Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 562 - Chương 562: Triệu Lập 2

Chương 562: Triệu Lập 2 Chương 562: Triệu Lập 2

Chương 562. Triệu Lập 2

Cổ Tham Dương cười ha hả, suy nghĩ cẩn thận, vận khí của Thần Ẩn cung quả thật không tệ, nếu như không có Lục Diệp thì hắn và đám người Kỷ Viêm đã sớm chết ở thành Tiên Nguyên, cũng sẽ không có đủ loại chuyện tiếp theo.

Nếu không có cách nào phá trận một lần nữa, thì mọi người tiếp tục ở lại cũng không có ý nghĩa gì, vì vậy nhao nhao cáo từ rời đi.

Cổ Tham Dương và Vệ Ly tất nhiên là nhiệt tình đưa tiễn.

Mãi đến khi toàn bộ những trấn thủ sứ và phó sứ này rời khỏi, Cổ Tham Dương mới có chút nhẹ nhàng thở ra.

Trở về đại điện, ngồi đối diện với Vệ Ly, thương thảo công việc tiếp theo.

Hiện nay, trụ sở của Phong Hoa viện và Chiếu Nhật sơn bị phá, trước đó còn có khoảng 300 tu sĩ còn sống, sau đó thì thảm rồi, chỉ có khoảng 200, mà hai nhà bọn hắn khẳng định là phải trùng kiến trụ sở.

Loại chuyện này, Thần Ẩn cung và Lăng Vân điện sao có thể đáp ứng, hoàn toàn diệt trừ hai nhà thế lực địch tông này là không thể nào, nhưng tiếp tục chèn ép bọn hắn, không để cho bọn hắn khôi phục nguyên khí nhanh như vậy thì vẫn có thể làm được, chỉ cần Thần Ẩn cung liên thủ với Lăng Vân điện duy trì chèn ép đối với hai nhà thế lực Vạn Ma lĩnh kia, như vậy bọn hắn muốn xoay người sẽ rất khó.

Kể từ đó, Thần Ẩn cung và Lăng Vân điện có thể tùy ý phát triển bản thân, thậm chí có thể rút ra một ít nhân thủ, phối hợp với các tông môn Hạo Thiên minh gần đó, tấn công càng nhiều thế lực của Vạn Ma lĩnh.

Nhưng mà cụ thể phải làm thế nào thì còn phải có thời gian chế nghi, không thể vội vàng kết luận.

Bên này đang thương thảo, Cổ Tham Dương chợt có nhận thấy, điều tra ấn ký chiến trường của mình, ngay sau đó đưa tin ra ngoài.

"Triệu Lập lại trở về."

Cổ Tham Dương nhìn Vệ Ly:

"Đây là còn chưa hết hi vọng sao?"

Triệu Lập trong miệng hắn chính là một vị trấn thủ sứ cách đó không lâu đa rời đi, chẳng biết tại sao lại đi mà quay lại.

Vệ Ly suy nghĩ một chút, nói:

"Triệu Lập, người này tâm tư kín đáo, trước đó những lời chúng ta nên nói đều đã nói, có lẽ sẽ không làm khó chúng ta nữa."

"Vậy hắn trở về làm gì?"

"Sư huynh đừng quên, Thiên Diễn tông phía sau Triệu huynh là lấy cái gì đặt chân Cửu Châu."

Cổ Tham Dương nghĩ nghĩ, bừng tỉnh đại ngộ:

"Thì ra là thế, gia hỏa này, quỷ tinh quỷ tinh, vừa rồi nhiều người cũng không nói cái gì, hiện tại mình lén lút chạy về, sợ rằng muốn i ăn một mình."

Vệ Ly bật cười:

"Cũng không nhất định, nhưng nếu như Triệu huynh mở miệng thì Nhất Diệp huynh chưa chắc sẽ từ chối."

Nói đến đây, hắn ngậm miệng không nói, bởi vì đã cảm giác được khí tức của Triệu Lập.

"Cổ huynh, Vệ huynh."

Triệu Lập cất bước đi vào.

Cổ Tham Dương làm bộ nói:

"Triệu huynh, có thứ gì bị để quên sao?"

Triệu Lập cười nói:

"Thế nhưng không có, chỉ là trước đó có một số việc quên nói với Cổ huynh, đi đến nửa đường mới nhớ tới."

Vẻ mặt hắn nghiêm túc một chút, mở miệng nói:

"Trước đó ta nói chờ sau khi làm rõ ngọn nguồn chuyện của Vạn Ma Lĩnh, tình cảnh của Nhất Diệp đạo hữu sẽ tương đối an toàn, nhưng ta cẩn thận suy nghĩ một chút, đây chỉ là một loại khả năng."

"Vậy còn có một loại khả năng?"

