Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 636 - Chương 636: Hạn Mức

Chương 636: Hạn Mức Chương 636: Hạn Mức

Chương 636. Hạn Mức

Trong nơi nghỉ ngơi, tu sĩ Bích Huyết tông còn đắm chìm trong vui sướng khi Lục Diệp khải hoàn trở về, bỗng nhiên thiên địa sinh biến.

Toàn bộ thiên địa linh khí không biết vì sao trở nên cực kỳ dị thường, còn không đợi các tu sĩ điều tra nơi phát ra dị thường này, trên không nơi đóng quân đã gió nổi mây phun, ngay sau đó từng mảng lớn mây đen nhanh chóng ngưng kết thành.

Những sợi bông sợi mây đen dày đặc che hết ánh nắng trên bầu trời, như một cự thú âm thầm từ từ hạ xuống.

Cảm giác nặng nề đến kinh hoảng làm đệ tử Bích Huyết tông kinh sợ, càng làm cho bọn họ hoảng sợ là mây đen ngày càng dày.

Hiện trấn thủ phó sứ Cố Dương vội vã từ chỗ ở của mình đi ra, ngẩng đầu nhìn lên, thấy thế cục không ổn, một bên nhanh chóng đưa tin Lục Diệp, một bên lấy ra ngọc giác khống chế đại trận, vội vàng thu hồi đại trận.

Mặc kệ dị biến này đến cùng là cái gì, nếu không triệt hồi phòng hộ đại trận, chờ những mây đen kia hạ xuống, chỉ sợ đại trận muốn sụp đổ.

Một lát sau, hắn lao vào Thiên Cơ điện, vội vàng nói:

"Ngũ sư huynh, không xong rồi, huynh mau ra ngoài xem."

Lục Diệp từ chỗ này mua sắm được một số vật phẩm, quay đầu:

"Hả?"

"Trên trời không biết vì sao lại nhiều thêm một chút dị tượng."

Lục Diệp nhíu mày, lắc mình ra khỏi Thiên Cơ điện, ngẩng đầu nhìn một lát, khoát khoát tay với Cố Dương:

"Không sao."

Lại đi vào trong Thiên Cơ điện, tiếp tục mua sắm bổ sung.

Cố Dương có chút há hốc mồm, thiên địa dị tượng rõ ràng như vậy, một cảnh tượng tận thế tiến đến, làm sao lại vô sự?

Nhưng Ngũ sư huynh nói không sao, khả năng đó là... không sao?

Hắn vừa trấn an môn hạ tu sĩ, vừa đi vào Thiên Cơ điện, lập tức nghe được vô số tiếng vang răng rắc truyền đến.

Chậm rãi đi đến bên người Lục Diệp, hồ nghi nói:

"Ngũ sư huynh, đây là đang làm gì vậy?"

Trước kia hắn là tán tu, tiếp nhận chức phó sứ trấn thủ cũng không lâu, việc này tự nhiên không biết chút nào.

"Tới đây, ngươi tới mua, vừa vặn quen thuộc."

Lục Diệp giơ tay lên, chỉ thị Cố Dương đứng ở vị trí của mình.

Cố Dương làm theo lời mình, chờ điều tra được số lượng công huân đại biểu cho tông môn ở trên Thiên Cơ Trụ, tròng mắt thiếu chút nữa trợn lồi ra ngoài.

Hắn không thể tin được, lại cẩn thận đếm số, xác nhận mình không nhìn lầm.

Quay đầu nhìn về phía Lục Diệp, dường như muốn xác nhận một phen.

"Mua!"

"A."

Cố Dương vội vàng làm theo.

Răng rắc răng rắc...

Bên trong Thiên Cơ trụ lại vang lên tiếng vang.

Lục Diệp cũng đưa tay đặt trên trụ Thiên Cơ, tâm thần câu nối Thiên Cơ Bảo Khố, tâm niệm vừa động, rất nhanh đã tìm được thứ mình muốn.

Đó là một loại đan dược quý hiếm chỉ có thể mua được ở Thiên Cơ Bảo Khố, cho dù là Thiên Cơ thương minh cũng không có hàng, giá trị của mỗi một hạt này đều cao tới mười lăm vạn công huân!

Trước kia hắn từng điều tra loại đan dược này, vì giá bán đắt đỏ của nó cảm thấy chấn kinh, vốn cho là mình rất khó có thể gom góp đủ công huân loại linh đan này, vốn hắn dự định là không ngừng tích lũy công huân bản thân, một ngày nào đó có thể tích góp đủ, nhưng chinh chiến một đợt khiến hắn nhanh chóng tích lũy đủ vốn liếng.

Cảm tạ những nơi đóng quân của Vạn Ma Lĩnh đã bị phá!

Trong Thiên Cơ bảo khố, số lượng linh đan không nhiều lắm, tổng cộng chỉ có tám hạt mà thôi. Theo như lời của Nhị sư tỷ, năm đó khi nàng còn ở Linh Khê chiến trường, thì vẫn còn hơn ba mươi hạt, nhưng dần dần thời gian trôi qua, cũng có không ít người mua được linh đan này, số lượng cũng dần ít đi mất.

Cũng không biết loại linh đan này là từ đâu mà có, bởi vì toàn bộ Cửu Châu, không ai có thể luyện chế loại linh đan này.

Trong Thiên Cơ bảo khố, có không ít bảo vật mà tu sĩ thuộc Cửu Châu khó mà đạt được hoặc là luyện chế, từng có người suy đoán những thứ này là do giới tu hành kỷ nguyên trước để lại, cho nên loại đồ vật này càng dùng càng ít.

Một viên linh đan 15 vạn công huân, mí mắt Lục Diệp cũng không nháy lấy một cái, trực tiếp mua hai viên.

Công huân của bản thân vốn giàu có thoáng cái rút lại đến nỗi chỉ còn lại số lẻ, nhưng cho dù là số lẻ, cũng có hơn một vạn.

Thu hồi tâm thần, trên tay có thêm hai cái hộp gỗ, nhìn không ra cái gì, Lục Diệp mở ra điều tra, xác định linh đan chứa trong hộp gỗ không có tổn hại gì, lúc này mới cẩn thận cất kỹ.

"Ngũ sư huynh, mua không được."

Giọng của Cố Dương truyền đến.

Lục Diệp đưa tay đặt trên Thiên Cơ trụ, điều tra công huân tông môn, nguyên bản hai trăm bảy mươi chín vạn công huân, chỉ còn lại bốn mươi vạn.

Mà linh khí trên Thiên Cơ trụ gia trì, thì có trọn vẹn chín mươi chín đạo!

Lục Diệp thử mua sắm, phát hiện đúng như lời Cố Dương nói, đã không mua được nữa.

"Chín mươi chín đạo gia trì thật sự là cực hạn."

Lông mày Lục Diệp nhướng lên, trước kia hắn từng nghe Lý Bá Tiên nói qua, Thiên Cơ trụ gia trì của tông môn vòng ngoài, hẳn là chín mươi chín đạo là cao nhất, nhưng từ xưa đến nay, không có tông môn ngoại giới nào có thể gia trì Thiên Cơ Trụ nhà mình đến trình độ này, cho nên rốt cuộc có phải hay không, không ai nói trước được.
Bình Luận (0)
Comment