Chương 125: Quá Sơn Hổ
Chương 125: Quá Sơn Hổ
Hiện giờ hắn đã là cảnh giới Linh Khê tam tầng, cho nên hiệu suất luyện hóa đan lực lại tăng lên. Tạm thời Lục Diệp vẫn không biết mức tiêu hao khi mở linh khiếu, nhưng căn cứ theo quy luật lúc trước , sau này tiêu hao khi mở linh khiếu sẽ càng ngày càng nhiều, thế nhưng hiệu suất tu hành cũng sẽ tăng lên tương ứng, cho nên thời gian mỗi khiếu mở ra gia tăng cũng sẽ không nhiều lắm, thậm chí có thể ngang bằng.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, Liệt Thiên hạp vào đêm vẫn yên lặng một mảnh, bên ngoài không nghe được động tĩnh tranh đấu của tu sĩ Huyền môn và Cửu Tinh tông ở trong này, hiện giờ tu vi mọi người còn thấp, cho nên khi ban đêm buô xuống, gần như tất c đều không hẹn mà cùng lựa chọn tìm nơi nghỉ ngơi hồi phục, bổ sung tiêu hao của bản thân lúc ban ngày, chỉ ban ngày mới có thể tiến hành chiến đấu chân chính.
Đợi đến hừng đông, Lục Diệp dẫn hổ lớn cùng Y Y tự hành đi ra, bắt đầu hành trình săn giết.
Mấy ngày liên tiếp, Lục Diệp đều không ngừng chiến đấu, ít thì một hai trận, nhiều thì ba bốn trận, linh đan trong tay dần dần tăng lên, mà công huân cũng theo đó tiếp tục chồng chất.
Rốt cuộc, hắn cũng hiểu rõ phương thức tính toán công huân, thông qua hắn quan sát, tu vi của tu sĩ bị giết có mấy tầng, sẽ đại biểu cho mấy điểm công huân. Đây là con số cơ sở.
Ví dụ như hắn giết một tu sĩ cảnh giới Linh Khê nhị tầng, sẽ đạt được hai điểm công huân, thì tầng ba chính là ba điểm...
Nhưng nếu vượt cấp giết địch, công huân vượt cấp mỗi một tầng sẽ tăng thêm một giá trị cơ sở.
Lục Diệp có cảnh giới tam tầng, nên nếu hắn chém tu sĩ cùng cảnh giới sẽ chỉ có ba điểm công huân, còn nếu như chém tu sĩ tứ tầng, sẽ lấy được tám điểm công huân.
Mà lúc trước hắn ở cảnh giới nhị tầng đã chém giết một vị tu sĩ cảnh giới tứ tầng, chính là vượt qua hai cấp độ nhỏ, cho nên công huân kia được tính mười hai điểm.
Hắn thoáng tính toán một chút, phát hiện đã bằng với công huân mà hắn đạt được lúc giết địch trước đó, xem ra phương thức tính toán như vậy sẽ không sai.
Mấy ngày chiến đấu khiến hắn chậm rãi quen thuộc loại cảm giác đánh nhau sống chết với địch, dù tu vi không tăng thêm, nhưng kỹ xảo chiến đấu lại phát triển trên phạm vi lớn, điều này gia tăng hiệu suất giết địch của hắn.
Mấy ngày nay Lục Diệp đã thử xem có thể thoát khỏi Liệt Thiên hạp hay không, kết quả là hắn phát hiện chuyện này không thể nào làm được
Hắn không biết Huyền môn và Cửu Tinh tông huy động bao nhiêu người tiến vào khu vực Liệt Thiên Hạp này, nhưng theo hắn và Y Y quan sát, Linh Khê cảnh của hai bên tiến vào phải hơn một ngàn người!
Hơn một ngàn tu sĩ nằm rải rác trong mê cung khổng lồ này, cho nên đều có thể gặp phải địch nhân ở mọi lúc mọi nơi, mà sau khi xuyên qua mê cung, địa thế con đường phía trước lại nhanh chóng thu lại, cuối cùng hội tụ thành một con đường xuyên qua Liệt Thiên Hạp, nên nếu muốn đi ra ngoài thì đây là con đường duy nhất, Cửu Tinh tông đã bố trí lượng lớn người canh gác chỗ cửa ra khe núi, nếu hắn dám lộ diện hiển nhiên sẽ không có kết cục gì hay.
