Chương 631: Kim Vân lâu!
Chương 631: Kim Vân lâu!
Chương 631. Kim Vân lâu!
Trên Linh Phong của Ngọa Long sơn, chưởng giáo lại nhận được tin Lục Diệp nói với bộ dạng tức giận:
"Phản nghịch quá, tiểu tử này muốn phản thiên rồi!"
Bàng Chấn vội hỏi:
"Đường lão chớ vội, đã xảy ra chuyện gì?"
Chưởng giáo nói:
"Tiểu tử này lại nói với ta, bảo ta cho hắn thời gian ba ngày, hắn muốn đi phá chỗ ở của Kim Vân lâu, nếu không sau này suy nghĩ không thông! Đây là lời nói vô liêm sỉ gì vậy, quả thực là mắt không còn tôn kính, aizz, Bích Huyết tông ta mấy chục năm không có thu nhận đệ tử, cũng là quên dạy bảo đệ tử thế nào, là lão phu bỏ bê quản giáo."
Bộ dạng đau lòng của hắn, nhưng người sáng suốt đâu không nhìn ra ý đồ của hắn.
Bàng Chấn không dám tiếp lời, cũng không thể cùng diễn theo. Dù sao gã cũng là Phó minh chủ Hạo Thiên Minh, cũng là người sĩ diện.
Lão già Vạn Ma Lĩnh kia nghiêm mặt, thật lâu sau mới từ trong kẽ răng nặn ra một câu:
"Bảo hắn trực tiếp đánh Kim Vân lâu, dọc đường hắn đi qua bất cứ nơi nào khác, nếu dám đụng vào bất cứ trụ sở nào khác của Vạn Ma lĩnh, Vạn Ma lĩnh ta sẽ cùng Hạo Thiên Minh Ngư chết lưới rách, lời ấy thiên cơ đã chứng!"
Thần sắc Bàng Chấn nghiêm túc.
Chưởng giáo gật đầu:
"Lão phu sẽ nói rõ với hắn, để cho hắn lấy đại cục làm trọng."
Trong chiến trường Linh Khê, Lục Diệp điều tra tin tức chưởng giáo truyền đến, trong lòng biết sự tình phát triển đến mức này, đã không còn cách nào tiếp tục nữa.
Một lần nữa từ trong Thiên Diễn Tông rời núi, trong thời gian hơn một tháng này hắn đã kéo ra hai nhánh liên quân của Hạo Thiên Minh, lục tục phá được hơn một trăm thế lực trong Vạn Ma Lĩnh, bên mình thu hoạch rất lớn, Vạn Ma lĩnh tổn thất thảm trọng.
Bây giờ Thần hải cảnh hai bên hòa đàm, cơ bản đã đạt thành một ít ước định, cứ náo loạn như vậy, sự tình sẽ không còn cách nào kết thúc.
Đúng là như vậy, dựa vào thủ đoạn và năng lực của hắn còn có thể mở thêm nhiều chiến trường để chiếm đóng Vạn Ma lĩnh, nhưng nếu làm vậy chỉ là ép Vạn Ma lĩnh và phe mình tử chiến.
Nhân cơ hội này nhanh chóng rút lui, nhân tiện lấy chút lợi ích từ Vạn Ma lĩnh, có thể xem là thượng sách.
Suy nghĩ đến đây, Lục Diệp bảo La Phục triệu tập trấn thủ sứ các nơi đến đây nghị sự.
Những trấn thủ sứ này hiển nhiên cũng đã nhận được tin tức trưởng bối trong môn đưa tin dặn dò, cho nên gần như không cần Lục Diệp giải thích nhiều, mọi người liền minh bạch thế cục trước mắt.
Có chút tiếc hận, nhưng cũng bất đắc dĩ.
Hai phe trận doanh đối kháng vẫn luôn như vậy, cho dù một phương nào đó chiếm ưu thế rất lớn, có thể đánh đau tàn phế một phương, cũng không thể làm cho đối phương nhìn không thấy bất kỳ hi vọng nào, bởi vì không có hy vọng một phương sẽ không quản bất cứ hậu quả gì.
