Chương 604: Bắt Đầu Phá Trận
Chương 604: Bắt Đầu Phá Trận
Chương 604. Bắt Đầu Phá Trận
Mười dặm, chẳng qua chỉ một lát đã đến.
Hai chiếc thuyền lớn hạ xuống, tu sĩ hai tông rời khỏi thuyền lớn.
Cách một tầng màn sáng đại trận, tu sĩ Thiên Diễn Tông và người Thanh Phong Môn đang nhìn nhau, ánh mắt như phun lửa.
Hai tháng trước, rất nhiều người trong bọn họ cũng nhìn nhau như vậy, chẳng qua hiện tại đã đổi vị trí.
Mặc dù bị đánh đến dưới chân thành nhưng các tu sĩ Thanh Phong môn lại không hề khẩn trương, bởi vì tất cả mọi người đều biết chỉ dựa vào nhân thủ của Thiên Diễn tông cùng Thanh Phong môn, muốn trong khoảng thời gian ngắn công phá đại trận là không thực tế, mà viện quân nhà mình thì đang trên đường, không bao lâu nữa là có thể đến, đến lúc đó lập trường công thủ sẽ trao đổi.
Mãi đến khi Lục Diệp cất bước tiến lên.
Trong đám người, trấn thủ sứ Thanh Phong môn nghiêm túc đánh giá Lục Diệp một lát, còn dụi dụi con mắt, lúc này mới vẻ mặt ngạc nhiên:
"Ngươi không chết?"
Hắn hiển nhiên là nhận ra Lục Diệp.
Hắn chưa từng thấy bản thân Lục Diệp, nhưng xem qua hình ảnh của Lục Diệp, bởi vì chuyện Phong Hoa Viện và
Hai tháng trước, chưởng ấn sứ Bích Huyết tông đại náo trụ sở Thiên Diễn Tông, lấy một địch năm đánh túi bụi, Đại trưởng lão Thiên Diễn Tông thậm chí cũng vì thế mà bị thương.
Thế nhưng vẫn chưa xong, vị chưởng ấn sứ kia lần thứ hai dùng tu vi Chân Hồ cảnh giết tiến chiến trường Linh Khê, chém mười mấy vạn tu sĩ Vạn Ma lĩnh, cuối cùng bị Diệt Hồn Thần Lôi trừng phạt rồi thối lui.
Chưởng giáo Bích Huyết tông đích thân đến Lôi Châu, tuy nói không có việc gì, nhưng cũng khiến cho đám đại tu Thần hải cảnh bên Lôi Châu khẩn trương một hồi lâu.
Ngay cả Lý Bá Tiên đứng thứ ba trong Linh Khê bảng, cũng vì vậy mà nổi lên một trận gió tanh mưa máu tại vòng hạch tâm.
Tất cả những điều này, đều chỉ vì Lục Diệp ở trụ sở Thiên Diễn Tông bị ám tử Vạn Ma Lĩnh giết, tin tức này cũng đã được kiểm chứng qua hai bên Hạo Thiên Minh cùng Vạn Ma Lĩnh.
Vạn Ma lĩnh bên này còn vì thế vui mừng khôn xiết một hồi, tai họa lớn trong lòng đã loại bỏ, về sau không cần lo lắng chuyện đại trận nơi đóng quân bị phá nữa.
Nhưng hiện tại, cái tên đáng chết kia lại sống dậy!
Cứ thế xuất hiện trước mắt hắn!
Việc này cũng rất không hợp thói thường.
Vị trấn thủ sứ Thanh Phong môn nhất thời có chút khó có thể tiếp nhận hiện thực, nhưng hắn rất nhanh liền minh bạch đến cùng là chuyện gì xảy ra.
Tâm tình vô cùng phức tạp, thầm mắng mấy tên Bích Huyết tông bỉ ổi vô nhân đạo, diễn trò thật sự rất bức, nếu không phải mấy người Bích Huyết tông phản ứng khác thường như vậy, phía bên Vạn Ma lĩnh còn không có biện pháp kết luận Lục Diệp đã chết.
