Chương 510: Cứu Người 2
Chương 510: Cứu Người 2
Chương 510. Cứu Người 2
Lục Diệp còn tưởng rằng hắn đang để công lao cho mình.
Thật không ngờ trước kia, khi Cự Giáp đi theo Tư Mã Dương, mỗi lần chiến đấu đều là Cự Giáp công kích phía trước, đánh cho kẻ địch đến tàn phế, cuối cùng do Tư Mã Dương đến thu hoạch công lao.
Cự Giáp gãi đầu, mặc dù trước đó hắn phát cuồng giết một số người của Phong Hoa viện, nhưng lúc đó hắn hoàn toàn bị lửa giận chi phối, sau đó một chút ấn tượng cũng không có, loại chuyện giết người này đối với hắn mà nói có chút quá xa lạ.
Nhưng dù sao hắn cũng là tu sĩ cửu cảnh, trước kia chưa từng giết kẻ địch, không phải hắn không muốn giết, là Tư Mã Dương không cho hắn giết.
Suy nghĩ một chút, hắn ném tu sĩ Vạn Ma Lĩnh trong tay xuống đất, sau đó nâng chân lên, dưới ánh mắt hoảng sợ của đối phương, một cước đạp xuống đầu của hắn.
Giống như dưa hấu bị giẫm nát, cảnh tượng máu tanh.
Lục Diệp nhìn hắn một cái, không nói gì, hô:
"Đi thôi."
Lần theo nơi phát ra linh lực ba động, một đường đi về phía trước, ven đường cứu hai nhóm tu sĩ Hạo Thiên minh, những người này đều bị đuổi giết.
Dưới sự dẫn dắt của bọn họ, sau một nén nhang, Lục Diệp rốt cục đến chiến trường chính nơi hai thế lực lớn giao chiến.
Toàn bộ phòng ốc xung quanh đã bị phá hủy, khắp nơi có thể nhìn thấy thi thể của tu sĩ chiến tử và tường đổ vách xiêu.
Tu sĩ cầm đầu của Thần Ẩn cung chỉ còn lại có chừng trăm người, một bên khác cầm đầu là người của Chiếu Nhật sơn, có khoảng hơn 150 con, hai bên cách không giao phong, ngự khí và ánh sáng của thuật pháp nở rộ.
Nhân số chênh lệch một nửa, bên phía Hạo Thiên minh rõ ràng đang ở thế yếu, không ngừng bị áp bách lui về phía sau, khi thì còn có tiếng kêu thảm thiết truyền ra, khi tu sĩ Hạo Thiên minh không ngừng bị thương tử vong, thì bên phía Vạn Ma Lĩnh chiếm cứ ưu thế càng lúc càng lớn.
Cục diện bực này, có thể nói là thời gian tan tác của Hạo Thiên minh cũng không xa.
Nhưng tất cả mọi người đều đang phản kháng, không ai trốn chạy, bởi vì mọi người đều biết, lúc này chạy trốn sẽ chỉ làm cục diện càng hỏng bét hơn, lúc này, tập chung cùng nhau còn có chút sức phản kháng, nếu như chạy tứ tán thì có thể sống nhất thời, nhưng kết quả cuối cùng sẽ chỉ bị Vạn Ma lĩnh đánh tan từng người.
Cho dù là bao vậy thì bên Hạo Thiên minh cũng chỉ là đang trì hoãn thời gian tử vong.
Thế công của Vạn Ma lĩnh cực kỳ hung mãnh, thử tổ chức nhiều lần xông trận, đáng tiếc không thể đột phá phòng tuyến của Hạo Thiên minh.
Dưới cục diện như vậy, chỉ cần Vạn Ma Lĩnh ổn định thì có thể từ từ mài chết kẻ địch, dù sao thì nhân số chênh lệch cũng ở đó, đây là chuyện không thể nào khỏa lấp.
Trước đó bọn họ chính là đánh từ từ từng chút.
