Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 245 - Chương 245: Thân Phận Của Ta Có Vấn Đề Gì?

Chương 245: Thân Phận Của Ta Có Vấn Đề Gì? Chương 245: Thân Phận Của Ta Có Vấn Đề Gì?

Lục Diệp chờ nhóm người Tử Hà sơn này đều đi vào rồi, hắn mới dẫn Hổ Phách đi theo, chút tâm tư cẩn thận ấy của hắn tự nhiên không giấu giếm được ai, nhưng tất cả mọi người đều coi như không thấy.

Trong sơn động rất khô ráo, mấy người đều khoanh chân ngồi xuống.

Lục Diệp dẫn đầu mở miệng: "Vì sao các ngươi biết tên ta?"

Tề Tín nghe vậy, bật cười: "Chẳng lẽ sư đệ hoàn toàn không biết gì về tình cảnh của mình?"

"Trên phương diện nào?"

"Xem ra đúng là sư đệ không biết tình cảnh của bản thân thật rồi, ai." Tề Tín thở dài, mở miệng nói: “Thân phận của sư đệ đã bại lộ, hiện giờ không chỉ chúng ta biết ngươi là đệ tử Bích Huyết tông, mà rất nhiều người có lòng ở cả Linh Khê chiến trường này đều biết."

Lục Diệp khẽ nhăn mày.

Vậy là thân phận của hắn đã bại lộ? Nhưng bại lộ như thế nào? Còn nữa, rất nhiều người có lòng là ý gì?

Từ khi Lục Diệp tiến vào Linh Khê chiến trường tới nay, hắn vẫn luôn vô cùng cẩn thận, nơi chốn đều đề phòng. Cũng bởi vì trước khi tiến vào, chưởng giáo đã dặn dò hắn, nhất định không được bại lộ thân phận đệ tử Bích Huyết tông.

Mặc dù hắn không biết vì sao chưởng giáo lại dặn dò như vậy nhưng hắn lại biết chưởng giáo sẽ không hại hắn.

Bởi vậy, khi tiếp xúc với người ngoài, hắn đều tự xưng là Nhất Diệp, kể cả đám người Hoa Từ kia biết tên của hắn, cũng tuyệt đối không biết được xuất thân.

Chỉ có một người nhận ra hắn, đó là một người từng là quặng nô cộng sự với hắn tại mạch khoáng của Tà Nguyệt cốc năm xưa, lần ấy hắn đã đụng phải đối phương ở cửa Thiên Cơ Thương minh tại Dịch An thành.

Đó chỉ là một sự trùng hợp, lúc ấy Lục Diệp cũng không nói thêm điều gì với đối phương, sau khi bị người đó nhận ra, hắn đã rời đi rất nhanh.

Nhưng sau khi hắn rời khỏi Dịch An thành đã bị Đổng Thúc Dạ đuổi giết...

Bỗng nhiên hắn nhớ tới, trước khi Đổng Thúc Dạ chết có mượn dùng ấn ký chiến trường đưa tin ra bên ngoài, lúc ấy hắn cho rằng Đổng Thúc Dạ triệu tập người đến giúp đỡ, nhưng sau đó không thấy ai đi tới đuổi giết hắn cả.

Hắn vẫn một mực khó hiểu tới tận bây giờ.

Lúc ấy Đổng Thúc Dạ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, dù đối phương có triệu tập người đến giúp đỡ cũng không còn kịp nữa rồi. Nói như vậy, nếu như lúc ấy Đổng Thúc Dạ đưa tiên ra bên ngoài không phải là triệu tập người đến giúp đỡ thì sao?

Chẳng lẽ người làm bại lộ thân phận của hắn chính là Đổng Thúc Dạ? Và thời điểm đệ tử Phần Nguyệt sơn kia tiếp xúc cùng với hắn ở Dịch An thành đã bị Đổng Thúc Dạ thấy được, rồi có lẽ đối phương đã dùng biện pháp gì đó để tìm hiểu được xuất thân của hắn từ người nọ...

Lại nhớ, trước khi Đổng Thúc Dạ chết đã từng nói: đối phương sẽ ở trên đường Hoàng Tuyền chờ hắn, thật giống như một kẻ sắp chết không còn có thể làm gì khác, chỉ biết sủa bậy như chó…

Thế nhưng nếu đối phương thật sự cảm thấy như vậy thì sao?

"Thân phận của ta có vấn đề gì?"

Điểm khiến Lục Diệp khó hiểu nhất chính là chỗ này.

