân thể cường tráng hấp dẫn sự chú ý của Bích Nhãn Hào Trư, binh tu pháp tu quỷ tu còn lại tùy thời tập sát, tràng diện đều nằm trong lòng bàn tay.
Chiến đấu duy trì một hồi lâu, toàn thân Bích Nhãn Hào Trư là vết thương, máu tươi nhuộm đỏ thân thể, trong cổ họng không ngừng phát ra tiếng gào thét trầm thấp, nhưng chung quy là thú bị vây vẫn ngoan cố chống cự, mỗi lần nó muốn phá vây chạy trốn, đều sẽ bị công kích cuồng bạo đánh trở về.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, không bao lâu, mấy người có thể bắt được con yêu thú này.
Hắn tìm kiếm Lục Diệp không có kết quả, nếu gặp phải yêu thú có giá trị không tệ thì thuận tay bắt lấy, loại chuyện này không chỉ xảy ra trên người mấy tu sĩ Vạn Ma lĩnh này, mà phóng tầm mắt nhìn khắp Thái Mãng sơn bây giờ cũng có thể thấy được cảnh tượng tương tự bên này.
Mấy người đang chuyên tâm đối phó yêu thú trước mắt, ai cũng không ngờ tới, trong bóng tối, một đạo thân ảnh đang lặng lẽ tới gần bọn họ.
Mãi đến khi một tiếng vang khác thường truyền ra, nương theo tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi, mấy người mới sợ hãi cả kinh.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy binh tu trong đội ngũ tay ôm ngực quỳ rạp xuống đất, mà ở vị trí phía sau binh tu, một bóng người chẳng biết lúc nào xuất hiện đang từ trong cơ thể binh tu rút ra một thanh trường đao.
Khi mọi người quay đầu, người nọ liền nhanh như chớp đánh tới pháp tu bên cạnh, tốc độ cực nhanh.
Pháp tu đang thi pháp, mắt thấy cảnh này, hắn hoảng sợ vội vàng cắt đứt thi triển thuật pháp, thân hình cấp tốc lui về phía sau đồng thời điên cuồng thúc dục linh lực hộ thể.
Trong chớp mắt, trước mặt pháp tu liền xuất hiện một bóng người, cảm giác áp bách cường đại khiến pháp tu không cách nào hô hấp nổi, theo bản năng hắn thôi động linh lực, đồng thời quanh thân tuôn ra sóng khí, lực đẩy cực lớn quét sạch bốn phía, song bóng người đột ngột xuất hiện trước mặt lại đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa, cùng lúc đó, khóe mắt liếc thấy mặt bên lóe lên đao quang lướt qua.
Linh lực hộ thể chỉ kiên trì không đến hai hơi liền triệt để nghiền nát, cảm giác cuối cùng của pháp tu là một tia đau đớn không đáng kể từ trong cơ thể lan tràn ra, nhưng mà rất nhanh, đau đớn kia trở nên cực kỳ rõ ràng mãnh liệt, khiến hắn kêu thảm thiết.
Đao quang sáng như tuyết lướt qua, tiếng kêu im bặt lại.
"Lục Nhất Diệp!"
Một tiếng thét kinh hãi, quỷ tu kia lại hô lên một tiếng, trong lòng rùng mình một cái, chỉ trong hai hơi ngắn ngủi, đội ngũ bốn người đã chết hai người, trong lòng càng thêm bi ai, càng nhiều là không rõ.
Lục Nhất Diệp không phải là binh tu sao? Nhưng nhìn thủ đoạn quỷ mị vừa rồi của hắn xuất hiện, rõ ràng là quỷ tu mới có thể thi triển ra, hắn còn kiêm tu phe phái của quỷ tu sao?
Cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua có loại chuyện này...
Dù kinh ngạc, dù hắn vẫn theo bản năng mà lao tới giết Lục Diệp.
Không có hắn, hắn có tu vi Thất tầng cảnh, Lục Diệp chỉ là Ngũ tầng cảnh, đối phương có thể giết chết đồng bạn của mình, hắn lại dựa vào việc đánh lén và xuất kỳ bất ý. Nếu như bây giờ thân ảnh của hắn đã bại lộ, vậy đương nhiên hắn không có lý do bỏ qua.