Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 637 - Chương 637: Liên Hoan

Chương 637: Liên Hoan Chương 637: Liên Hoan

Chương 637. Liên Hoan

Răng rắc răng rắc, tiếng vang vẫn không ngừng mà từ bên trong Thiên Cơ Trụ truyền ra, trên không trung của trụ sở, mây đen nặng nề đè xuống đã dày đặc làm cho cả trụ sở đều trở nên âm u.

Tất cả mọi người tại ngước đầu nhìn lên, trong lòng dù còn có bất an, nhưng Cố Dương đã trấn an các tu sĩ, cho nên mọi người cũng không có bao nhiêu bối rối.

Khi thanh âm trong Thiên Cơ Trụ biến mất, mây đen nặng nề bỗng nhiên chìm xuống, xa xa nhìn lại, giống một khối bông to lớn rơi xuống bên trên trụ sở Bích Huyết Tông.

Cuồng Phong nổi lên bốn phía, các đệ tử bị thổi híp mắt lại.

Mây đen băng tán, lại thấy ánh mặt trời lúc, thiên địa linh khí toàn bộ trụ sở phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Các tu sĩ cực kì mẫn cảm với loại biến hóa này, từng tiếng kinh hô vang lên ở các nơi trong trụ sở, các đệ tử đều lộ ra thần sắc khó có thể tin.

Bởi vì trụ sở thiên địa linh khí bên trong thoáng cái nồng nặc rất nhiều rất nhiều.

Trước đó gia trì Thiên Cơ Trụ chỉ có mười chín đạo, hiện tại lại có chín mươi chín đạo, cùng nồng độ thiên địa linh khí ở dã ngoại chênh lệch chừng gấp mười.

Loại biến hóa này là rõ ràng cỡ nào.

Các đệ tử nhảy cẫng hoan hô, bọn hắn đều là xuất thân tán tu, đều bám vào trong phường thị ngoài trụ sở Bích Huyết Tông, từ Lục Diệp đi vào bên trong trụ sở mới đưa bọn hắn thu nhận làm môn hạ, để bọn hắn có thể hưởng thụ đãi ngộ và phúc lợi mà tu sĩ bình thường nên có.

Đoạn thời gian trước linh khí trụ sở đạt được tăng lên, các đệ tử đều hân hoan, bởi vì hiệu suất tu hành của bọn hắn cũng sẽ thay đổi nhanh.

Bây giờ tăng lên càng khoa trương hơn, trực tiếp từ chênh lệch gấp hai tăng lên tới gấp mười.

Tất cả mọi người biết, ngày tốt lành đến rồi.

Cho dù là thiên phú bọn họ chẳng ra sao cả, ở vào tình thế tu hành như vậy, hiệu suất cũng không thể kém so với tu sĩ tông môn khác.

Lúc các đệ tử trong trụ sở điên cuồng hoan hô, Lục Diệp đã mượn nhờ Thiên Cơ Trụ trở về bên trong bản tông ở Cửu Châu.

Trụ sở náo nhiệt, bản tông nhân khí vẫn tiêu điều như cũ, bởi vì Bích Huyết Tông hiện nay đệ tử chính thức rất ít, ngoại trừ mấy người Hoa Từ mang tới, lại chỉ tăng lên mấy người Cố Dương, Hà Tịch Âm mà thôi, bọn hắn phần lớn thời gian đều tại bên trụ sở tu hành, sẽ rất ít trở về bản tông bên trong.

Lục Diệp đi tới chỗ thỉnh an chưởng giáo trước, lắng nghe chưởng giáo dạy bảo một phen.

"Lần này sự tình bên trong vòng lớn như vậy, Thần Hải cảnh hai phe trước đó nói chuyện bàn điều kiện, Vạn Ma Lĩnh bên kia lại bồi giao một vài thứ làm để ngươi thu tay lại, đoạn thời gian tiếp theo cũng không cần ra bên ngoài chạy, trước tránh đầu gió."

"Vâng."

Lục Diệp ứng với, lại hỏi:

"Chưởng giáo, về sau không thể tùy tiện phá trụ sở người ta nữa sao?"

"Ai nói?"

"Không phải nói Thần Hải cảnh hai phe đã đàm tốt điều kiện?"

