Chương 302: Từ Nay Về Sau, Ta Cũng Có Nhà Rồi!
Chương 302: Từ Nay Về Sau, Ta Cũng Có Nhà Rồi!
Chỉ thấy bóng dáng Y Y chậm rãi bay ra, nàng có chút ngượng ngùng, nhẹ giọng nói: "Ra mắt nhị sư tỷ, ra mắt tứ sư huynh!" Nàng cũng không biết nên xưng hô với Thủy Uyên và Lý Bá Tiên như thế nào, cho nên cứ gọi theo Lục Diệp.
Trong đại chiến Kim Quang đỉnh, Y Y vẫn một mực không lộ diện, chủ yếu là dù nàng có lộ diện cũng không có tác dụng gì, hơn nữa nàng vốn là linh thể, không tiện cho người khác thấy.
Nhưng ở trong này lại không sao cả, nhị sư tỷ và tứ sư huynh đều là người một nhà.
Lý Bá Tiên yên lặng nhìn trong chốc lát, lúc này mới hướng ánh mắt về phía Lục Diệp, nhướng mày nói: "Tiểu sư đệ có bản lĩnh nha!" Dáng vẻ mang đầy ý nghĩa, là nam nhân đều hiểu.
Lục Diệp giải thích: "Y Y là Trành linh cộng sinh với Hổ Phách, một đường này đi tới, nàng và Hổ Phách đã giúp ta rất nhiều."
"Trành linh?" Thủy Uyên tò mò hỏi.
Với kinh nghiệm của nàng, cũng chưa từng thấy loại tồn tại như Y Y. Sau đó nàng tò mò tiến lên, nâng tay nhéo nhéo cánh tay Y Y, mới kinh ngạc phát hiện cảm xúc y chang như nhéo vào một cơ thể chân thật, nhưng nàng lại có thể nhìn ra, Y Y quả thật là một linh thể, chẳng qua đối phương có thể tự chuyển hóa thân hình từ hư sang thực mà thôi.
Thủy Uyên và Lý Bá Tiên quan sát quá kỹ khiến cho Y Y cảm thấy bất an, nàng lập tức hướng ánh mắt cầu xin giúp đỡ nhìn qua.
Thủy Uyên vỗ vỗ đầu của nàng: "Đã là đồng bọn của tiểu sư đệ, thì cũng là người Bích Huyết tông, về sau hãy coi nơi này trở thành nhà của mình."
Dường như lời nói của nàng có lực trấn an thật lớn, Y Y yên lặng nhìn nàng, đôi mắt chậm rãi đỏ lên, sau đó gật đầu thật mạnh.
Từ nay về sau, ta cũng có nhà rồi!
Ngay lúc này, bỗng dưng nàng nhớ lại quyết định cùng Lục Diệp rời khoi Thanh Vân sơn ngày đó, trong lòng lại tràn đầy may mắn.
Lý Bá Tiên xông lên cho Lục Diệp một ánh mắt rồi bước ra bên ngoài.
Lục Diệp cất bước đi theo.
Đi ra khỏi Thiên Cơ điện, Lý Bá Tiên mở miệng nói: "Vốn dĩ ngươi vào tông, là trong tông sẽ sắp xếp người dạy ngươi tu hành, nhất là trước mắt ngươi đang dừng tại ở tu vi ngũ tầng cảnh, cũng nên xác định phái hệ về sau. Nhưng ngươi cũng thấy tình cảnh hiện giờ của Bích Huyết tông, chỉ sợ không ai có thể dạy ngươi cái gì. Đương nhiên là lão đầu tử rất mạnh nhưng đã rất nhiều năm người không dạy dỗ ai, hơn nữa tính cách của người vô cùng cứng nhắc, không thích hợp làm việc này."
Bỗng nhiên có một hòn đá không biết từ đâu bay tới, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đánh vào đầu Lý Bá Tiên.
Mắt thường cũng có thể thấy được trên đầu Lý Bá Tiên vừa nhô lên một cục u lớn nhưng hắn lại làm như không có việc gì, xoay người, đội cụ u kia, tiếp tục nói với Lục Diệp: "Cũng may một đường này ngươi tự mình tu hành cũng không sai, nhưng việc cấp bách hiện giờ chính là cần phải xác định phái hệ của bản thân. Ngươi đã cẩn thận cân nhắc chuyện này chưa?"
"Binh tu!" Lục Diệp nhìn chằm chằm vào cục u cao chót vót trên đầu Lý Bá Tiên, quyết đoán cho ra đáp án.