Chẳng bằng hắn trốn trong mê cung giết địch.
Mấy ngày ra tay đã khiến hành tung của Lục Diệp bại lộ, hắn cảm nhận rõ ràng được cường độ săn lùng mnhf của Cửu Tinh tông đang gia tăng, dấu hiệu rõ ràng nhất chính là nhân số tu sĩ trong đội ngũ mà hắn đụng phải đã tăng lên.
Ban đầu hắn gặp phải tiểu đội đều là khoảng tầm ba bốn người, nhưng hiện tại mỗi tiểu đội đều có ít nhất năm sáu người, thậm chí đôi lúc còn có tới mười mấy người.
Tiểu đội ba bốn người thì Lục Diệp cắn răng còn có thể ăn, nhưng hắn cũng không dám ra tay đối với năm sáu người, về phần một đội ngũ mười mấy người thì hắn trốn được chừng nào hay chừng ấy
Sau khi tu sĩ Huyền môn bên này ăn phải vài lần thiệt thòi, bọn họ cũng làm ra điều chỉnh tương ứng, nhân số tiểu đội gia tăng, dùng việc này đối kháng lại Cửu Tinh tông
Trong mê cung hạp cốc có một hồi chiến đấu đang bộc phát, quy mô trận chiến đấu này không nhỏ, có gần hai mươi người tu sĩ tham gia, hai bên đều có riêng mình mười người, trong đó lại có càng nhiều cảnh giới Linh Khê tứ tầng, nhưng từ kết quả mà xem thì hai bên đều không chiếm được lợi, mỗi người đều có tử thương.
Đang chiến đấu, chợt có một tiếng hổ gầm truyền ra, vẻ mặt hai bên giao chiến đều run rẩy
Một số người phấn khích hô vang: "Quá Sơn hổ đang đến!"
Chính là tu sĩ Huyền môn.
Lục Diệp đang nằm trên lưng hổ nhanh chóng giết tới chiến trường. nghe vậy lập tức nhướng mày. Cũng không biết tại sao lại đặt danh hiệu Quá Sơn hổ, nhưng danh hiệu này không khỏi quá khó nghe một chút.
Nhưng nghĩ đến việc hai bên giao chiến đến nay vẫn chưa biết tên hắn, Lục Diệp cũng chỉ có thể véo mũi nhận danh hiệu này.
Lục Diệp từ phía sau đội ngũ Huyền môn giết tới, đán tu sĩ Huyền môn nghe được tiếng hổ gào thét rất ăn ý tránh ra một con đường, thân hình hổ lớn kích động nhảy vào chiến trường, trực tiếp quật ngã một vị tu sĩ Linh Khê tam tầng xuống đất.
Mà Lục Diệp nằm trên lưng nó đã giết ra ngoài, trường đao rời khỏi vỏ, ánh đao sáng như tuyết hiện lên, chém thẳng về phía một vị tu sĩ cảnh giới Linh Khê tứ tầng.
Giao chiến với người này chính là một tu sĩ cảnh giới tứ tầng của Huyền môn, tên này có khuôn mặt em bé, thoạt nhìn dáng vẻ người vật vô hạy, nhưng thấy Lục Diệp đánh tới lại nhịn không được kêu một tiếng: "Chớ cướp đầu người!”
Gã đã chiếm thế thượng phong, chỉ cần cho gã đủ thời gian sẽ có thể bắt được đối phương.
Không trách gã lại hô như vậy, chủ yếu vì mấy ngày gần đây đại danh của Quá Sơn hổ lưu truyền rất rộng rãi bên trong đám sĩ Huyền môn, nghe đồn sau mỗi lần tên này giết người đều không lấy chiến lợi phẩm, chỉ cần người của Huyền môn cho hắn một ít linh đan là tốt rồi, còn có một điểm chính là tên này luôn xuất quỷ nhập thần, thích cướp đầu người.
Có đôi khi hắn làm như vậy thì có thể cứu đệ tử Huyền môn trong nước lửa, không ít người được cứu mạng, cảm kích đến rơi nước mắt.
Nhưng có đôi khi rõ ràng người của Huyền môn chiếm thượng phong thì hắn cũng phốc ra đánh lén một chút, kết quả cướp công huân của người ta đến tay.
Tu sĩ Huyền môn có thể nói là vừa yêu vừa hận đối với người này.