Vết xe đổ này hơn ba mươi năm trước đã làm cho phe Hạo Thiên Minh chịu đủ đau khổ, lúc đó dưới sự dẫn dắt của Phong Vô Cương, Hạo Thiên Minh chính là ôm ý niệm đuổi tận giết tuyệt đối với Vạn Ma Lĩnh. Kết quả là trời không toại nguyện, Bích Huyết Tông xuống dốc, ngay cả thực lực Hạo Thiên Minh cũng tổn thất lớn.
Một lát sau, đám người tản đi, chuẩn bị tập kết tu sĩ môn hạ của mình, dẹp đường hồi phủ.
Lại một lát sau, liên quân rời đi, trở về đường cũ.
Trong nơi trú quân của Vạn Ma Lĩnh bị công chiếm chỉ còn lại mấy người Lục Diệp, Hoa từ, Cự Giáp cùng Y Y.
"Tứ sư huynh."
Lục Diệp bỗng nhiên quay đầu nhìn về một bên, nhẹ nhàng la lên một câu.
Trên mặt đám người Hoa Từ lộ ra thần sắc ngạc nhiên.
Càng làm cho bọn họ cảm thấy kinh ngạc chính là, một lát sau, trên phương hướng kia thực sự có người lách mình đi ra, mặt như quan ngọc, Tinh mâu kiếm mi, làm nổi bật một đầu tóc trắng óng ánh sáng long lanh, bên hông còn treo một cái hồ lô, không phải Lý Bá Tiên thì là ai.
"Làm sao ngươi biết ta ở đây?"
Lý Bá Tiên có chút kinh ngạc, hắn tự hỏi không lộ tung tích bản thân, nhưng không ngờ vẫn bị Lục Diệp nhìn thấu.
"Sư huynh từ nửa tháng trước dùng thân phận tán tu gia nhập liên quân, một đường từ Vị Thủy đuổi theo nơi đây, nếu ta không phát hiện, chẳng phải là kẻ ngốc sao."
Ngay từ lúc Lục Diệp dẫn dắt nhánh đầu tiên của liên quân chinh chiến bốn phương, Lý Bá Tiên đã lén lút chạy đến, chỉ là hắn vẫn che giấu tung tích không bại lộ.
Tính toán thời gian, là chuyện sau khi Lục Diệp bị mấy quỷ tu cấp chín kia tập sát.
Hiển nhiên là hắn lo lắng cho an nguy của Lục Diệp nên mới tới bảo vệ.
Không bộc lộ hành tung bản thân, cũng không phải là không muốn gặp lại Lục Diệp, mà là hắn cảm thấy ẩn giấu đi càng thuận tiện hành sự hơn.
Lục Diệp từ chỗ Vị Thủy mượn Thiên Cơ trụ truyền tống đến Ngân Quang đảo, Lý Phách Tiên cũng vội vàng đi theo. Khoảng thời gian này hắn vụng trộm chém giết cường giả đến từ vòng hạch tâm số lượng không ít.
"Được!"
Lục Diệp có cảm giác nhạy bén như thế, Lý Bá Tiên không thể nghi ngờ là mừng rỡ, cuối cùng cũng hiểu được vì sao Lục Diệp dám để liên quân lui lại trước, chỉ dẫn theo mấy Bích Huyết tông lưu lại, thì ra là đã sớm biết mình ở phụ cận.
Có Linh Khê bảng đệ tam ở bên cạnh bảo vệ, chỉ cần không gặp quá nhiều địch nhân, cơ bản sẽ không có gì nguy hiểm.
Huống chi, lúc này hẳn cũng sẽ không có người tới tập sát Lục Diệp, Vạn Ma Lĩnh bên kia ước để hắn nhanh chóng dừng tay, ai còn dám làm phức tạp.
"Đến Kim Vân lâu?"
Lý Bá Tiên hỏi.
Hiển nhiên là hắn đã nắm được một số tin tức chính xác.
Lục Diệp gật đầu.
"Đi thôi."
Lý Phách Tiên giơ tay điểm một cái, một thanh linh kiếm to lớn hiện lên trước mắt, hắn tung người nhảy lên, theo hành động của hắn, linh kiếm kia nhanh chóng lớn hơn không ít.
Đám người Lục Diệp lắc mình đứng lên.
Trong nháy mắt tiếp theo, kiếm quang phóng lên cao.