Chương 551: Nếm thử
Chương 551: Nếm thử
Chương 551: Nếm thử
Đối phương ứng đối như vậy, để cho Lục Diệp núp ở chỗ tối cũng thật bất đắc dĩ.
Sau khi quan sát một hồi, xác định không có cách nào lặp lại hành động ở Phong Hoa viện, Lục Diệp dứt khoát lộ ra bóng dáng.
Tin tức giữa các tu sĩ truyền lại quá linh thông, chuyện hắn làm ở Phong Hoa viện hiển nhiên đã truyền đến Chiếu Nhật sơn, nếu không Chiếu Nhật sơn cũng không bố trí kín đáo như vậy.
Trong lòng Lục Diệp thở dài, xem ra loại thủ đoạn chui vào trụ sở quân địch, cướp đoạt ngọc giác này, sau này đều không có cách nào vận dụng.
Người của Thần Ẩn cung và Lăng Vân điện đang ở dưới sự chỉ huy của Cổ Tham Dương và Chu Phái cường công đại trận, tiếng nổ lớn ầm ầm vang lên với thanh thế kinh người.
Lục Diệp từ trong bóng tối lộ ra bóng dáng, từng bước một đi tới.
Chu Phái thấy thế thì trong lòng máy động, vội vàng nghênh đón.
"Nhất Diệp huynh không vào được à?"
Lục Diệp lắc đầu.
Chẳng những không vào được, mà cho dù tiến vào thì hắn cũng phải tự mình lẻ loi, có thể lấy được ngọc giác từ trong tay Nguyệt Mị, chủ yếu là chưa bao giờ có người làm chuyện này, Phong Hoa viện không có chút phòng bị nào đối với chuyện này, cho nên Lục Diệp mới có thể trắng trợn tới gần Nguyệt Mị trong vòng ba trượng.
Nếu không phải Nguyệt Mị cẩn thận, phản ứng nhanh thì có lẽ đã không còn sống sót.
Tình huống bây giờ không giống với trước, sau khi tin tức hắn có thể lẻn vào đại trận phòng hộ truyền ra, Chiếu Nhật sơn đã nghiêm túc đề phòng, thậm chí bên cạnh trấn thủ sứ kia còn có mấy tu sĩ vây tụ, như vậy thế cục đã không thể nào để cho Lục Diệp có thể lấy được ngọc giác nữa.
"A... cái này..."
Vẻ mặt Chu Phái chua chát.
Nếu như có thể thuận lợi công chiếm chỗ ở của Chiếu Nhật sơn, vậy thì sau này thời gian ở Lăng Vân điện sẽ tốt hơn rất nhiều, lấy Thần Ẩn cung làm so sánh, lần này trụ sở của Phong Hoa viện bị công chiếm, tuy tu sĩ không đông đúc, nhưng tổn thất của Thiên Cơ Trụ gia trì cũng không thể bù đắp trong thời gian ngắn.
Gia trì không đủ, linh khí thiên địa trong trụ sở không mạnh, cho dù Phong Hoa viện bố trí lại đại trận phòng hộ, uy năng của đại trận cũng không bằng trước đó.
Nói cách khác, sau này, khi đối mặt với Thần Ẩn cung, Phong Hoa viện chỉ có bị đè lên đánh, có lẽ Thần Ẩn cung cũng sẽ không cho Phong Hoa viện cơ hội xoay người.
Phong Hoa viện đã được an bài, Chu Phái vốn trông cậy vào Chiếu Phương an bài một chút Chiếu Nhật sơn, ai ngờ lại không như mong muốn, chuyện này không khỏi làm cho hắn có chút thất lạc.
"Không được thì cường công!"
Cổ Tham Dương ở bên cạnh mở miệng.
Hai tông tập hợp 800 người, cường công cũng có thể, chỉ cần cần thời gian, có lẽ cần công phu vài ngày mới có thể từ từ công phá đại trận của Chiếu Nhật sơn.
