Chương 289: Đừng Xúc Động, Tiểu Sư Đệ Không Chết!
Chương 289: Đừng Xúc Động, Tiểu Sư Đệ Không Chết!
Và gần như trong nháy mắt khi hắn lùi lại phía sau, tầng phòng hộ trước mặt đã bị phá tan rồi, hoàn toàn không phải hắn phá tan nó ra, mà là lực lượng cuồng bạo từ bên trong tự phá tan nó.
Chỉ trong nháy mắt, một màu lửa đỏ đã phủ kín tầm nhìn của Lục Diệp, cùng với nó chính là khí tức như muốn tận diệt vạn vật. Khí tức kia lao tới, ôm chầm lấy hắn, bao vây toàn thân hắn vào trong.
Gần như chỉ trong nháy mắt, võ đài hai mươi trượng kia đã bị liệt diễm hừng hực phủ kín. Liệt diễm nọ hoàn toàn không phải hỏa diễm bình thường, tựa như nó chính là nham thạch nóng chảy pha loãng ra.
Và biến cố xảy ra trong chớp mắt ấy đã khiến tất cả tu sĩ đang xem cuộc chiến ngay gần võ đài phải vội vàng lui về phía sau. Ngay tức khắc, không một ai còn thấy rõ rốt cuộc ở phía trên võ đài kia đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng không thể phủ nhận được chính là, một tu sĩ ngũ tầng cảnh bị thuật pháp như vậy bao phủ, không cần biết làm như thế nào cũng không thể sống sót được.
Lý Bá Tiên vừa có động tác, Vị Ương đã kéo hắn lại: "Đừng xúc động, tiểu sư đệ không chết!"
Tuy nàng cũng không rõ thế cục trên kia nhưng lại có thể cảm giác được khí tức thuộc về tiểu sư đệ vẫn còn ở phía trên võ đài kia, chưa hề tàn lụi.
Phải biết rằng, cảm giác của nàng cực kỳ nhạy bén với khí tức của sinh mệnh, chỉ cần không hề tàn lụi, nàng hoàn toàn có thể cứu sống đối phương!
Lú này, nếu Lý Bá Tiên lao lên, đương nhiên có thể cướp tiểu sư đệ trở về nhưng tiếp đó cục diện sẽ rất không lạc quan.
Lý Bá Tiên nghe được lời nói của Vị Ương, đành phải cố nén xúc động muốn ra tay.
Lực lượng nóng rực trên võ đài dần dần tiêu tán. Kim Quang đỉnh vốn đang lầy lội bởi máu tươi, thì giờ phút này đã bị đốt thành khô cạn, thậm chí còn có tinh thể ngọc lưu ly sinh ra.
Tình hình mờ mịt bên trên bắt đầu trở nên rõ ràng.
Ở một bên võ đài, vị Thánh nữ của Thánh Hỏa giáo kia lộ ra sắc mặt tái nhợt không một tia huyết sắc, thậm chí bên trong thất khiếu còn có máu tươi chảy ra, khí tức uể oải vô cùng, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống.
Bởi vì nàng tiêu hao quá lớn, tầng phòng hộ Dung Hỏa Chi Tâm đã khiến nàng tiêu hao ba bốn phần linh lực, lại thêm một chiêu thuật pháp phạm vi lớn nữa, nó gần như đã hút sạch sẽ tinh lực của nàng.
Nghiêm khắc lại mà nói, một đạo thuật pháp kia căn bản không phải cấp bậc của nàng có thể thi triển được, bởi vậy nàng cũng không thể khống chế nó một cách hoàn mỹ, một khi thi triển ra, có xác suất thật lớn sẽ phản phệ lại nàng, nhưng vì đối phó với Lục Diệp, nàng đã không còn lựa chọn nào khác.
Cũng may lực lượng ý chí của nàng cũng đủ mạnh mẽ, mới miễn cưỡng hoàn thành thuật pháp kia. Chẳng qua nàng đã khiến bản thân rơi vào tình trạng dầu hết đèn tắt, và tuy trình độ phản phệ không lớn nhưng cũng đủ khiến nàng trọng thương.
Giờ phút này, linh khiếu toàn thân nàng đều bị lực lượng Thánh Hỏa đốt cháy, nếu không nhận được cứu trị kịp thời, không chết cũng tàn.