Trước khi chưởng giáo đưa hắn tiến vào Linh Khê chiến trường, đã cố ý dặn dò hắn về chuyện này rồi, người khiến cho Lục Diệp hiểu được nếu làm bại lộ thân phận, chắc chắn hắn không nhận được chỗ tốt gì đâu.

Hắn cũng từng suy đoán rằng, có lẽ Bích Huyết tông đã làm chuyện gì đó khiến người người oán trách, để giờ đây, mỗi khi đệ tử Bích Huyết tông xuất hiện tại Linh Khê chiến trường, đều sẽ gặp phải tình cảnh không tốt lắm.

“Ta cũng không rõ vấn đề cụ thể là gì. Chỉ biết chuyện này có liên quan đến một chút bí tân (bí mật) xa xưa. Lại nói, trước mắt cả Linh Khê chiến trường đều bởi vì một mình sư đệ mà trở nên náo động mất rồi. Rất nhiều tông môn phía Vạn Ma lĩnh bên kia đều muốn ngươi chết, còn Hạo Thiên minh bên này lại có rất nhiều tông môn đang nghĩ cách bảo vệ ngươi, Tử Hà sơn chúng ta là một trong số đó. Mấy người chúng ta đã nhận lệnh từ sư phụ, tiến đến tìm ngươi."

Lục Diệp nghe xong vẫn còn rất mờ mịt: "Người trong Linh Khê chiến trường náo động vì ta?"

Phải biết rằng hắn chỉ là một tu sĩ ngũ tầng cảnh, có tài cán gì mà khuấy động được cả thế cục Linh Khê chiến trường?

Chắc chắn ngọn nguồn của chuyện này không phải vì hắn, mà vì thân phận đệ tử Bích Huyết tông của hắn.

Nếu Tề Tín không lừa hắn, vậy thì tình huống lúc trước khi hắn bị buộc phải bất đắc dĩ lựa chọn sư môn này, đã ẩn tàng một chút bí mật ghê gớm rồi.

"Đám người trẻ tuổi chúng ta không biết tình huống cụ thể về những chuyện trước kia, nhưng theo ta được biết, ở vài chục năm về trước, Bích Huyết tông chính là nhất phẩm tông môn."

Lam Vũ Điệp vẫn luôn chuyên tâm hóa giải đan độc, bỗng nhiên mở miệng, nàng có tu vi cao nhất, vậy nên cũng có tầm hiểu biết sâu rộng hơn một chút:

"Sau này không biết bởi vì nguyên nhân gì mà phẩm cấp cứ ngã xuống từng năm, cuối cùng mới rớt xuống cửu phẩm, còn đi tới lằn ranh phế truất rồi. Đã ba mươi năm, Bích Huyết tông không thu nhận đệ tử, nếu còn để tình trạng không có đệ tử nhập tông này tiếp diễn, thì hai tháng sau vào thời điểm phán định phẩm cấp tông môn, cái tên Bích Huyết tông sẽ hoàn toàn bị xóa đi."

"Rất nhiều tông môn Vạn Ma lĩnh đều đang đợi ngày này, và gần như bọn họ đã sắp đợi được rồi. Nhưng từ nửa năm trước, Bích Huyết tông đột nhiên thu nhận được một đệ tử. Chuyện này làm Bích Huyết tông có thể tiếp tục bảo tồn xuống. Và đệ tử kia chính là ngươi!" Lam Vũ Điệp lặng lẽ nhìn Lục Diệp.

"Vốn dĩ tất cả mọi người đều cho rằng ngươi đã chết. Bởi vì nghe đồn trong lúc Đường lão Bích Huyết tông mang ngươi quay về tông đã gặp phải tập kích. Đường lão trọng thương, ngươi cũng chết thảm trong dư chấn của cuộc chiến nọ. Ai biết đâu, ngay mấy ngày trước, bỗng nhiên tin tức về ngươi lại lan truyền khắp Linh Khê chiến trường, cho nên rất nhiều thế lực Vạn Ma lĩnh không hy vọng Bích Huyết tông tiếp tục tồn tại, đều đã âm thầm ra tay, muốn giết ngươi trên đoạn đường này. Bởi vì chỉ cần giết ngươi, thì hai tháng sau Bích Huyết tông cũng không còn tồn tại nữa!"

Lục Diệp im lặng không lên tiếng, hắn đang bận tiêu hóa những tin tình báo này.

Tới tận bây giờ hắn cũng không biết, hóa ra sinh tử của hắn lại có liên quan đến sự tồn vong của Bích Huyết tông!

Ba mươi năm không thu nhận đệ tử?
Bình Luận (0)
Comment