Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 649 - Chương 649: Sức Mạnh Của Diệt Môn Chi Diệp

Chương 649: Sức mạnh của Diệt Môn Chi Diệp Chương 649: Sức mạnh của Diệt Môn Chi Diệp

Chương 649: Sức mạnh của Diệt Môn Chi Diệp

Chiến trường Linh Khê, nơi ở của Bích Huyết tông, trước quảng trường Thiên Cơ điện, Lục Diệp nhìn các thiếu niên thiếu nữ trước mặt, trong lòng thầm nghĩ tốc độ của chưởng môn bên kia thật sự là quá nhanh.

Mấy ngày trước hắn nói với sư tỷ Thủy Uyên, tông môn muốn phát triển thì phải chiêu mộ một ít đệ tử tài năng, lúc này mới qua vài ngày đã đưa năm mươi người vào.

Những tiểu gia hỏa trước mặt này cơ bản đều mười ba, mười bốn tuổi, có đứa nhỏ hơn nhìn bộ dáng chỉ mới mười tuổi, đứa lớn nhất cũng chỉ mới mười lăm tuổi.

Nhưng trong đó một số người đã có căn cơ tu hành, ít nhất tám phần đều đã mở linh khiếu, hai phần còn lại dù chưa mở linh khiếu nhưng toàn thân đã tràn đầy linh tính.

Cho dù Lục Diệp không biết xem người thì cũng có thể nhìn thấy tư chất của nhóm đệ tử này rất cao.

Chưởng môn và nhị sư tỷ tìm ra nhóm người này ở đâu vậy?

Tuy nhiên... Vẻ mặt của những tiểu gia hỏa này có chút buồn bã, thậm chí có mấy tiểu cô nương còn đang khóc nức nở, cũng không biết chịu phải ủy khuất gì.

Đúng lúc này, ấn ký chiến trường có tin tức truyền đến, Lục Diệp kiểm tra, phát hiện là Nhị sư tỷ đưa tin.

Đọc xong tin, mí mắt Lục Diệp giật giật một cái.

Cho tới giờ khắc này, hắn mới biết vì sao nhóm đệ tử này lại có tư chất cao đến vậy, năm mươi người đứng đầu trong đại hội chiêu mộ đệ tử của Tam Thánh viện đều đang ở đây, có thể không cao sao?

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, những người này hẳn là đã gia nhập Tam Thánh viện, kết quả hiện tại đều bị bắt đến Bích Huyết tông.

Chưởng môn còn có thể làm chuyện này? Điều này có chút phá vỡ ấn tượng của hắn đối với chưởng môn từ trước đến nay.

Vốn tưởng rằng tông môn đã chiêu mộ đệ tử từ khắp nơi đến đây, kết quả lại là chưởng môn chạy đến tông môn của người ta để bắt người, điều này làm cho Lục Diệp có chút đau đầu.

Nhưng người đã tới đây thì chắc chắn không thể đưa trở lại, chưởng môn đức cao trọng vọng như vậy, nếu đưa người trở về thì chẳng phải cô phụ một phen khổ tâm của chưởng môn sao.

Hơn nữa, lúc đưa tin Nhị sư tỷ cũng đã nói, bọn họ trước tiên để bọn họ ở lại đây trước, cho dù những đệ tử này hiện tại có chút mâu thuẫn cũng không sao, từ từ sẽ tốt hơn.

“Chúng ta muốn quay lại Tam Thánh viện.”

Ngay khi Lục Diệp còn đang trầm tư thì một thiếu niên phía dưới bỗng nhiên hô to, nhìn bộ dáng của hắn còn có chút sợ hãi, nhưng có thể hô lên câu nói này hiển nhiên cũng là không thể thiếu dũng khí.

“Đưa chúng ta về Tam Thánh viện, chúng ta không muốn ở đây!”

Thiếu niên lại hô một tiếng.

Có hắn cổ động, những người xung quanh cũng hét lên, có một tiểu cô nương vốn nhát gan còn đang thấp giọng khóc nức nở, bị giật mình như thế lại càng khóc lớn hơn.