Nàng nâng lên hai mắt vô thần, nhìn về phía trước, muốn nhìn một chút xem đối thủ của mình đã gặp phải kết cục gì.
Chỉ thấy bên trong sóng nhiệt vặn vẹo, một bóng dáng với nhiệt khí phủ kín toàn thân đang ngang nhiên xung phong liều chết xông ra, phần thân trên để trần kia có thật nhiều vết bỏng, ngay cả mái tóc trên đầu cũng bị đốt cháy khét lẹt, y phục trên người cũng như vậy, dính sát vào thân thể. Gần như mỗi một lần hắn nhích lên một bước, bên dưới mặt đất lại có thêm một dấu chân màu đỏ máu, dưới nhiệt độ cực cao đốt cháu, vệt máu tươi nọ cũng nhanh chóng khô cạn.
Rốt cuộc Thánh nữ Thánh Hỏa giáo cũng thay đổi sắc mặt!
Không chết!
Làm sao có thể không chết?
Đúng là đối phương có phòng ngự linh văn nhưng kể cả khi đối phương có phòng ngự linh văn cũng không thể ngăn cản một đạo thuật pháp kia của nàng… Chỉ cần hắn còn ở trên võ đài, thì hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Trong nháy mắt này, gần như Thánh nữ đã muốn hoài nghi có phải ai đó đã âm thầm ra tay giúp đỡ Lục Diệp hay không.
Nhưng cường giả bên nàng không nói gì, nghĩa là khả năng này không lớn.
Địch nhân không chết, còn đang lao về phía nàng, tuy tốc độ không mau, thân hình lảo đảo, nhưng khoảng cách giữa hai bên đang nhanh chóng rút ngắn lại…
Có thể đoán được chính là, ngay khi đối phương vọt tới trước mặt nàng, đó chính là giờ chết của nàng!!!
Thánh nữ Thánh Hỏa giáo cắn chặt hàm răng, bàn tay nhỏ bé nâng về phía trước, thúc giục chút linh lực còn sót lại không nhiều lắm trong cơ thể, trên lòng bàn tay lập tức xuất hiện một luồng hồng quang.
Đó là linh lực của nàng hội tụ lại.
Ngay khi luồng hồng quang này xuất hiện, lực lượng của thuật pháp phạm vi lớn trước kia vốn đang tản mát lại nhanh chóng tập hợp về.
Nhiệt độ vốn nóng bỏng tới cực hạn trên Kim Quang đỉnh lại đột nhiên giảm xuống.
Trong chớp mắt, một tồn tại hình người thuần túy được tạo nên từ hỏa diễm lập tức hiện ra trước mặt nàng.
"Hỏa Cự Nhân!" Tiếng kinh hô từ một phe Hạo Thiên minh truyền tới. Đây rõ ràng là tên của thuật pháp do Thánh nữ Thánh Hỏa giáo kia thi triển.
Đạo thuật pháp này cũng là một loại thuật pháp không phải pháp tu thất tầng cảnh có thể thi triển ra, như vậy có thể thấy thiên tư của vị Thánh Nữ kia cao tới nhường nào.
Nhưng có lẽ vì tu vi không đủ, cho nên Hỏa Cự Nhân vốn phải uy phong lẫm lẫm, ít nhất cũng cao mấy chục trượng vậy mà giờ phút này, nó chỉ có kích cỡ bằng người thường. Đã vậy, Hỏa Cự Nhân này còn không có hai chân, nửa phần dưới thuần túy là hỏa diễm chảy xuôi tạo thành, ngay cả ngũ quan cũng không rõ ràng…
Chẳng qua thân hình nó vô cùng khôi ngô, vừa xuất hiện đã chắn ở trước mặt nữ tu.
Thánh nữ Thánh Hỏa giáo kia mới thi triển xong đạo thuật pháp này, đã phác thông một tiếng té khuỵu dưới đất, lần này thật sự là đèn cạn dầu rồi.
Không thể không nói, nàng đúng là một nữ tử thông minh.
Ở thời khắc sau cùng này, nàng đã dùng chút linh lực còn sót lại gọi ra một Hỏa Cự Nhân, mà không phải là thi triển các loại thuật pháp dạng như Hỏa Xà Thuật, bởi vì những loại thuật pháp kiểu đó rất dễ dàng bị tránh thoát. Và một khi Lục Diệp né tránh được công kích sau cùng của nàng, vậy nàng cũng chỉ có một đường chờ chết mà thôi.