"Còn có một loại khả năng khác là Vạn Ma lĩnh dốc hết toàn lực, không để ý quy củ và mặt mũi để đối phó Nhất Diệp đạo hữu."

Vẻ mặt Triệu Lập nghiêm túc:

"Bây giờ Nhất Diệp đạo hữu chỉ là tu sĩ tầng tám đã có thủ đoạn như thế, tuy phòng bị trước mắt rất đơn giản, nhưng sau này tu vi của hắn dần dần cao lên, tạo nghệ trận đạo dần dần sâu, muốn phòng bị thì sẽ khó khăn, nếu thật như vậy thì chẳng những tình cảnh của Nhất Diệp đạo hữu đáng lo, mà ngay cả tình cảnh của Thần Ẩn cung cũng không ổn."

Cổ Tham Dương nghe vậy giật mình, lời này nói ra, sao còn kéo tới trên đầu Thần Ẩn cung.

"Bây giờ Nhất Diệp đạo hữu đang ở Thần Ẩn cung, đây cũng không phải là cơ mật gì, chắc hẳn Vạn Ma lĩnh cũng biết điểm này, nếu như bọn hắn muốn đuổi tận giết tuyệt đối với Nhất Diệp đạo hữu thì mấy ngày gần đây nhất định sẽ điều binh khiển tướng, thu thập nhân thủ từ các đại Vạn Ma Lĩnh gần đây, đến đây tấn công Thần Ẩn cung!"

Vẻ mặt Cổ Tham Dương dần dần ngưng trọng:

"Triệu huynh cảm thấy chuyện này có khả năng lớn bao nhiêu?"

Triệu Lập chậm rãi lắc đầu:

"Khó mà nói, đây chỉ là ta đoán. Cho nên ta muốn tạm thời không trở về chỗ ở của mình, trước tiên ở lại đây quan sát một đoạn thời gian, như vậy, nếu như bên Vạn Ma lĩnh thật sự có động tác lớn, Thiên Diễn tông cũng sẽ đến giúp kịp thời, đương nhiên, nếu như bên Vạn Ma lĩnh không có động tác thì chứng minh ta đã làm sai, sợ bóng sợ gió một trận là không còn gì tốt hơn."

"Vậy thì cảm ơn Triệu huynh."

"Nên làm thôi, nhưng mà ta cảm thấy chuyện mà Cổ huynh phải làm bây giờ là nhanh chóng thông báo cho Lăng Vân điện và mấy cái Minh tông gần đây chuẩn bị sẵn sàng để tiếp viện, dù sao thì bọn hắn cũng cách gần hơn một chút."

"Nói có lý."

Cổ Tham Dương nghiêm túc gật đầu.

"Vậy thì làm phiền."

Triệu Lập chắp tay ôm quyền.

"Vệ sư đệ, mang Triệu huynh xuống nghỉ ngơi."

Cổ Tham Dương quay đầu nhìn về phía Vệ Ly ở bên cạnh.

Vệ Ly gật đầu, dẫn Triệu Lập tiến về khu vực khách mời.

Một lát sau, Vệ Ly trở về, thấy Cổ Tham Dương ngồi ngay ngắn trên ghế trầm tư, Vệ Ly đi đến rót cho mình một chén trà, uống một ngụm mới nói:

"Sư huynh đang suy nghĩ gì vậy?"

"Ta đang nghĩ, gia hỏa Triệu Lập này quay tới quay lui, thiếu chút nữa đã kéo ta vào."

"Hả?"

Vệ Ly không hiểu nhìn hắn.

Cổ Tham Dương mỉm cười:

"Nếu ta đoán không nhầm, có phải hắn chủ động yêu cầu làm hàng xóm với Nhất Diệp huynh hay không?"

Khu vực tân khách không tính là nhỏ, đều là từng toà lầu các đơn độc, trước mắt bên kia chỉ có Lục Diệp mang theo Cự Giáp ở lại, an bài như thế nào là chuyện của Vệ Ly, nhưng nếu như khách nhân chủ động yêu cầu thì Vệ Ly cũng sẽ không từ chối.

"Đúng vậy."

Vệ Ly đáp:

"Trên đường đi, Triệu huynh hỏi nơi ở của Nhất Diệp huynh, chọn lầu các gần đó."

Cổ Tham Dương nhe răng:

"Quả nhiên là như vậy."

"Ý của sư huynh là..."

"Còn không nhìn ra được sao? Gia hỏa này chạy về là để đào người."

Vệ Ly cũng không phải là đồ đần, chỉ là hôm nay bận rộn làm cho đầu óc có chút choáng váng, nhất thời không thể nghĩ quá nhiều, giờ phút này bị Cổ Tham Dương đánh thức, lập tức tỉnh ngộ lại:

"Nói như vậy, lời nói của vị Triệu sư huynh này là đang nói chuyện giật gân à?"
Bình Luận (0)
Comment