Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 285 - Chương 285: Chưa Đánh Xong Thì Vui Vẻ Cái Rắm À???

Chương 285: Chưa Đánh Xong Thì Vui Vẻ Cái Rắm À??? Chương 285: Chưa Đánh Xong Thì Vui Vẻ Cái Rắm À???

Lục Diệp biết tình huống của bản thân mình, linh lực toàn thân hắn không còn nhiều lắm, nếu cứ đánh tiếp như vậy, chắc chắn hắn sẽ là người trước tiên không kiên trì nổi. Và một khi linh lực hao hết vẫn không thể giải quyết đối thủ, thì điều chờ đợi hắn ở phía trước chính là một con đường chết.

Ý niệm trong đầu xoay chuyển, đối mặt với một kích bổ tới của kẻ kia, hắn không có ngăn cản trốn tránh, mà cũng bổ ra một đao về phía đối phương.

Một đao này đã dọa cho tu sĩ Vạn Ma lĩnh kia sợ tới nhảy dựng, Lục Diệp dám nhận của hắn một kích nhưng hắn lại không dám nhận của Lục Diệp một đao.

Nhiều tánh mạng đi trước đã dạy cho hắn một chân lý, đó chính là linh khí trong tay Lục Diệp mạnh đến biến thái. Nó căn bản không phải là linh khí mà tu sĩ cấp thấp có thể sở hữu được.

Vậy là hắn vội vàng trốn tránh.

Chỉ trong nháy mắt này, tiết tấu đã bị xáo trộn, vốn dĩ hắn đang đối công cùng Lục Diệp, còn có thể giữ chi thế lực hai bên ngang nhau nhưng khi hắn bắt đầu chuyển sang thế phòng thủ, trong lòng đã mất đi nhuệ khí lúc ban đầu, dần dần trở nên bó tay bó chân.

Một lui một tiến, Lục Diệp đã chém tới bảy tám đao, mặc dù không thể dốc hết sức tấn công, nhưng thế cục đã bắt đầu xoay chuyển.

Nhìn từ bên ngoài cũng có thể nhận ra, Lục Diệp đang dần dần chiếm thế thượng phong, chậm rãi áp chế đối thủ.

Hiển nhiên Tử An cũng biết nếu cứ tiếp tục như thế, không phải cách hay nhưng ngay tại thời điểm hắn đang tự hỏi đối sách, một thanh âm “Răng rắc” đã vang lên, bỗng nhiên trên tay hắn nhẹ bẫng.

Tử An giương mắt nhìn lên, ngay lập tức hồn vía lên mây, vậy mà linh khí của hắn đã bị chặt đứt rồi???

Lục Diệp đã liên chiến hơn bốn mươi trận nhưng ngoại trừ linh khí trường đao của hắn bị phe Vạn Ma lĩnh nghĩ cách chặt đứt thì hắn vẫn chưa từng chặt đứt linh khí của địch nhân.

Quả thật Phong Duệ linh văn vô cùng mạnh mẽ nhưng bản thân linh khí lại vô cùng chắc chắn. Lại thêm những đối thủ trước kia hoặc là bị hắn dùng mấy đao chém chết, hoặc là không chính diện giao phong cùng hắn, tự nhiên hắn cũng không có cơ hội thực hiện một màn này.

Nhưng người trước mắt này lại khác, lúc trước hai bên liên tục đối công, mỗi một lần đều là linh khí va chạm!

Dù không phải lần nào Lục Diệp cũng thúc giục Phong Duệ linh văn nhưng linh khí trong tay đối phương vẫn không cách nào chống chọi được.

Trường đao thuận thế bổ xuống, trên thân bị bám vào một dải máu tươi!

Trên võ đài, Tử An đang nhanh chóng lui về phía sau, nhưng phần bụng vẫn như cũ bị chém qua, xuất hiện một vết thương. Ở phía đối diện với Tử An, Lục Diệp vừa nhấc người lên, lại chém thêm một đao nữa.

Tử An lập tức lăn người như cái hồ lô, suýt soát né tránh đi, tới lúc hắn đứng dậy, máu tươi đầy trên người đã nhuộm đỏ bùn đất, chật vật vô cùng.

Nhưng chưa hết, hắn mới đứng vững thân hình, sau đầu lại có kình phong tập kích tới, hắn như bị dính một chiêu chó dữ chụp mồi, cảm giác trên đỉnh đầu chợt lạnh, da đầu cũng bị gọt đi một mảnh lớn.

Tử An gian nan gục trên mặt đất, trong lòng đã biết mình chết chắc rồi.

