Chương 552: Nếm thử 2
Chương 552: Nếm thử 2
Chương 552. Nếm thử 2
Lúc này, có hơn tám mươi vị tu sĩ Chiếu Nhật Sơn được trấn thủ sứ điều hành, đi đến đây, cách một màn sáng của một toà đại trận, giằng co với mấy người Lục Diệp ở phía xa, mấy chục người này cả đám đều có linh lực phun ra, trong tay linh khí lấp lóe ánh sáng, có thể đánh ra một kích mạnh nhất bất cứ lúc nào.
Nhìn thấy Lục Diệp đưa tay dán lên trên màn sáng của đại trận, trái tim các tu sĩ của Chiếu Nhật sơn đều nhảy tới cổ.
Bọn hắn cũng đều nghe nói gia hỏa tên là Lục Nhất Diệp trước mắt này có thể thần không biết quỷ không hay chui vào trong đại trận phòng hộ nhà khác, mắt thấy Lục Diệp hành động như vậy, đều suy đoán trong lòng hắn có phải hắn muốn thi triển thủ đoạn quỷ dị kia hay không.
Trong lòng khẩn trương, trong lòng bất định bất an, nhưng bọn hắn cũng rất tò mò xem rốt cuộc Lục Diệp phải làm thế nào mới có thể vào được, cho nên đều nhìn một cái chớp mắt không rời.
Mười thể tu ngoài đại trận vận sức chờ phát động, trong đại trận tám mươi tu sĩ bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, so với động tĩnh oanh liệt bên kia, tuy bên này giằng co không âm thanh, nhưng càng có cảm giác áp bách.
Linh lực hội tụ trong hai con ngươi của Lục Diệp, gia trì thêm Động Sát linh văn, thế giới trong tầm mắt của Lục Diệp lập tức thay đổi bộ dáng, đại trận trước mặt có Âm Dương Cơ Nguyên chảy xuôi biến hóa.
Khi linh lực xung quanh tuôn ra, lấy cánh tay Lục Diệp làm trung tâm, từng cái cơ nguyên nhanh chóng trải rộng ra, trong nháy mắt đã bao phủ phạm vi ba trượng, phóng tầm mắt nhìn tới, giống như là một màng linh lực của Lục Diệ phủ lên trên màn sáng đại trận.
Tu sĩ Chiếu Nhật sơn nhìn thấy cảnh này, tim mỗi người đều đập nhanh hơn, trong lòng đều kinh hô, đây chẳng lẽ chính là thủ đoạn để Lục Nhất Diệp có thể chui vào đại trận phòng hộ?
Một tu sĩ khẩn trương trực tiếp thúc giục ngự khí của mình, hóa thành lưu quang đánh ra, đánh vào đại trận phòng hộ nhà mình.
Động tác của hắn gây nên một chút phản ứng dây chuyền, ít nhất tám mươi tu sĩ kia có một nửa theo sát lấy xuất thủ, từng đạo lưu quang đánh tới, đánh cho màn sáng của đại trận gợn sóng mọc thành bụi.
Lục Diệp không thay đổi sắc mặt nhìn các tu sĩ đối diện, tán đi linh lực trên tay.
Những tu sĩ vội vàng ra tay cũng phản ứng lại, biểu hiện ngượng ngùng.
Lần thứ nhất thử nghiệm thất bại.
Chính là bởi vì không nắm chắc phương thức phá trận này, cho nên trước đó Lục Diệp mới không nói chắc chắn với Chu Phái.
Nói nghiêm chỉnh, lúc này Lục Diệp mới là phá trận thật sự, cũng là phương hướng nghiên cứu ban đầu của hắn, chỉ là ở Thần Ẩn cung, phương hướng nghiên cứu đã thay đổi, cuối cùng biến thành điều kiện tiên quyết là không phá hư đại trận, thông qua thủ đoạn giả trang của bản thân, lừa gạt phương thức xuất nhập đại trận, đối với hành động phá trận, giả trang sẽ càng thêm dễ dàng hơn một chút.
