Chương 332: Tập Sát!
Chương 332: Tập Sát!
Lục Diệp thúc giục linh lực, sau lưng lập tức mở ra một đôi cánh chim có hỏa linh lực chảy xuôi và hóa thành lưu quang lao tới hòn đảo nhỏ trước mặt.
Hắn mới bay khỏi hòn đảo nhỏ của mình đi vào mặt biển, đã cảm thấy linh lực trong cơ thể tuôn trào như lũ lụt, “hoa lạp lạp” chảy xuôi ra bên ngoài. Loại trình độ tiêu hao này tương đương với hắn duy trì một tấm Ngự Thủ linh văn cao ngang người mình.
Lục Diệp âm thầm kinh hãi, quả nhiên ở bên trong Kỳ hải không thể tùy tiện phi hành, hoặc là không thể phi hành ở trên mặt biển, lượng tiêu hao quá lớn, cũng không biết rốt cuộc là nguyên nhân gì.
Cũng may lúc này, khoảng cách giữa hai hòn đảo nhỏ đã còn quá xa, chỉ mấy hơi thở sau, Lục Diệp đã dừng lại trên hòn đảo nhỏ đối diện. Hắn thu cánh chim sau lưng, cố gắng hết mức để áp chế linh lực bản thân chảy xuôi, rồi lao về phương hướng chiến đấu.
Thời gian của hắn không nhiều lắm, hai hòn đảo nhỏ sẽ lập tức va chạm vào nhau, đến lúc đó, chắc chắn người bên này sẽ cảnh giác.
Cũng may quy mô của hòn đảo nhỏ trước mắt cũng không quá lớn, chỉ chốc lát sau, Lục Diệp đã đến bên ngoài chiến trường, đưa mắt nhìn lại, bên kia đang có năm tu sĩ Vạn Ma lĩnh vây công hai người Hạo Thiên minh.
Trên mặt đất còn ba khối thi thể nằm im, có thể thấy được tình hình chiến đấu vô cùng thảm thiết.
Trong năm tu sĩ Vạn Ma lĩnh, có hai pháp tu, một thể tu, một binh tu, còn có một nghi ngờ là quỷ tu.
Còn hai tu sĩ Hạo Thiên minh có một nam một nữ, cả người đều là máu tươi và vết thương, xem tình huống đã biết không kiên trì được bao lâu.
Dù sao cũng là lấy hai địch năm, khẳng định bên này không phải đối thủ, có thể kéo dài hơi tàn đến hiện tại, nguyên nhân đầu tiên vì nam tu Hạo Thiên minh kia vốn là thể tu, thân hình gã khôi ngô như tháp sắt, khí huyết tràn đầy, chịu đòn cực giỏi, lại cầm trong tay một tấm linh khí đại thuẫn, đỡ được rất nhiều công kích, Nguyên nhân thứ hai là người cũng Vạn Ma lĩnh bên này đã nắm chắc thắng lợi, không muốn quá mức mạo hiểm. Nếu thực sự bức người khác đến nóng nảy, chưa chắc đối phương đã không có thủ đoạn đồng quy vu tận, một đồng bạn của bọn họ đang nằm trên mặt đất chính là vết xe đổ.
Lúc ban đầu, bọn họ vốn không phải là năm địch hai, mà là sáu địch bốn! Sau khi thuận lợi chém giết được một người bên đối phương, một đồng bạn bên bọn họ nóng vội, kết quả đã bị một tu sĩ Hạo Thiên minh kéo theo đồng quy vu tận.
Xem thế cục trước mắt, bọn họ chỉ cần vây khốn hai người này, đánh vỡ linh khí đại thuẫn của binh tu kia, đối phương sẽ không còn đường phản kháng.
Vậy là ngoại trừ pháp tu, ba người Vạn Ma lĩnh lập tức bao vây xung quanh một nam một nữ Hạo Thiên minh, không ngừng quấy nhiễu bọn họ. Còn hai pháp tu lại đứng thẳng ở xa một chút, dưới điều kiện tiên quyết là cam đoan sẽ không ngộ thương đến đồng bạn, để không ngừng thúc giục thuật pháp, đánh thẳng lên tấm linh khí đại thuẫn kia. Lúc này linh quang trên đại thuẫn kia đã cực kỳ ảm đạm, bất cứ lúc nào cũng có thể tan nát.