Nhưng hắn nghĩ mãi mà không ra, rõ ràng linh khí trong tay đối phương đã bị gãy, vì sao lại không ảnh hưởng tới uy năng? Trong khi linh khí của hắn vừa bị gãy, hắn cầm nó trên tay chẳng khác gì một vật trang trí cho vui...

Hắn biết mình tuyệt đối không trốn thoát được đao tiếp theo, nhưng ngạo khí của một người xuất thân từ tam phẩm tông môn lại khiến hắn cắn chặt răng, không có hô lên hai chữ kia.

Hắn không gọi nhưng có người lại giúp hắn hô: "Nhận thua!"

Là một vị sư tỷ của Tử An thấy tình thế không ổn, nàng biết nếu mình không hô lên, sư đệ của nàng sẽ chết. Và kể cả bản thân nàng cũng không cam lòng, kể cả khi nàng biết sau khi mình hô lên một tiếng này, Vạn Ma lĩnh sẽ không còn cơ hội nữa. Nhưng… nàng cũng không thể trơ mắt nhìn sư đệ của mình chịu chết như vậy.

Lục Diệp đang truy kích, lập tức dừng lại, nhìn Tử An đang chật vật đứng lên.

Tiếng hoan hô rung trời từ phía trận doanh Hạo Thiên minh bên kia truyền ra, mấy ngàn người điên cuồng hò hét cười vui hội tụ cùng nhau, khiến cho cả Kim Quang đỉnh cũng chấn động.

Lục Diệp đầu óc mê muội bị tiếng hoan hô này làm choáng váng, không hiểu ra sao, hắn nhanh chong mang theo thanh đao gãy đi về, nhìn Lý Bá Tiên và Vị Ương: "Đánh xong rồi ư?"

Người một phương Hạo Thiên minh vui sướng như lễ mừng năm mới, thật dễ dàng khiến hắn có chút hiểu lầm như vậy.

Lý Bá Tiên cười nói: "Còn chưa đâu."

Lục Diệp lại khoanh chân ngồi xuống, ném vào trong miệng một viên linh đan, hoán đổi công pháp thành Thao Thiết Xan, đẩy nhanh quá trình luyện hóa đan lực.

Chưa đánh xong thì vui vẻ cái rắm à???

"Còn một trận cuối cùng!" Giọng nói của Lý Bá Tiên truyền đến từ phía sau Lục Diệp: "Nhìn thấy gia hoả có ký hiệu liệt diễm ở trên trán đang đứng bên kia không? Đó là Thánh Hỏa giáo, đối thủ của ngươi chỉ còn lại một mình hắn, nhưng không cần sợ, tất cả Thánh Hỏa giáo đều là pháp tu!"

Nếu bọn họ chiến đấu tại dã ngoại, thì một pháp tu lục tầng cảnh hoặc nhiều hoặc ít còn có chút uy hiếp với Lục Diệp nhưng chiến đấu bên trong võ đài có giới hạn phạm vi kiểu này, uy hiếp của pháp tu với Lục Diệp đã bị cắt giảm trên diện rộng.

Lý Bá Tiên càng nghĩ càng cảm thấy vô cùng may mắn vì lúc trước, ở thời điểm ký Thiên Cơ khế với một phương Vạn Ma lĩnh, bọn họ đã ước định cả kích cỡ phạm vi võ đài.

Lúc trước, đám pháp tu bị một phương Vạn Ma lĩnh phái ra chính là những người chết nhanh nhất, bởi vì tốc độ của Lục Diệp quá nhanh. Hắn chỉ cần chạy vài bước đã giết tới trước mặt bọn họ rồi.

Nhưng với khoảng thời gian ngắn ngủi này, bình thường những pháp tu kia chỉ mới thi triển ra một hai đạo thuật pháp mà thôi, nếu thực lực hùng hậu chút còn có thể thi triển ra ba thậm chí là bốn đạo, nhưng Lục Diệp có Ngự Thủ linh văn, chỉ cần đủ nhãn lực, có thể thoải mái ngăn cản những thuật pháp kia.

Nhưng một khi bị hắn lại gần, những pháp tu ấy chỉ có thể chờ chết hoặc là nhận thua thôi.

Lục Diệp đưa mắt nhìn về phía Vạn Ma lĩnh bên kia, quả nhiên đã nhìn thấy một pháp lục tầng cảnh có ký hiệu liệt diễm ở trên trán, đang đứng ở nơi đó chờ đợi.

Xem ra đây là một đối thủ cuối cùng của hắn.
Bình Luận (0)
Comment