Đây là một cái Chưởng giáo và chưởng ấn sứ, liên thủ với đệ tử làm một vở kịch lớn, lừa gạt toàn bộ Cửu Châu, một đám bọn hắn sao có thể âm hiểm giả dối như thế!
Ngay lúc trong lòng hắn khiếp sợ oán thầm, tu sĩ hai tông bên này đã bắt đầu bài binh bố trận, dưới sự chỉ dẫn của Lục Diệp, các binh tu sắp xếp tại một khu vực trước đại trận phòng hộ, sau đó là quỷ tu, sau đó là pháp tu, vẻn vẹn có mười mấy y tu thì đứng xa xa, tùy thời chuẩn bị tiến lên cứu người.
Mắt thấy cảnh này, vị trấn thủ sứ Thanh Phong môn liền giật mình, bởi vì trận thế mà kẻ địch bày ra rõ ràng là đại trận cường công.
Có vết xe đổ của Phong Hoa viện và Chiếu Nhật Sơn, sao hắn có thể không lo lắng cho được?
Nhưng hắn lại vội vàng an ủi mình, đại trận Phong Hoa Viện cùng Chiếu Nhật Sơn Sơn bị phá, là Lục Nhất Diệp kia vận dụng một ít thủ đoạn mưu lợi, cũng không phải chân chính trên ý nghĩa phá trừ đại trận, cho nên chỉ cần tập trung vào Lục Nhất Diệp kia, không để cho hắn có động tác nhỏ nào trong bóng tối, vấn đề... Không lớn!
Ngay khi hắn đang nghĩ như vậy, Lục Diệp cất bước tiến lên, ngẩng đầu nhìn thoáng qua đại trận phòng hộ trước mặt, trong mắt linh quang chảy xuôi, thấy rõ linh văn gia trì.
Khi hoàn thành những khảo nghiệm trong Bách Trận tháp, Lục Diệp cũng chỉ là dùng linh văn để nghiệm chứng một vài suy đoán của mình, từ đó tăng cường tạo nghệ của mình, bây giờ muốn phá đại trận của người khác đương nhiên không cần giấu tài.
Nhìn rõ Linh văn đã sớm thúc giục từ lâu.
Một lát sau, Lục Diệp đưa tay đánh ra một đạo linh lực, đánh trúng nơi nào đó trên màn sáng đại trận.
Một cái chớp mắt tiếp theo, một vị đệ tử Thiên Diễn Tông phi thân ra, đứng ở vị trí kia, trong tay cầm một cây trận kỳ đen kịt, chính là phần thưởng Lục Diệp lấy được từ Bách Trận Tháp.
Trong tầng thứ ba mươi ba của Bách trận tháp, hắn đã phá được một đại trận phòng hộ, thế nhưng cũng phải tốn tới hai canh giờ, đó là do tới lúc đó hắn không còn ngoại lực để mượn dùng.
Trước mắt đã khác, bên phía Thiên Diễn Tông còn nhiều người là trận tu, để bọn họ phối hợp một chút, hiệu suất phá trận cũng sẽ cao hơn, hơn nữa Lục Diệp hôm nay cũng không cần bài trừ toàn bộ đại trận.
Cho nên trên đường đến đây, Lục Diệp đã bảo Triệu Lập tìm ra ba mươi mốt trận tu, phân phát trận kỳ của mình xuống dưới.
Khi Lục Diệp không ngừng hành động, lần lượt từng trận tu cầm trận kỳ trong tay, đi tới vị trí khác biệt.
Một lát sau, ba mươi mốt người vào vị trí.
Trấn thủ sứ Thanh Phong môn thầm nghĩ không ổn, thu hồi khinh thường, lấy ra ngọc giác đại trận, dốc toàn lực thôi động, kích phát uy năng đại trận lên mức cao nhất.
Hắn không biết trận đạo, nhưng nhìn cục diện trước mắt cũng biết, lần này Bích Huyết tông Lục Nhất Diệp rõ ràng là có chuẩn bị mà đến.
Phong Hoa Viện và Chiếu Nhật Sơn có vết xe đổ, hắn không muốn dẫm lên vết xe đổ.