Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 654 - Chương 654: Trả Lại Lục Sư Tỷ Trong Sáng Thuần Khiết Cho Ta 2

Chương 654: Trả lại Lục sư tỷ trong sáng thuần khiết cho ta 2 Chương 654: Trả lại Lục sư tỷ trong sáng thuần khiết cho ta 2

Chương 654. Trả lại Lục sư tỷ trong sáng thuần khiết cho ta 2

Ánh bình minh trải dài phía chân trời, mặt trời bắt đầu nhô lên ở phía Đông, yên lặng khôi phục lại sức sống.

"Chuyện của y tu ngươi không hiểu, đây không phải là chuyện mà tu vi cao thấp có thể giải quyết, cho dù tu vi của ta có cao hơn nữa thì cũng sẽ gặp nguy hiểm."

"Vậy thì đừng đi."

"Không được."

"Xem ra là không khuyên được ngươi."

"Nếu không thì bây giờ ta đồng ý với ngươi, sau đó lén lút đi ra ngoài, chừa cho ngươi chút mặt mũi?"

"Ta muốn chút mặt mũi kia để làm gì."

Hắn khẽ thở dài một cái, buông Hoa Từ ra

Hứa Từ lập tức lùi lại hai bước, lắc lắc đôi tay tê dại của mình.

Sau đó nàng lấy linh khí phi hành của mình ra, nói với Lục Diệp:

“Ta đi đây, đứa con trong bụng ta sẽ sinh ra rồi nuôi dạy nó thật tốt, ngươi nhớ chiếu cố tốt cho Linh Ngọc và Khổng Ngưu!”

Khóe mắt Lục Diệp giật giật, trơ mắt nhìn nàng hóa thành một đạo lưu quang vọt tới trên Linh phong gần đó, sau đó bóng dáng Tiểu Hôi bên kia bay lên trời, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng đâu nữa.

"Làm gì?"

Lục Diệp trầm mặt.

"Ngươi khi dễ Lục sư tỷ!"

Hà Tịch Âm khóc lên một tiếng, sau đó cúi đầu nhìn về phía Lục Diệp, hét lớn:

"Ta liều mạng với ngươi!"

Lục Diệp đưa tay đè đầu của nàng lại, giữ cho cô nàng tại chỗ không thể động đậy:

"Chuyện ma quỷ của Lục sư tỷ ngươi mà ngươi cũng tin à!"

"Ô ô ô... Ta mặc kệ, ngươi trả lại Lục sư tỷ trong sáng thuần khiết cho ta!”

Hai tay Hà Tịch Âm bắt đầu khua loạn, xem bộ dáng là muốn đối đầu với Lục Diệp, nhưng cánh tay lại quá ngắn không với tới nơi, vừa tức vừa gấp lại vừa xấu hổ.

Một lúc sau, Hà Tịch Âm giống như là chịu thua , ngồ dưới đất khóc đến lê hoa đái vũ.

Lục Diệp đã rời đi từ lâu, từng người từng người một không biết phát điên cái gì, cũng không làm cho người khác bớt lo.

Trên lưng Tiểu Hôi, một đường đi nhanh như chớp, nhớ lại vẻ mặt ngạc nhiên của Lục Diệp cuối cùng, Hoa Từ không nhịn được mỉm cười.

Thân là một y tu, sao nàng lại không biết sự an bài của Lục Diệp là tốt nhất, nàng và Phùng Nguyệt hoàn toàn có thể nhảy qua vòng, trực tiếp đi theo Lục Diệp vào trong vòng hạch tâm, không ai có thể từ chối y tu, dù sao thì cũng không cần chém chém giết giết, tu vi thấp một chút cũng không sao.

Lục Diệp bảo nàng không nên gấp, nhưng nguyên nhân lớn nhất khiến nàng nóng nảy là Lục Diệp đi quá nhanh.

Lần đầu tiên gặp nhau, tu vi của nàng cao hơn Lục Diệp, nhưng bây giờ tu vi của Lục Diệp đã sắp tấn thăng lên tầng bảy của cấp Thiên rồi, nhưng tu vi của nàng chỉ mới ở tầng cảnh thứ tám.

Nàng cảm nhận được áp lực và sự vội vàng mà Y Y từng cảm thấy, tốc độ tu hành của Y Y hiện tại miễn cưỡng xem như là theo kịp Lục Diệp, nhưng nếu như nàng vẫn tiếp tục như vậy nữa thì cuối cùng cũng sẽ trở thành một khách qua đường.

Không liên quan đến tình yêu nam nữ, chỉ là đơn thuần là không muốn tiếp tục như vậy nữa.

