Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 658 - Chương 658: Bích Huyết Đan Tâm 2

Chương 658: Bích Huyết Đan Tâm 2 Chương 658: Bích Huyết Đan Tâm 2

Chương 658. Bích Huyết Đan Tâm 2

Lại một ngày sau, phía trước xuất hiện một chỗ phong cảnh tú mỹ, mấy toà linh phong sừng sững, có một sơn cốc to lớn, trong sơn cốc có đại trận bao phủ.

Đó rõ ràng là vị trí của một tông, cũng là mục tiêu thứ nhất của Lục Diệp trong chuyến đi này.

Độn quang rơi xuống, một nhóm ba người đi vào ngoài đại trận.

Có người phát hiện được nhóm Lục Diệp đang đi tới, thế là cao giọng quát:

"Người đến là ai?"

Lục Diệp tiến lên, chắp tay nói:

"Lục Diệp của Bích Huyết tông gặp qua đạo hữu, ta tới tìm Tứ sư huynh của ta, làm phiền đạo hữu thông báo một tiếng."

Thật ra hắn có thể trực tiếp đưa tin cho Lý Bá Tiên, nhưng trước đó lúc hắn đưa tin thì không thể truyền ra ngoài, tình huống này nói rõ Lý Bá Tiên không ở trên chiến trường Linh Khê, hẳn là trở về bản tông trong Cửu Châu.

"Ngươi chính là Lục Nhất Diệp của Bích Huyết tông?"

Người trong đại trận biến sắc, đánh giá Lục Diệp từ trên xuống dưới một chút.

"Đúng vậy."

Tu sĩ kia suy nghĩ một chút, mở miệng nói:

"Chờ đã."

Nói xong, hắn quay người ngự khí mà đi.

Phùng Nguyệt ở bên cạnh dò xét xung quanh, sau đó trả lời:

"Ngũ sư huynh, nơi này là trụ sở của Đan Tâm môn? Chúng ta phải ở đây tu hành sao?"

Nếu như là Đan Tâm môn thì cũng rất không tệ, dù sao thì Đan Tâm môn cũng là tông môn nhị phẩm, mà Tứ sư huynh Lý Bá Tiên vẫn là phó trấn thủ sứ của Đan Tâm môn, đến lúc đó khẳng định sẽ có rất nhiều chiếu cố.

"Ngũ sư huynh, vòng hạch tâm chiến đấu tấp nập không? Có người nào bị thương hay không? Nếu không ai bị thương thì chỉ sợ ta không kiếm được quá nhiều công huân."

Phùng Nguyệt lại bắt đầu ưu sầu, ngay sau đó nàng lo lắng càng nhiều:

"Ta mới có tầng tám, y tu của Đan Tâm môn sẽ không quá ít, mà tu vi hẳn là đều cao hơn ta, đến lúc đó cho dù có người đánh nhau bị thương thì cơ hội kiếm được công huân của ta chỉ sợ cũng sẽ không quá nhiều..."

Nói xong, giọng nói dần dần yếu đi, bởi vì một trái một phải, Lục Diệp và Cự Giáp đều không thay đổi sắc mặt nhìn chằm chằm vào nàng, Phùng Nguyệt co người lại, miệng khép lại.

Ta quả nhiên vẫn là người không được chào đón nhất...

Trong đại trận có hai bóng người ngự khí bay tới, một người là tu sĩ rời khỏi trước đó, còn có một người là nam tử áo xanh khoảng hai mươi tuổi.

Ánh mắt nam tử áo xanh kia quét qua, nhìn về phía Lục Diệp:

"Ngươi là Lục Nhất Diệp?"

"Lục Diệp của Bích Huyết tông, bái kiến sư huynh."

Linh quang bên ngoài cơ thể đối phương rất nồng nặc, hẳn là một tu sĩ Thiên Cửu cấp, tu vi đến mức này còn chưa tấn thăng Vân Hà, rõ ràng là lại muốn lắng đọng một hồi.

Nam tử áo xanh thản nhiên nói:

"Nơi này không có sư huynh của ngươi, đừng tùy ý nhận."

Lông mày Lục Diệp nhíu lại, đã sớm nghe Nhị sư tỷ nói thái độ của đệ tử Đan Tâm môn không tốt đối với Bích Huyết tông, hôm nay gặp mặt, quả nhiên là thế.

