Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 234 - Chương 234: Lục Diệp! Chúng Ta Phát Tài Rồi!!!

Chương 234: Lục Diệp! Chúng Ta Phát Tài Rồi!!! Chương 234: Lục Diệp! Chúng Ta Phát Tài Rồi!!!

Đương nhiên, nếu Đổng Thúc Dạ ở trạng thái toàn thịnh không có khả năng sẽ hao hết linh lực nhanh như vậy, tốt xấu gì gã cũng là tu sĩ đã mở hơn một trăm lẻ tám khiếu, dự trữ linh lực toàn thân hùng hồn gấp đôi Lục Diệp. Nhưng lúc trước vì truy kích Lục Diệp đã khiến gã tiêu hao quá lớn, khi vào trong hang động này, lại vì để ngăn Lục Diệp tới gần, gã càng không ngừng thi triển thuật pháp liên tục… Bởi vậy, dù linh lực dự trữ có lớn hơn nữa cũng chịu không được tiêu hao.

Lục Diệp thì khác, có Hổ Phách chở hắn, hắn vẫn luôn duy trì trạng thái hoàn mỹ, thậm chí còn chạy đến nơi này đột phá một tầng cảnh giới.

“Bành” một tiếng, Đổng Thúc Dạ ngã xuống đất, cảm thấy cả người sắp vỡ vụn.

Tiếng bước chân gần đó vang lên, Lục Diệp cầm đao chậm rãi đi tới. Hắn không cho rằng Đổng Thúc Dạ đang diễn kịch để lừa mình, ngã xuống từ chỗ cao như vậy cũng không dễ chịu, hơn nữa Đổng Thúc Dạ đã bị trọng thương.

Nói cách khác, người này thực sự đã cạn kiệt linh lực rồi.

Lục Diệp đứng ở trước mặt Đổng Thúc Dạ, cúi đầu nhìn gã, miệng mũi Đổng thúc Dạ đều tràn ngập máu tươi, trong cổ họng rít gào, nhìn Lục Diệp, như muốn nói cái gì đó.

Lục Diệp nâng đao, tay cầm chuôi đao, nhắm ngay vị trí trái tim gã, một đao đâm xuống.

Thân thể Đổng Thúc Dạ cứng đờ thẳng tắp.

"Ta đang... ở Hoàng Tuyền lộ...chờ ngươi!" Thời khắc cuối cùng, Đổng Thúc Dạ gần như cắn răng nói ra những lời này, thân thể thẳng tắp buông lỏng, không còn tiếng động, ánh mắt trừng rất lớn.

Một chút điểm đỏ nhẹ nhàng bay ra, rơi vào trong mu bàn tay Lục Diệp.

Hắn nhìn thi thể Đổng Thúc Dạ, chợt sinh ra một loại cảm giác không quá chân thật.

Hai tháng rưỡi trước, dưới sự truy sát của đối phương, gần như hắn đã rơi vào đường cùng, nếu không phải vận khí tốt, hắn tuyệt đối không tránh thoát được một kiếp kia, nhưng chỉ hai tháng rưỡi sau, cường giả cao cao tại thượng mà hắn phải ngước mắt nhìn lên ấy, lại chết dưới đao của hắn.

Thì ra hắn đã cường đại hơn hai tháng rưỡi trước rất nhiều!

Hơn nữa...

"Ta còn không dùng toàn lực đấy." Lục Diệp nhẹ giọng nói thầm một câu.

Đúng là hắn vẫn chưa ứng phó toàn lực. Hắn còn có Phong Hành linh phù chưa dùng.

Loại Phong Hành linh phù này có thể gia trì trên người Hổ Phách, đương nhiên cũng có thể gia trì trên người hắn, lấy thực lực hiện tại của hắn, nếu gia trì Phong Hành, ít nhất cũng có thể tăng thêm ba phần tốc độ.

Lục Diệp định chờ sau khi bản thân thích ứng với tu vi hiện tại, gia tăng thực lực trước, rồi lại cân nhắc tới chuyện vận dụng Phong Hành, nếu không cứ tùy tiện vận dụng một tấm linh phù như vậy, chưa chắc hắn đã điều khiển được thân thể một cách dễ dàng, ngược lại nếu làm không tốt sẽ xuất hiện tình huống một đầu đụng vào tường như ở Long tuyền trước kia.

Có đôi khi tốc độ lập tức tăng lên quá nhanh cũng không nhất định là chuyện tốt, nhất là khi đối mặt với pháp tu như Đổng Thúc Dạ. Dưới tình huống hoàn toàn khống chế bản thân, Lục Diệp có thể tránh được thuật pháp của đối phương, nhưng nếu tốc độ vượt qua lực khống chế của hắn, nói không chừng sẽ trực tiếp đụng phải thuật pháp đánh tới.