Nếu như là trước kia, chuyện này không thể xảy ra, bởi vì thế lực Vạn Ma lĩnh gần đây khẳng định sẽ đến trợ giúp hoặc là có động tác khác, nhưng trước mắt thế lực Vạn Ma lĩnh nào dám tùy tiện ra tay?
vết xe đổ của Phong Hoa viện, ai cũng không dám tùy tiện xuất kích, đều co đầu rút cổ ở trong nhà của mình, để phòng bất trắc, vạn nhất lúc đang giúp đỡ người khác bị Lục Nhất Diệp kia trộm nhà thì khóc cũng không có chỗ để khóc.
"Vẫn còn có một biện pháp."
Lục Diệp chậm rãi mở miệng.
Hai mắt Chu Phái sáng lên, vội vàng nói:
"Cách gì?"
"Ta không thể đảm bảo phương pháp này có thể thành công, chỉ có thể nói là có cơ hội nhất định."
"Có cơ hội là được, cụ thể phải làm như thế nào, còn xin Nhất Diệp huynh an bài."
"Vậy thì tìm mười người... Chín thể tu tới, cần thể tu mạnh nhất của hai tông các ngươi, có thể mang Linh khí phòng ngự gì thì có thể mang theo."
Mặc dù Cổ Tham Dương và Chu Phái không biết Lục Diệp rốt cuộc muốn làm gì, nhưng đã là yêu cầu của hắn, hai người kia đương nhiên cũng thoả mãn.
Rất nhanh, chín thể tu do hai tông chọn ra đứng ở trước mặt Lục Diệp, hắn giương mắt dò xét, phát hiện chín người này đều cao lớn vạm vỡ, khí huyết dồi dào, thậm chí trong đó còn có hai người là yêu tu.
Giờ khắc này, trên tay chín người này đều mang theo linh khí phòng ngự, mặc bảo giáp phòng ngự trên người, mỗi người đều uy phong lẫm liệt.
Lục Diệp gọi Cự Giáp tới.
Cự Giáp vừa đứng ở bên cạnh, ánh mắt của chín thể tu kia nhìn qua hắn đều trở nên nóng rực, luận hình thể, Cự Giáp ở trong mười người không phải lớn nhất, nhưng luận khí huyết thì lại là dư thừa nhất, trong chín người kia, người khí huyết mạnh nhất còn kém hơn so với Cự Giáp một đoạn.
Người có danh tiếng như Cự Giáp đương nhiên là được các đại tông môn gần đó theo đuổi, ai cũng sẽ không bởi vì xuất thân là tán tu mà xem thường hắn.
Trong phạm vi ngàn dặm này lưu truyền một câu, nếu không có Cự Giáp thì Tư Mã Dương đã không biết phả chết bao nhiêu lần, chính là có Cự Giáp dốc hết sức bảo vệ thì Tư Mã Dương mới có thể sống thoải mái như vậy.
Bây giờ không ít người đều biết Tư Mã Dương đã chết, cho dù là tu sĩ cùng là Hạo Thiên minh thì cũng có không ít người ghét cảnh một người làm quan cả họ được nhờ, là vì Cự Giáp thoát khỏi vướng víu này mà cảm thấy cao hứng.
Điểm duy nhất không được hoàn mỹ là Cự Giáp theo Lục Diệp, nên không được tông môn bọn hắn mời chào.
Dẫn theo mười mấy thể tu có cả Cự Giáp trong đó, Lục Diệp trực tiếp đi tới tiết điểm của đại trận, an bài bọn hắn ở bên cạnh, phân phó tỉ mỉ một trận.
Tất cả mọi người vội vàng đáp ứng, Cự Giáp càng có chút cúi thấp thân thể, bày ra tư thế công kích.
Lục Diệp nhìn hắn một chút, không ngăn cản, ngay sau đó hắn nâng một tay lên, bao trùm về phía màn sáng đại trận trước mặt.
Động tĩnh của hắn bên này rõ ràng như thế, sao bên phía Chiếu Nhật sơn lại không có đề phòng chứ?