Đây cũng là vấn đề lịch sử.

Nhớ năm đó, Bích Huyết Đan Tâm Song Kiếm Hợp Bích ở Binh Châu nổi tiếng xa gần, thanh chấn Cửu Châu.

Năm đó, Bích Huyết tông và Đan Tâm môn đều là tông môn nhất phẩm, quan hệ giữa hai nhà rất mật thiết, nhất là hai nhà còn có tình nghĩa thông gia, người khiêng đỉnh của Bích Huyết tông là Phong Vô Cương và môn chủ Đan Tâm môn là Khâu Mẫn tình đầu ý hợp, trai tài gái sắc, một đôi quyến lữ Thần Tiên được truyền là giai thoại.

Có hai người này đi trước, Bích Huyết tông và rất nhiều tu sĩ của Đan Tâm môn đều kết làm đạo lữ.

Nhưng mà một phần hảo cảm này cuối cùng không thể tiếp tục quá lâu.

Trận chiến cuối cùng Phong Vô Cương xuất lĩnh đại quân tu sĩ làm rất nhiều tông môn của Hạo Thiên minh ở Cửu Châu bị thương, mà bị thương nặng nhất đương nhiên là hai nhà Bích Huyết tông và Đan Tâm môn, bản thân Bích Huyết tông gặp phải tai họa ngập đầu, căn cơ của Đan Tâm môn cũng dao động, vô số cường giả chiến tử.

Sau trận chiến ấy, đệ tử còn sót lại của Bích Huyết tông bị đủ loại nhằm vào, từng người một vẫn lạc, chưởng giáo một lần nữa nản lòng thoái chí, cuối cùng vì bảo vệ mấy hạt giống còn sót lại mà lựa chọn trục xuất mấy người Lý Bá Tiên ra khỏi Bích Huyết tông.

Từ đó về sau, Bích Huyết tông lại không thu nhận môn đồ nữa, dần dần xuống dốc, từ nhất phẩm từ từ rơi xuống đến cửu phẩm, nguy cơ bị thiên cơ xoá tên.

Mà Đan Tâm môn thì từ nhất phẩm rơi xuống đến tam phẩm, tốn khoảng hai mươi năm mới lên tới nhị phẩm.

Chuyện hơn 30 năm trước, tình huống cụ thể là gì, Lục Diệp không biết, hắn chỉ biết là trận chiến Hạo Thiên minh kia sở dĩ tổn thất lớn như vậy, đại sư huynh kinh tài tuyệt diễm nhà mình phải gánh vác trách nhiệm rất lớn, nhưng hắn cũng chết trận trong trận chiến kia, nghe nói ngay cả thi cốt cũng không tìm được.

Cũng là từ đó về sau, rất nhiều tông môn vốn đã quen thuộc với Bích Huyết tông cũng từ từ xa lánh, nhất là Đan Tâm môn, khi một nhóm người mới dần dần nắm quyền, đã bất hoà với Bích Huyết tông thành cừu nhân.

Bích Huyết Đan Tâm cứ như vậy mà sụp đổ.

Khi Lý Bá Tiên được đưa đến Đan Tâm môn, quan hệ giữa hai nhà còn chưa căng thẳng như thế, mà vị quả phụ của đại sư huynh kia chủ động muốn Lý Bá Tiên đi qua, bởi vì tuổi của Lý Bá Tiên không khác biệt lắm với hài tử của nàng và Phong Vô Cương, vừa vặn có thể làm bạn chơi.

Sau khi quan hệ giữa hai nhà càng ngày càng không hoà thuận, tình cảnh của Lý Bá Tiên ở Đan Tâm môn cũng bắt đầu trở nên xấu hổ, nếu không có đại sư huynh và đại tẩu tự mình chiếu cố thì tuyệt đối sẽ không có thành tựu như ngày hôm nay.

Cho nên đối với Lý Bá Tiên, đại tẩu chính là một tồn tại giống như mẹ.

Mà hài tử do đại sư huynh sinh hạ chính là người đứng đầu bảng xếp hạng Linh Khê hiện tại, Phong Nguyệt Thiền, chỉ có thể nói hổ phụ không sinh khuyển nữ.
Bình Luận (0)
Comment