Trong lúc nhất thời, trước Thiện Cơ điện rối loạn một mảnh.

Bọn họ không biết là ai đã bắt cóc mình, chứ đừng nói đây là môn phái nào, bọn họ đều sẽ gia nhập Tam Thánh viện, một giáo phái cấp hai. Mặc kệ nơi này là môn phái nào thì cũng không thể qua được Tam Thánh viện, trừ phi là mấy giáo phái cấp một.

Nhưng mấy tông môn nhất phẩm ở Bình Châu không có khả năng làm việc như vậy.

Lục Diệp không thay đổi sắc mặt nhìn qua, mặc kệ các thiếu niên trước mặt hô hào phát tiết, cho đến khi tất cả mọi người gia nhập hò hét rung trời làm kinh động không ít đến các đệ tử Bích Huyết tông đang tu hành, nhao nhao vây tới đây xem náo nhiệt.

Đợi đến khi nhìn thấy trước Thiên Cơ Điện lại có một đám thiếu niên tuổi không lớn lắm, nhất thời lấy làm kỳ lạ.

Thiếu niên dẫn đầu tiếp tục hô to, đồng thời nhìn chằm chằm vào Lục Diệp, giống như muốn dùng ánh mắt kiên định và biểu hiện của mình để tạo áp lực cho Lục Diệp, cho thấy lập trường của mình về Tam Thánh viện.

"Tất cả câm miệng!"

Giọng nói của Lục Diệp nhàn nhạt vang lên, tuy giọng nói không lớn, nhưng được sự gia trì của linh lực, lại dễ dàng lấn át tiếng hô hào của tất cả mọi người.

Tiếng hô hào đột nhiên dừng lại, một đôi mắt nhìn về phía Lục Diệp, dù sao thì 50 người này đều là thiếu niên thiếu nữ chưa trải qua sóng gió gì, mắt thấy vẻ mặt của Lục Diệp bất thiện thì cũng không còn dám khiêu khích nữa.

“Nếu đã vào Bích Huyết tông, vậy từ nay về sau các ngươi chính là đệ tử của Bích Huyết tông, đừng nghĩ đến Tam Thánh viện hay Tứ Thánh viện, nghĩ cũng không thể, nếu có người nhất quyết muốn rời đi thì…”

“Bích Huyết tông?”

Thiếu niên dẫn đầu gọi hàng trước đó bỗng nhiên ngắt lời Lục Diệp:

"Ngươi nói nơi này là Bích Huyết tông?"

Lục Diệp giương mắt nhìn về phía hắn.

"Đúng!"

Thiếu niên không nhịn được đánh giá Lục Diệp từ trên xuống dưới, vẻ mặt dần dần sợ hãi:

“Vậy ngươi là …”

"Lục Diệp, trấn thủ sứ của chiến trường Linh Khê ở Bích Huyết tông!"

"Ngươi là Diệt Môn Chi Diệp kia?"

Vẻ mặt thiếu niên đại biến, sau khi nói xong không nhịn được rụt cổ một cái, khí thế giống như quả bóng cao su bị xì hơi, sau đó lập tức biến mất sạch sẽ.

Lục Diệp không biểu tình.

Đúng là tiếng lành đồn gần mà tiếng xấu vang xa ngàn dặm này hắn đã trải qua không chỉ một lần, chỉ là hắn có chút ngoài ý muốn là biệt danh này ngay cả những thanh thiếu niên nhỏ tuổi trước mắt cũng nghe qua.

Chuyện này cũng không kỳ quái, trước đó một đoạn thời gian, chuyện của Lục Diệp ở trong chiến trường đã làm sôi sục lên, các nơi ở Cửu Châu cũng đang thảo luận về chuyện này, những thiếu niên thiếu nữ này ngày bình thường đi theo trưởng bối nhà mình, mưa dầm thấm đất, đương nhiên tiếp xúc với rất nhiều tin tức về phương diện này.
Bình Luận (0)
Comment