Nàng được đưa khỏi Anh sơn, dần dần hòa nhập vào Bích Huyết tông, cũng không muốn có một ngày lại bị bỏ lại phía sau.

Tin tức Trần Ngọc và Hoa Từ lần lượt rời khỏi dần dần được truyền đi, mặc dù bọn họ biết ngày đó sớm hay muộn sẽ đến, nhưng khi ngày đó thực sự đến, cảm xúc của các đệ tử Bích Huyết tông vẫn bị ảnh hưởng ở một chút.

Phùng Nguyệt chủ động tìm Lục Diệp, tỏ vẻ nàng cũng muốn vào vòng trong để lịch luyện, cho nên muốn lấy một ít vật tư để tu hành từ Lục Diệp.

Trước kia nàng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện này, bởi vì nàng không có bất kỳ danh phận nào, tiền đồ vô vọng, cho dù tu hành đến tầng cảnh thứ chín thì như thế nào.

Nhưng kể từ khi Lục Diệp nhận cô làm đệ tử chính thức, cuộc sống lại trở nên tươi sáng hơn.

Bây giờ nàng cũng có thể đi thu thập công đức, lập kế hoạch tu hành trong tương lai.

Lục Diệp bảo nàng cút đi.

Phùng Nguyệt xám xịt đi, một bụng uỷ khuất không có chỗ nào để nói, cho dù được thu làm đệ tử chính thức thì cũng không được chào đón.

Lục Nhất Diệp kia chắc chắn là người ác độc nhất trên đời này!

Nàng nhìn thấy Hà Tịch Âm khóc sưng cả hai mắt, ôm nhau cùng khóc rống một trận.

Trong phòng, Lục Diệp để cho Thiên Phú Thụ hấp thu phần Địa Tâm Hỏa cuối cùng, nhìn chiếc lá kia hoàn toàn bốc cháy, đắm chìm trong việc kiểm tra thần hồn, không lấy được linh văn mà là loại kỹ năng khảm hợp Linh Văn.

Trước kia Lục Diệp không cảm thấy những kỹ thuật này có tác dụng quá lớn, nhưng gần đây theo Vân phu nhân học tập linh văn chi đạo, từ từ phát hiện ra chỗ tốt của nó.

Linh văn khác nhau liên quan đến kỹ thuật khảm hợp khác nhau, những phương pháp này chính là kỹ năng, nắm giữ càng nhiều kỹ năng thì càng có thể phối hợp hoàn mỹ các linh văn khác nhau, mà thông qua những kỹ năng kia, hắn cũng có thể càng thâm nhập cảm ngộ ảo diệu của linh văn.

Trước đó, hắn mua năm mươi phần Địa Tâm Hỏa từ trong Thiên Cơ bảo khố, bây giờ hấp thu toàn bộ, lấy được cỡ sáu loại linh văn, nhưng nó cũng không giúp được gì nhiều cho hắn trong chiến đấu,

Sáu loại linh văn này bao gồm là Lưu Âm, Lưu Ảnh, Ninh Linh, Bạo Liệt, Thuỷ Phế và Ẩn Nặc.

Lưu Âm và Lưu Ảnh bình thường đều sử dụng cùng nhau, có thể ghi lại hình ảnh và âm thanh, tu sĩ cấp độ Linh Khê không thể nào tiếp xúc đến phương diện này, nhưng tu vi dần dần cao lên sẽ dần dần tiếp xúc đến.

Không cần phải nói đến Ninh Linh, mỗi một món cấm chế có thể ngự sử linh khí đều bao hàm đạo linh văn này.

Linh văn Bạo Liệt dùng để bày trận không tệ.

Thủy Phế có thể làm cho ta thở được dưới nước, Lục Diệp thử một chút, cảm giác không phải rất tốt, nhưng mà quả thật có tác dụng.

Ẩn Nặc nói có chút vô dụng, bởi vì hắn có Mẫn Tích Trạc do Vân phu nhân ban thưởng, nhưng cũng không tệ nếu hắn sử dụng để ẩn nấp trong các trận pháp hay thiết lập một số trận pháp che giấu lớn.

Nói tóm lại, không có linh văn vô dụng, chỉ xem thời cơ và địa điểm sử dụng.

Khi dùng đúng chỗ, cho dù là linh văn vô dụng cũng có thể phát huy ra hiệu quả kỳ lạ.

Cho đến nay, Lục Diệp xem như phát hiện ra rằng linh văn lấy được từ trên Thiên Phú không có quy luật gì cả, đủ loại cái gì cũng có, nhưng đây cũng không phải là chuyện xấu gì, lấy được càng nhiều linh văn thì sau này thủ đoạn có thể thi triển của hắn càng phong phú.
Bình Luận (0)
Comment