Chương 657: Bích Huyết Đan Tâm
Chương 657: Bích Huyết Đan Tâm
Chương 657: Bích Huyết Đan Tâm
Lục Diệp lại hỏi khi nào Tứ sư huynh chuẩn bị tấn thăng Vân Hà, Tứ sư huynh chỉ nói linh khiếu của hắn vừa mới chữa trị tốt, còn cần chậm một chút, thời gian cụ thể thì chưa biết.
Kết thúc truyền tin với Tứ sư huynh, Lục Diệp như có điều suy nghĩ.
Sắc trời dần sáng, Lục Diệp đi ra khỏi chỗ ở, ngoài phòng có mấy bóng người đứng, là Cự Giáp, Y Y và Phùng Nguyệt, còn có Cố Dương.
Một tháng này, số lần Lục Diệp nhìn thấy Cự Giáp có thể đếm được trên đầu ngón tay, ban ngày hắn gần như một mực ở lại chỗ ở của mình tu hành, đến ban đêm thì dẫn Hổ Phách đi phun ra nuốt vào ánh trăng.
Hơn nữa không biết từ khi nào Cự Giáp đã tấn thăng đến Thiên Thất.
Chuyện này cũng không kỳ lạ, hắn đã sớm có vốn liếng để tấn thăng Thiên Thất, chỉ là vẫn luôn áp chế không tấn thăng mà thôi, Lục Diệp ẩn ẩn hoài nghi, nếu để cho Cự Giáp hiện tại triệt để buông ra, thậm chí hắn có thể mở ra 360 khiếu, trực tiếp tấn thăng Vân Hà.
Trong khoảng thời gian này, Y Y cũng rất ít lộ diện, khi Lục Diệp học tập linh văn chi đạo với Vân phu nhân thì nàng đang ở bên cạnh chưởng giáo học tập thuật pháp, đến ban đêm thì tự mình tu hành.
Một tháng qua đi, khí tức của Y Y rõ ràng cũng cường đại hơn không ít.
"Ngũ sư huynh!"
Phùng Nguyệt khẽ gọi một tiếng, ánh mắt tràn đầy cảm kích.
Trước đó, khi nàng mời Lục Diệp vào vòng trong lịch luyện bị Lục Diệp vô tình từ chối, làm cho nàng thương tâm lại bất lực, vụng trộm chửi mắng Lục Diệp cùng với Hà Tịch Âm.
Kết quả hôm qua bỗng nhiên nhận được tin tức, để nàng trở về bản tông tìm Thuỷ Uyên nhận lấy một chút vật tư, hôm nay mang nàng khởi hành tiến vào vòng hạch tâm.
Giờ mới hiểu được, mình trách lầm Lục Diệp, trước đó bị cự tuyệt cũng không phải là nàng không được chào đón, mà là Lục Diệp đã sớm có an bài.
"Nghe nói ngươi có rất nhiều ý kiến với ta?"
"Tuyệt đối không phải chuyện này!"
Phùng Nguyệt vội vàng tỏ thái độ:
"Ngũ sư huynh có thể không quản hiềm khích lúc trước thu ta nhập môn, sư muội đã vô cùng cảm kích, nào dám có ý kiến với sư huynh?"
Trong lòng bối rối, rốt cuộc chạy đi đâu để lọt tiếng gió?
"Có ý kiến gì cứ việc nói thẳng, ta không phải là hạng người không thể dung."
Phùng Nguyệt lắc đầu thành trống:
"Không có, tuyệt đối không có."
Lục Diệp lại liếc nhìn nàng một cái, lúc này mới nhìn về phía Cố Dương:
"Bên này cứ giao cho ngươi."
Cố Dương đến đưa tiễn, nghe vậy nói:
"Ngũ sư huynh yên tâm, ta nhất định sẽ quản lý tốt nơi này."
"Đi thôi."
Lục Diệp lấy ra linh chu của mình, Y Y trốn vào trong cơ thể Hổ Phách, Hổ Phách nhảy đến trên đầu Cự Giáp, mấy người theo thứ tự leo lên linh chu.
Khi linh lực phun trào thì linh chu hóa thành lưu quang, phóng lên tận trời, Cố Dương đã sớm mở rộng đại trận, đưa mắt nhìn lưu quang kia biến mất.