Mặc dù phương hướng nghiên cứu đã thay đổi, nhưng phương pháp này cũng không sai, chỉ là Lục Diệp không có cách nào nắm lấy cơ hội ngắn ngủi đó, bởi vì cơ nguyên trên màn sáng đại trận là thay đổi theo thời khắc, uy năng của đại trận thúc giục càng mãnh liệt, tần suất biến hóa càng nhanh.
Ngay cả đại trận của Chiếu Nhật sơn lúc này đã bị thúc đến cực hạn không thể nghi ngờ.
Tần suất biến hóa đã đạt tới trình độ ba hơi thở!
Nói cách khác, Lục Diệp muốn đạt được mục đích cố định thì phải nhìn thấy rõ tiết điểm ở cơ nguyên của đại trận trong thời gian ba hơi thở, sau đó thôi động linh lực của bản thân tạo ra cơ nguyên hoàn toàn tương phản, như vậy có thể trực tiếp phá vỡ một cái lỗ thủng ở tiết điểm, từ đó đạt được mục đích phá trận.
Thời gian ba hơi thở chẳng những phải thấy rõ hàng trăm hàng ngàn cái cơ nguyên cấu thành, còn phải tạo dựng cơ nguyên hoàn toàn tương phản, loại chuyện này khó khăn cỡ nào.
Cho dù Lục Diệp có thể khống chế linh lực cực mạnh, có thiên phú về linh văn chi đạo cực cao thì muốn làm được cũng cần một chút vận khí.
Đương nhiên, có Động Sát linh văn gia trì hai con ngươi mới là lực lượng lớn nhất của hắn, nếu như không có Động Sát linh văn khám phá đủ loại biến hóa của đại trận, lấy tạo nghệ của hắn bây giờ ở trên trận đạo, muốn bài trừ một đại trận phòng hộ như vậy thì còn phải tu hành thêm mấy năm nữa.
Một lần thất bại không sao cả, còn có lần thứ hai, lần thứ ba...
Bên phía hắn có thể thất bại vô số lần, dù sao cũng không có tổn thất gì, nhưng chỉ cần hắn có thể thành công một lần, vậy chờ đợi Chiếu Nhật sơn chính là tai họa ngập đầu.
Sau khi bình phục linh lực của bản thân, Lục Diệp tiếp tục quan sát biến hóa của đại trận, trong chốc lát lại lần nữa hành động, lại một lần thất bại.
Thời gian lưu cho hắn quá ngắn.
Lúc ban đầu, mỗi một lần hành động của Lục Diệp đều làm cho tám mươi tu sĩ của Chiếu Nhật sơn nơm nớp lo sợ, nhưng theo số lần tăng lên, bọn hắn gần như đã chết lặng, cũng không phải cảm thấy Lục Diệp không phá nổi đại trận, chủ yếu là loại cảm giác này quá không dễ chịu.
Mỗi lần bọn họ đều đi theo động tác của Lục Diệp khi thì cao khi thì thấp, tâm tính sớm đã nổ tung.
Khi Lục Diệp lại một lần nữa phá trận thất bại, Cự Giáp bên cạnh chậm rãi ngồi thẳng lên, cong lâu, hơi mệt, nhưng rất nhanh, hắn lại lần nữa cúi người, bày ra tư thế xông pha chiến đấu.
Có lẽ là bởi vì đi theo Tư Mã Dương quá lâu nên bình thường hắn cũng không có chủ kiến gì, nhưng nếu có người ra lệnh cho hắn làm gì thì hắn có thể cẩn thận chấp hành hoàn mỹ.
Bên phía Lục Diệp thử mấy lần, vẫn không thành công, hắn đã làm tới cực hạn của mình, nhưng thật sự không có cách nào hoàn thành yêu cầu phá trận trong ba hơi thở.
Có lẽ chờ sau này chuyển tu công pháp Thiên cấp thì mình có năng lực làm được, bởi vì tu sĩ sau khi chuyển tu công pháp Thiên cấp sẽ có một sự tăng lên rất khoa trương đối với việc khống chế linh lực của bản thân, đây cũng là nguyên nhân tu sĩ sau khi chuyển tu công pháp Thiên cấp thì thực lực sẽ bạo tăng.