Một đường này đi tới, hắn đều phải chém từng đao một giết ra, phong cách chiến đấu của bản thân đã đủ để xác định phái hệ tương lai rồi.
Lý Bá Tiên gật đầu: "Binh tu là phái hệ rất rộng, trong đó lấy kiếm tu vi tôn, có câu nói rằng ‘kiếm chính là bách binh chi vương’, kiếm tu sát phạt là mạnh nhất ở trong binh tu. Nếu ngươi đã muốn trở thành binh tu, vậy có muốn tu kiếm hay không?"
"Ta dùng đao mà sư huynh."
"Ta biết, nhưng ta đã nhìn thanh đao lúc trước của ngươi rồi, nó chẳng khác gì kiếm cả. Nếu ngươi nguyện ý tu kiếm, ta có thể dạy ngươi, bớt cho ngươi rất nhiều đường vòng."
Lục Diệp chân thành suy nghĩ một chút rồi chậm rãi lắc đầu: "Độ tương thích giữa ta và kiếm không cao, lúc đầu ta cũng từng dùng kiếm nhưng dùng như thế nào cũng không thấy thuận tay."
Lý Bá Tiên tận tình khuyên bảo: "Loại chuyện này có thể từ từ tương thích, cứ dùng càng nhiều ngươi thành quen tay."
Lục Diệp kiên trì nói: "Không cần đâu tứ sư huynh, ta vẫn quen dùng đao hơn."
Khóe mắt Lý Bá Tiên hơi co rút lại, hắn hiểu rằng mình khuyên bảo thất bại rồi. . . cuối cùng chỉ biết thở dài nói: "Nếu đã như thế, vậy ngươi đi chuẩn bị cho mình một thanh vũ khí thích hợp đi, từ ngày mai, ta sẽ dạy ngươi một vài thứ, một vài những thứ thật sự thực dụng!"
Miệng hắn chậm rãi cong lên, bỗng nhiên Lục Diệp lại có có loại cảm giác không quá ổn.
Vốn dĩ trường đao đã hoàn toàn nát vụn trên Kim Quang đỉnh, cũng may nó chỉ là một thanh linh khí cấp thấp nhất, có nát cũng không làm người ta đau lòng.
Hiện giờ hắn muốn tìm một thanh vũ khí thích hợp, lại không dễ dàng.
Lúc trước hắn đã giết không ít người trên Kim Quang đỉnh, cũng thu được rất nhiều túi trữ vật, lúc ban đầu, hắn đều tự mình thu những túi trữ vật ấy, Vạn Ma lĩnh bên kia không ai ngăn cản.
Đến sau này, do đại sư tỷ thấy hắn quá mức mỏi mệt, cho nên sau mỗi một trận chiến, nàng sẽ thay hắn thu thập, càng không ai dám ngăn trở.
Mấy ngày trước đây, đột nhiên nhị sư tỷ lại giao chiến lợi phẩm cho hắn, cấm chế trên những túi trữ vật kia đều bị mở ra rồi, nhưng đám gia hỏa trên Kim Quang đỉnh ấy không có nhiều thứ tốt, hoạch nhiều nhất của Lục Diệp chính là linh thạch, linh đan và linh phù.
Dường như Lý Bá Tiên đã nhìn ra chuyện khiến Lục Diệp rối rắm, lập tức chỉ điểm nói: "Đi xem ngọc giản ta đưa cho ngươi đi, ngươi sẽ hiểu mình nên làm như thế nào."
"Được." Lục Diệp trở lại chỗ ở của mình, lấy ngọc giản kia ra, cẩn thận xem xét.
Bên trong ngọc giản này có ghi lại rất nhiều thứ, những nội dung bên trong đều là thông tin thích hợp nhất cho những người chưa hiểu rõ hết về Tu Hành giới như Lục Diệp, chắc là tứ sư huynh đã cân nhắc tới rồi điểm này rồi.
Lục Diệp càng điều tra, càng có thể cảm nhận được sự huyền diệu của cái gọi là Thiên Cơ kia.
Có thể nói mặc dù hắn đã lăn lộn trong Linh Khê chiến trường tới nửa năm, nhưng mới chỉ biết được một góc núi băng về thế giới này.
Một lúc lâu sau, hắn buông ngọc giản xuống, chậm rãi tiêu hóa đủ loại tin tức trong đầu.
Sau một hồi, hắn mới đứng dậy, bước vào Thiên Cơ điện, thông qua Thiên Cơ trụ, tiến vào Linh Khê chiến trường.
Tới khi Lục Diệp xuất hiện lại một lần nữa, hắn đã tới Thiên Cơ điện bên trong trụ sở Bích Huyết tông rồi.