Nếu xuất hiện một sai sót như vậy trong trận chiến sinh tử tuyệt đối là chuyện cực kỳ đáng sợ.

Đáng tiếc cho đến cuối cùng, hắn cũng không có cơ hội vận dụng linh phù kia.

Hắn không sơ suất nhưng Đổng Thúc Dạ lại xuất hiện một sai lầm rất lớn, gã bị một đạo thuật pháp Hỏa Phượng Hoàng đánh xuống.

Y Y cầm một tấm linh phù từ bên cạnh lộ đầu ra, thật cẩn thận hỏi: "Thắng rồi ư?"

Lục Diệp xụi lơ trên mặt đất, nằm theo hình chữ đại: "Thắng rồi!"

Ngoại trừ lúc đầu Y Y vận dụng linh phù phong tỏa lối ra, nàng vẫn không lộ diện, bởi vì Lục Diệp đã dặn dò nàng tuyệt đối không được tùy tiện ra tay, nhất định phải chờ đến lúc xuất hiện cơ hội hoàn mỹ hoặc là khi hắn gặp nguy hiểm mới được thúc giục linh phù. Chẳng qua trận chiến này thuận lợi hơn Lục Diệp dự đoán nhiều, Y Y vẫn không có cơ hội ra tay.

"Lục Diệp, ngươi thật lợi hại." Y Y mang theo chân thành ngưỡng mộ.

Lục Diệp giật giật khóe miệng vài cái rồi cười cười: "Nơi này không nên ở lâu, cho Hổ Phách ăn chút gì đó, nghỉ ngơi một hồi, sau đó chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này."

Trước khi Đổng Thúc Dạ chết, gã đã mượn ấn ký chiến trường truyền một ít tin tức ra ngoài. Mặc dù Lục Diệp không biết rốt cuộc gã đã nói gì với ai, nhưng xác suất lớn là đang gọi người.

Vì vậy, bọn họ cần phải rời đi càng sớm càng tốt.

Hắn lại không biết rằng, Đổng Thúc Dạ vốn là phản đồ của môn phái, hoàn toàn không có khả năng đi gọi bằng hữu cũ tới tương trợ, hơn nữa khi ấy, gã đã cảm nhận được bản thân chắc chắn phải chết, dù gọi người cũng không kịp.

Và trên thực tế, gã chỉ truyền duy nhất một tin tức ra ngoài, mà một tin tức kia, lại được truyền đi cho rất nhiều người!

Y Y cho Hổ Phách ăn một chút, sau đó qua quét dọn chiến trường, rất nhanh nàng đã hưng phấn xách theo một cái túi trữ vật chạy về: "Lục Diệp Lục Diệp, chúng ta phát tài rồi."

Lục Diệp nhìn vẻ mặt của nàng, đã biết lần này bọn họ thu hoạch không nhỏ.

Túi trữ vật của Đổng Thúc Dạ đang trong trạng thái mở ra, bởi vì trong chiến đấu, gã vẫn đang lấy đồ từ trong chiếc túi này. Và khi ấy, gã cũng không có thời gian để khóa cấm chế lại.

Lúc này Lục Diệp đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, vừa luyện hóa linh đan khôi phục vừa ăn thịt bổ sung tiêu hao, đồng thời hắn còn đang kiểm tra ấn ký chiến trường của mình.

【 Tên: Lục Diệp. 】

【 Thân phận: Đệ tử Bích Huyết tông. 】

【 Tu vi: Mở sáu mươi ba khiếu. 】

【 Vị trí: Linh Khê chiến trường . 】

【 Công huân: 397. 】

Lúc rời khỏi Bách Phong sơn, công huân của hắn là 368 điểm, hiện giờ đã có thêm 29 điểm công huân.

Lục Diệp suy nghĩ một chút, lúc trước hắn giết hai tu sĩ tứ tầng trong đầm lầy, tính là tám điểm công huân, một mình Đổng Thúc Dạ cho hắn thêm hai mươi mốt công huân!

Như vậy xem ra, mặc dù không biết vì nguyên nhân gì đã khiến tu vi của Đổng Thúc Dạ rơi xuống lục tầng, nhưng công huân đạt được do chém giết gã vẫn được tính toán theo tu vi thất tầng lúc trước.

Lục Diệp vẫn không hiểu rõ, rốt cuộc tu vi của Đổng Thúc Dạ đã ngã xuống như thế nào. Nhưng hiện giờ cũng không cần hiểu nữa.
Bình Luận (0)
Comment