Chương 603: Một Nén Nhang
Chương 603: Một Nén Nhang
Chương 603. Một Nén Nhang
Đương nhiên, nhắm vào Thanh Phong môn trước còn có một nguyên nhân khác, đó chính là thế lực lục phẩm của Vạn Ma lĩnh, Xích Huyết cốc và Lôi Quang giáo là ngũ phẩm.
Đâu là trận chiến đầu tiên sau khi Lục Diệp giả chết một lần nữa rời núi, bóp quả hồng mềm trước thì tốt hơn một chút, tuy quả hồng này cũng không nhất định mềm như vậy.
Thuyền lớn một đường đi về phía trước, khi đi ngang qua mạch khoáng Thiên Diễn tông, dưới thuyền có hơn trăm đạo lưu quang bay xuống, xâm nhập vào bên trong mỏ quặng, chỉ chốc lát sau đã trở về, không ít tu sĩ trên người mang theo vết máu, đó là do tu sĩ Vạn Ma lĩnh đã chém giết để tranh dành khai thác tài nguyên ở mỏ quặng.
Nơi đóng quân của Thiên Diễn Tông liền bị phong tỏa, trong vòng hai tháng không có động tĩnh gì, thế lực Vạn Ma lĩnh xung quanh tự nhiên không muốn bỏ qua cơ hội cướp đoạt tài nguyên, liền phái ra một ít tu sĩ tới đây, kết quả là bây giờ xui xẻo lớn rồi.
Khi tu sĩ Thiên Diễn Tông không ngừng tới gần trụ sở Thanh Phong môn, tin tức dần dần lan ra.
Loại hành động đại quy mô như thế này không có khả năng giấu giếm, đám tu sĩ luôn có thể thông qua đủ loại con đường thu hoạch tình báo của địch.
Với tư cách là địch đối phương, mỗi người xếp quỷ tu vào trong phạm vi nơi đối phương ở để giám thị động tĩnh, đây là thao tác cơ bản nhất.
Nơi Thanh Phong môn đóng quân nhất thời có tiếng gió hạc kêu, trấn thủ sứ cùng phó sứ khẩn cấp triệu hồi các tu sĩ ở bên ngoài, đồng thời đưa tin Xích Huyết cốc cùng Lôi Quang giáo cầu viện.
Nếu như chỉ là một nhà Thiên Diễn Tông đến tấn công thì Thanh Phong môn không sợ, nhưng hiện tại chẳng những Thiên Diễn tông đến, mà ngay cả Thương Lan Sơn cũng phái tới không ít người, điều này khiến cho Thanh Phong môn có chút áp lực.
Hai tông phái xuất nhân thủ hợp cùng một chỗ không tới ngàn người, nhưng cũng có tám chín trăm, đủ để cho Thanh Phong môn nhìn thẳng.
Thành thật mà nói, bên Thanh Phong môn này có chút không rõ Thiên Diễn tông đến cùng muốn làm gì, bởi vì thời gian ngắn đánh không được trụ sở, Thanh Phong môn có thể cùng viện quân tiền hậu giáp công, đến lúc đó Thiên Diễn tông cùng Thương Lan sơn khẳng định không có quả gì để ăn.
Ngay lúc Thanh Phong môn bên này nghi thần nghi quỷ, một chiếc thuyền lớn đã xuất hiện cách chỗ đóng quân mười dặm, không tiến lên nữa, mà lẳng lặng lơ lửng giữa không trung.
Từ tiêu chí trên thuyền lớn đến xem, người đến là Thương Lan sơn, dù sao cũng là hàng xóm, Thương Lan Sơn đến càng nhanh hơn.
Đợi đại khái không đến nửa canh giờ, lại một chiếc thuyền lớn ngự không tới, người của Thiên Diễn Tông tới.
Hai chiếc thuyền lớn sánh vai cùng đi, áp bách về phía trụ sở Thanh Phong môn.
Một bóng người bay ra từ thuyền lớn Thương Lan Sơn, hạ xuống thuyền lớn Thiên Diễn Tông.
Trên boong thuyền lớn, Lục Diệp nhìn người tới, là một nam tử diện mạo hiên ngang, thần sắc trầm ổn, chính là trấn thủ sứ Tống Dẫn của Thương Lan sơn.
Triệu Lập dẫn tiến cho hai bên, Lục Diệp và Tống Dẫn chào nhau.