Vốn sau khi Lục Diệp tính toán trở về rồi chuyển chức vụ trấn thủ sứ cho người khác, dù sao thì trụ sở của Bích Huyết tông cũng nằm ở ngoài vòng ngoài, tu vi của hắn bây giờ đã vượt qua tiêu chuẩn nên có, tiếp tục đảm nhiệm trấn thủ sứ thì không hợp lý.
Sở dĩ không chuyển nhượng ngay cũng không phải là không tin được những người khác, quản lý trụ sở thật ra không khó, nhiều lắm chỉ là hao chút thời gian và tinh lực mà thôi.
Lục Diệp suy tính là lần này đi vòng hạch tâm, có lẽ có thể ký kết minh khế với một số tông môn vòng hạch tâm, mặt khác, nếu như công phá trụ sở Vạn Ma Lĩnh của vòng hạch tâm, cướp đoạt Thiên Cơ trụ thì cũng cần thân phận này.
Kể từ đó, chức vụ trấn thủ sứ tạm thời sẽ không thể chuyển nhượng.
Sau khi tu vi tấn thăng Thiên Thất, tốc độ ngự khí phi hành tăng lên trên diện rộng, có hai người hắn và Cự Giáp tiếp sức ngự khí, lần này đi vòng hạch tâm hẳn là không dùng quá nhiều ngày.
Trên linh chu, Lục Diệp lấy ra Thập Phân Đồ, quy hoạch lộ tuyến tiến lên.
Lúc này, vị trí của hắn là ở phía đầu của linh chu, sau lưng chính là Phùng Nguyệt, lại phía sau là Cự Giáp ngồi xếp bằng, cho dù là khi phi hành thì Cự Giáp cũng không lãng phí thời gian tu hành, thái độ chăm chú tu hành này rất tốt.
Phùng Nguyệt lại không được, đứng ở giữa không trung quan sát xung quanh, cảm giác mới lạ không thôi.
Bây giờ tu vi của nàng là tầng tám cũng có thể ngự khí phi hành, mà thân là đệ tử của Bích Huyết tông, căn bản không thiếu linh khí phi hành, chiến lợi phẩm Lục Diệp từ bên ngoài mang về đã bao hàm linh khí muôn hình muôn vẻ, đệ tử của Bích Huyết tông có tu vi tương ứng thì có thể nhận từ tông môn.
Nhưng mà tốc độ và độ cao của ngự khí tầng tám đều có hạn, nào so sánh được với a hắn lúc này.
Một đường bay lên, hai người Lục Diệp và Cự Giáp tiếp sức ngự khí phi hành, trên đường cơ bản không có chậm trễ.
Rời khỏi vòng ngoài, tiến vào vòng trong, ven đường gió êm sóng lặng.
Trước đó, mặc dù Lục Diệp đã dừng việc làm mưa làm gió lại một tháng, nhưng Vạn Ma Lĩnh bên này vẫn còn có chút thần hồn nát thần tính.
Ngày bình thường, các đại tông môn của Vạn Ma Lĩnh đều đóng chặt đại trận, các tu sĩ tùy tiện không dám ra ngoài, chỉ sợ Diệt Môn Chi Diệp bỗng nhiên tìm tới cửa.
Sau khi vượt qua vòng trong, tiến vào vòng hạch tâm thì đã mất mười ngày đi đường.
Thời gian rất sớm, Lục Diệp đã biết chiến trường của Linh Khê rất lớn, nhưng cho dù hắn có Thập Phân Đồ, nhưng cụ thể to lớn như thế nào thì cũng không quá rõ ràng.
Bây giờ xem như là kiến thức.
Với tốc độ phi hành ngự khí dưới mắt của hắn, từ chỗ ở của Bích Huyết tông khởi hành tiến vào vòng hạch tâm, lại cũng cần mười ngày, có thể nghĩ đến sự rộng lớn của chiến trường Linh Khê.
Tiến vào vòng hạch tâm, rõ ràng gặp phải nhiều tu sĩ hơn không ít, những tu sĩ này đều đi tới đi lui trên trời, thần thái vội vàng trước khi xuất phát, xem ra đều là đang đi đường.
Nhưng mà cho dù là ai, khi nhìn thấy độn quang từ xa thì cơ bản đều sẽ tránh đi, bởi vì không ai biết đó có phải là kẻ địch hay không, nếu là kẻ địch thì có đánh nhau hay không.
Cho nên mặc dù gặp phải nhiều tu sĩ hơn, nhưng nói chung vẫn không có gì khó khăn trắc trở.