Nhưng từ khi người của Phong Hoa viện tụ hợp tới, mang đến một tin tức, thế công của Vạn Ma lĩnh đã trở nên hung mãnh, bọn hắn muốn trong thời gian ngắn nhất đánh tan trận tuyến của Hạo Thiên minh, để phòng sinh biến.
Biến cố cuối cùng vẫn tới, ngay khi song phương đánh nhau túi bụi, tiếng khóc anh anh vang lên, trùng kích vô hình tràn ngập tứ phương, làm cho thế công của rất nhiều tu sĩ Vạn Ma Lĩnh cũng hơi ngưng trệ một chút.
Tu sĩ Hạo Thiên minh vốn bị áp chế toàn diện rơi vào hạ phong, trong nháy mắt áp lực giảm nhiều, thừa cơ phản công.
Cùng lúc đó, từng con Trành Linh hiện thân, phược linh Tỏa đánh ra.
Không kịp đề phòng, một phương của Vạn Ma Lĩnh bị thiệt thòi lớn, ở chỗ đó đã có gần mười người bị khoá, tiếp theo bị giết.
Bên Hạo Thiên minh, đông đảo tu sĩ lần theo nơi phát ra âm thanh nhìn lại, đều vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy một bóng người cao to ở bên kia.
"Là Cự Giáp!"
"Tên Tư Mã Dương khốn này cuối cùng cũng tới, xem ra hắn cũng không tính là quá ngu!"
Từng tiếng kinh hô truyền ra, giống như Cự Giáp đến làm cho tâm của tu sĩ Hạo Thiên minh cũng yên ổn rất nhiều, chuyện này cũng không có gì đáng trách, thanh danh Cự Giáp ở bên ngoài, tu sĩ phụ cận thể phách của hắn cường đại đều có thể hiểu rõ, trước mắt mình bỗng nhiên có thêm một thể tu cường đại như vậy, đương nhiên là có thể ổn định lòng người.
Không nói những cái khác, có Cự Giáp ở đây, Vạn Ma Lĩnh muốn xông trận cũng không đơn giản như vậy.
Nhưng càng làm cho bọn hắn cảm thấy không hiểu là, sao Cự Giáp lại đứng cùng một chỗ với một đám linh thể, những linh thể kia nhìn còn giống như là trợ thủ của phe mình, bởi vì bọn hắn đang công kích người của Vạn Ma Lĩnh.
Hơn nữa, người đứng cùng với Cự Giáp kia đang thi triển Hỏa Long Thuật, hình như cũng không phải Tư Mã Dương...
Trong đám người, Kỷ Viêm nhẹ nhàng thở ra.
Trước đó, hắn đã nhiều lần thử lôi kéo Tư Mã Dương và Cự Giáp, nhưng đều không thành công, Tư Mã Dương này là người thích được bợ đỡ nhất, không cho hắn đủ chỗ tốt
Hiện tại xem ra, Tư Mã Dương cũng coi như là biết đại thế, biết nên đến đây trợ trận.
Hắn cũng nhìn thấy từng cái linh thể bên cạnh Cự Giáp, mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng bây giờ không phải là lúc tìm hiểu, nếu những linh thể kia đang công kích Vạn Ma Lĩnh thì đó chính là trợ thủ của phe mình.
Một bên khác, trong trận doanh của Vạn Ma Lĩnh, một thanh niên nam tử thần sắc lạnh lùng nhìn về phía chỗ ở của Trành Linh, nhìn thấy Lục Diệp đang thi triển Hỏa Long Thuật, người này là Tề Minh trấn thủ sứ của Chiếu Nhật sơn.
"Đây chính là Lục Nhất Diệp của Bích Huyết tông kia à?"
Tề Minh nhíu mày.
"Vâng."
Sơ Tình đứng ở bên cạnh Tề Minh cắn răng đáp lại.
"Nhiều người các ngươi chính là bị hắn giết đến thất linh bát lạc à?"
Giọng nói của Tề Minh có chút bất mãn.