Tống Dẫn đi thẳng vào vấn đề: "Nhất Diệp huynh, Triệu huynh cùng ta đã nói qua một ít chuyện của ngươi, nhưng ta vẫn muốn hỏi một chút, Nhất Diệp huynh có mấy thành nắm chắc có thể phá trận? Cần bao lâu thời gian mới có thể phá trận?"
Đúng như Triệu Lập lúc trước nói, Tống dẫn là một người rất trầm ổn, cho dù Triệu Lập nhiều lần cam đoan với hắn, nhưng thật đúng như vậy, thấy Lục Diệp vẫn muốn hỏi rõ ràng, bởi vì chuyện này liên quan đến sinh tử của tu sĩ môn hạ, cho dù hắn là trấn thủ sứ, cũng không dám quá mức mạo hiểm.
Lần này có thể đáp ứng cùng Triệu Lập liên hợp xuất thủ, một là bởi vì hắn cùng Triệu Lập quan hệ không tệ, tin tưởng nhân cách của Triệu Lập, hai là Triệu Lập cùng hắn cam đoan Lục Diệp có thể phá Thanh Phong Môn phòng hộ đại trận.
Triệu Lập cười khổ: "Tống huynh, Nhất Diệp huynh là người có thể liên tục dẫn động ba mươi ba lần cộng hưởng trong Bách Trận Tháp, trước kia cũng đã dẫn người công chiếm vài nơi đóng quân của thế lực Vạn Ma lĩnh. Bây giờ tu vi trận đạo của huynh ấy tăng lên nhiều, phá trận cũng không thành vấn đề."
Tống Dụ chỉ nhìn Lục Diệp, bình tĩnh nói: "Chuyện trận đạo ta không hiểu, ta chỉ biết là Thanh Phong môn đã có sự trợ giúp từ bên ngoài, Xích Huyết cốc và Lôi Quang giáo đều trên đường xuất động ba bốn trăm nhân thủ tới cứu viện, nếu chúng ta ở bên này kéo dài thời gian quá lâu, chờ viện quân của Vạn Ma lĩnh đến, tình hình của chúng ta sẽ không ổn, chúng ta muốn thành công, chỉ có thể mau chóng phá trận, công chiếm nơi ở của Thanh Phong môn, đánh loạn bố trí Vạn Ma Lĩnh."
Mặc dù hắn ta không hỏi nhiều nữa, nhưng hiển nhiên là muốn Lục Diệp có thể cho hắn ta một câu trả lời chính xác.
"Trong vòng một nén nhang không phá trận, người của Thương Lan sơn có thể rút lui."
Triệu Lập biểu lộ kinh ngạc, Tống Dẫn nhíu mày.
Cho dù hắn nói mình không thông qua trận đạo, không rõ Bách Trận Tháp liên tục cộng minh ba mươi ba lần có nghĩa là gì, nhưng một Linh Khê Cửu tầng muốn trong một nén nhang phá vỡ một cái phòng hộ đại trận, không khỏi có chút càn rỡ.
Trong lúc nhất thời, Tống Dẫn nhịn không được muốn lập tức mang tu sĩ của mình rút đi.
Trước khi tới đây, hắn từng nghe một số tin đồn về Bích Huyết tông Lục Nhất Diệp, bao gồm cả trận chiến đỉnh kim quang, vốn hắn rất bội phục Lục Diệp, nhưng bây giờ xem ra, lời đồn dường như có chút không đáng tin cậy, thiếu niên trước mắt này có chút tự đại quá rồi.
Trầm ngâm một lúc, Tống Dẫn nói: "Ta mỏi mắt mong chờ."
Một nén nhang, thời gian không dài, chờ đợi cũng không sao.
Hắn thả người bay trở về linh khí thuyền lớn của mình, Triệu Lập bắt đầu lo lắng: "Nhất Diệp huynh, một nén nhang... Thật có thể phá trận?"
Lục Diệp làm thế nào mang theo Thần Ẩn cung và Lăng Vân điện công phá nơi đóng quân của Phong Hoa viện cùng Chiếu Nhật sơn, trong lòng hắn rõ ràng, đó coi như là một loại phương thức mưu lợi, cũng không phải phá trận thật sự, mà loại phương thức này rất dễ dàng bị nhằm vào.
Cho dù là Lục Diệp xông qua Bách Trận Tháp thì trận đạo tạo nghệ của có chỗ đề thăng, muốn phá trận trong một nén nhang cũng quá khoa trương rồi.
Chính bởi vì hắn cũng là trận tu, mới có thể minh bạch việc này gian nan.
"Có thể!"
Lục Diệp trả lời như chém đinh chặt sắt.