Nhìn thế cục như thế, hai người Hạo Thiên minh muốn thoát vây cũng khó như lên trời, mà xem vẻ mặt hai người này, rõ ràng cũng mang ý chí quyết tử rồi, bọn họ không có nguyện vọng gì khác, bởi vì bọn họ biết, cầu xin tha thứ chẳng có tí tác dụng nào cả, chỉ khiến mình càng thêm nhục nhã mà thôi. Hơn nữa đối với nữ tu, thật sự rơi xuống trên tay địch nhân, chắc chắn sẽ là cục diện sống không bằng chết.
Hiện giờ bọn họ đang đợi cơ hội, chờ một cơ hội có thể đồng quy vu tận cùng địch nhân.
Và chỉ trong nháy mắt cơ hội này đã đến!
Chỉ nghe “Oanh” một tiếng vang lên, đất rung núi chuyển, hai hòn đảo nhỏ va chạm vào nhau, tất cả mọi người không đứng vững được.
Mấy tu sĩ Vạn Ma lĩnh đều thay đổi sắc mặt. Ở hơn nửa canh giờ trước, bọn họ vừa gặp được mấy người Hạo Thiên minh này, cho nên không một ai nghĩ tới sẽ đụng phải đảo nhỏ khác nhanh như vậy.
"Cẩn thận!" Một người quát khẽ.
Cũng ở trong nháy mắt khi hai hòn đảo nhỏ va chạm, hai tu sĩ Hạo Thiên minh cùng nhau xung phong liều chết đi qua lao về phía binh tu kia. Thể tu rống giận, vung đại thuẫn lên, yểm trợ cho bóng dáng yểu điệu bên người kia đang tiến nhanh tới. Trong mắt hai người đầy vẻ kiên quyết và tàn nhẫn, khiến cho binh tu bị nhằm vào kia trở nên bối rối.
"A!"
Nhưng tiếng kêu thảm thiết lại không đến từ binh tu bị nhằm vào kia, mà đến từ một phương hướng khác. Tất cả mọi người lập tức kinh hoảng.
Mấy tu sĩ Vạn Ma lĩnh nhìn về hướng phát ra âm thanh, đã thấy trước ngực vị pháp tu đứng ở bên ngoài chiến trường lộ ra một đoạn mũi đao, và không biết từ khi nào ở phía sau pháp tu kia, lại mơ hồ có một bóng dáng đang đứng thẳng.
Vì sao lại tới nhanh như vậy? Mấy người đều kinh ngạc tự hỏi.
Ở thời điểm hai hòn đảo nhỏ va chạm, bọn họ cũng ý thức được có khả năng người khác đã đến, nếu người tới là tu sĩ Vạn Ma lĩnh, đương nhiên là tất cả đều vui, nhưng nếu là Hạo Thiên minh, thế cục bên này tất sinh biến cố.
Nhưng khiến bọn họ không nghĩ tới chính là, hòn đảo nhỏ vừa va chạm, một pháp tu bên mình đã bị tập sát! Chẳng lẽ đối phương vẫn một mực ẩn giấu ở phụ cận?
Có điều bọn họ chưa nghĩ được bao lâu, đại chiến đã bùng nổ.
Lúc này hai tu sĩ Hạo Thiên minh đã xung phong liều chết đến trước mặt binh tu Vạn Ma lĩnh kia, tư thế bất chấp tất cả, dẫu chết cũng muốn kéo đối phương theo làm đệm lưng, và suýt nữa đã thành công rồi.
Chỉ tiếc hai người này bị thương rất nghiêm trọng, còn binh tu bị nhằm vào kia lại có thể tu cùng phe tiếp ứng, sau khi bị chém một kích đã tìm được đường sống trong chỗ chết.
Bốn người Vạn Ma Lĩnh lập tức hội tụ lại một chỗ, quỷ tu Vạn Ma lĩnh cũng không nhàn rỗi, khí tức bỗng nhiên trở thành mơ hồ vô định, từ bên cạnh giết thẳng vào chiến đoàn. Ngay tức khắc, hai người Hạo Thiên minh rơi vào tình thế cực kỳ nguy hiểm.
Cùng lúc đó, sau khi Lục Diệp giải quyết xong một pháp tu của đối phương, dưới chân phát lực, đã lao về phía pháp tu thứ hai, đồng thời trong miệng hô to: "Chống đỡ!"
Nghe được âm thanh, thể tu cầm đại thuẫn trong tay nọ còn chưa có phản ứng gì, ngược lại nữ tu cầm trong tay hai thanh đoản đao kia lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, bởi vì nàng cảm giác, âm thanh này có chút quen tai. . .