"Đó là điều kiện để ngươi thu tay lại lần này, thu tay lại chẳng lẽ không thể lại ra khỏi núi? Nhưng mà phải chờ Vạn Ma Lĩnh bồi giao đúng chỗ lại nói, mà lại lần này sự tình bên trong vòng rất khó lại lần nữa xuất hiện, Vạn Ma Lĩnh kia sẽ không từ bỏ ý đồ với Hạo Thiên Minh, bọn hắn đã ăn thua lỗ lớn như vậy rồi, sẽ không lại cho phép những chuyện tương tự phát sinh.

Cho nên ngươi ngày sau làm việc, cần nắm chắc cho kỹ, không thể kích thích Vạn Ma Lĩnh quá đáng, thật ép Vạn Ma Lĩnh tới cá chết lưới rách, Hạo Thiên Minh bên này cũng không chịu nổi."

Lục Diệp trầm ngâm một lát:

"Đệ tử đã hiểu."

Ý tứ của chưởng giáo rất rõ ràng, về sau Lục Diệp còn có thể thông qua thủ đoạn chính mình đi công chiếm trụ sở Vạn Ma Lĩnh, nhưng lôi kéo ra mấy ngàn thậm chí mấy vạn liên quân Hạo Thiên Minh như lần này thì tốt nhất vẫn là đừng làm, dễ dàng gây nên Vạn Ma Lĩnh phản ngược.

"Vậy đệ tử cáo lui."

"Nhất Diệp."

Lục Diệp quay người.

Chưởng giáo cười nhìn qua hắn:

"Ngày đó Tà Nguyệt Cốc có thể thu ngươi nhập môn, là lão phu may mắn, là Bích Huyết Tông may mắn."

Lục Diệp khom người:

"Cũng là đệ tử may mắn."

"Đi đi."

Bây giờ hồi tưởng lại, lúc trước có thể thuận lợi bái nhập Bích Huyết Tông, một mặt là vận khí, còn có một mặt nguyên nhân là bởi vì Bàng Đại Hải, ngày đó là Bàng Đại Hải dốc lòng giải thích, âm thầm chỉ điểm, mới khiến cho Lục Diệp làm ra lựa chọn Bích Huyết Tông q.

Ngày đó tại bên trong Tà Nguyệt Cốc, chỉ cảm thấy Bàng Đại Hải nói gần nói xa có ý riêng, cố lộng huyền hư, nhưng bây giờ xem ra, lại là một phen hảo tâm, mà người này là chất tử Phó minh chủ Hạo Thiên Minh Bàng Chấn, cũng là đệ tử Chính Khí Môn, bây giờ nghĩ lại, Bàng Đại Hải hiển nhiên là không muốn nhìn thấy Bích Huyết Tông bị xoá tên, cho nên mới chỉ điểm hắn gia nhập Bích Huyết Tông, dùng cái này để duy trì Bích Huyết Tông.

Có cơ hội còn phải đi cảm tạ một phen mới được.

Mỗi lần Lục Diệp ra ngoài trở về, Thủy Uyên đều sẽ làm đồ ăn rất ngon, lần này tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Trên bàn cơm, đám người ăn như hổ đói, nhất là Cự Giáp, chưa bao giờ được ăn mỹ vị dược thiện như vậy, sau khi ngồi vào bàn thì chưa từng dừng lại, ăn tới mức suýt nuốt cả lưỡi.

Hắn là người trầm tính, dù là trong khoảng thời gian này một mực đi theo Lục Diệp, chưa từng biểu lộ gì với người khác, qua sự kiện trúng độc lần trước, giờ phút này Cự Giáp đã nổi lên lòng tôn kính với Thủy Uyên.

Lục Diệp cùng Lý Bá Tiên nâng ly cạn chén, Tứ sư huynh rất chột dạ nhìn qua Thủy Uyên, kết quả phát hiện Nhị sư tỷ không để ý bản thân mình, thoáng cái liền buông ra.

Sau đó uống ừng ực, hơi say rượu.

Một bữa cơm no, đám người ai đi đường nấy.

Trên Nguyệt Hồ, Lục Diệp cùng Lý Bá Tiên chèo thuyền du ngoạn giữa hồ, trước mặt hai người đều có một cái cần câu, đang câu cá.

Y Y ở một bên pha trà, hương trà bay bốn phía.
Bình Luận (0)
Comment