Chương 659: Đến Phá Quán
Chương 659: Đến Phá Quán
Chương 659: Đến Phá Quán
Những chuyện này đều là Lục Diệp nghe được từ Nhị sư tỷ, cho nên hắn vẫn luôn biết, tình cảnh của Tứ sư huynh ở Đan Tâm môn không phải quá tốt.
Năm đó, linh khiếu của Lý Bá Tiên bị phá vỡ trong một trận chiến, cố nhiên có một số tông môn đỉnh tiêm của Vạn Ma Lĩnh từ đó cản trở, nhưng cũng có sự dung túng của Đan Tâm môn.
Chỉ vì hắn xuất thân từ Bích Huyết tông, cho nên bị các loại người của Vạn Ma lĩnh nhắm vào.
Cho dù lúc hắn còn rất nhỏ đã dấn thân vào trong Đan Tâm môn, nhưng Vạn Ma lĩnh cũng không định buông tha hắn lúc này, kể từ đó, ngay cả đệ tử Đan Tâm môn liên lụy cũng thường xuyên bị nhằm vào.
Mãi đến khi linh khiếu của Lý Bá Tiên bị phá vỡ, loại nhằm vào này mới chậm rãi dừng lại.
Đương nhiên, trong trận chiến linh khiếu của Lý Bá Tiên bị phá vỡ, Đan Tâm môn đến cùng đóng vai trò gì, ai cũng không biết, chuyện này đã không có cách nào truy cứu, những chuyện này đều là suy đoán của Thuỷ Uyên, chưa biết được chính xác.
Dù sao thì tình cảnh của Lý Bá Tiên ở Đan Tâm môn không tốt là thật.
Trên danh nghĩa hắn là phó trấn thủ sứ Đan Tâm môn, nhưng trên thực tế bên Đan Tâm môn chỉ xem hắn là người giữ cửa.
Thực lực của hắn đủ mạnh, có hắn làm chỗ dựa, cho dù là những tông môn nhất phẩm của Vạn Ma Lĩnh cũng không dám tùy ý đến đây khiêu khích.
Hắn rất ít có cơ hội ra ngoài, ngày bình thường trên cơ bản đều là ở trong trụ sở.
Không thể tùy ý ra ngoài, vậy thì không thể nào thu hoạch được công huân, bằng không thì lấy bản lĩnh của Lý Bá Tiên, làm sao có thể tới mức hơn mười năm mà ngay cả một phần công huân của Bổ Khiếu Đan cũng không tích lũy nổi.
Trước đó, trong cuộc chiến Kim Quang đỉnh, Lý Bá Tiên không được điều lệnh mà đã tự tiện rời khỏi nơi ở, lúc sau khi trở về Đan Tâm môn đã bị cấm đoán, chịu trừng phạt.
Không đề cập tới lịch sử di độc này, nói ngay bây giờ.
Phong Nguyệt Thiền bởi vì Lý Bá Tiên mà tự phong tu vi hơn mười năm không tấn thăng Vân Hà cảnh, đồng thời cũng thu hút sự bất mãn của rất nhiều người trong Đan Tâm môn.
Các trưởng bối bất mãn về Lý Bá Tiên, một đời trẻ tuổi bị người này ảnh hưởng, đương nhiên không có cảm nhận tốt đối với hắn, đều cảm thấy là hắn liên lụy đến Phong Nguyệt Thiền.
Ngoài đại trận, Lục Diệp nhìn nam tử áo xanh có thái độ bất thiện kia, lại mở miệng nói:
"Ta tới tìm Tứ sư huynh của ta, làm phiền thông báo một tiếng, nói mấy câu rồi đi."
Hắn đến chỗ ở của Đan Tâm môn đương nhiên không phải là muốn trực tiếp tu hành ở chỗ này.
Đã biết thái độ của người Đan Tâm môn đối với đệ tử Bích Huyết tông không tốt, sao hắn có thể chạy tới tự làm mất mặt được, chỉ là có chút chuyện, hắn hy vọng có thể nói rõ ràng trước mặt tứ sư huynh.
"Người của Bích Huyết tông ngươi đến Đan Tâm môn ta tìm Tứ sư huynh gì? Đan Tâm môn không có người ngươi muốn tìm!"
"Lý Bá Tiên..."
"Lý Bá Tiên chính là đệ tử của Đan Tâm môn, không phải Tứ sư huynh của ngươi, sau này đừng nhắc lại loại lời này nữa!"
Lục Diệp không thay đổi sắc mặt nhìn hắn một chút, đối phương cũng không yếu thế chút nào đối mặt trở về.
Cùng là tu sĩ trận doanh của Hạo Thiên minh, Lục Diệp còn chưa bao giờ gặp phải tình huống khó chơi như thế, trước kia gặp phải tu sĩ mặc kệ xuất thân tông môn nào, chỉ cần cùng thuộc Hạo Thiên minh, cho dù không biết thì giao lưu với nhau cũng sẽ khách khí.
Đương nhiên, Tư Mã Dương rắp tâm hại người như thế cũng thôi đi.
Lục Diệp đưa tay điểm lên ấn ký trên chiến trường của mình, tìm kiếm dấu vết của Phong Nguyệt Thiền.
Ở trong Kỳ Hải, hắn và Phong Nguyệt Thiền cũng đã trao đổi lạc ấn, cho nên lúc này liên hệ với nàng rất dễ.
Tứ sư huynh và Phong Nguyệt Thiền, luôn có một người sẽ ở trong trụ sở.
Chỉ cần liên hệ với Phong Nguyệt Thiền thì đương nhiên là có thể liên hệ với Lý Bá Tiên.
Không đợi Lục Diệp tìm được lạc ấn của Phong Nguyệt Thiền, nam tử áo xanh đại trận kia đã không kiên nhẫn mà quát:
"Nơi ở của Đan Tâm môn, người không có phận sự không được ở lại, nhanh chóng rời khỏi, nếu không đừng trách ta không khách khí."
Động tác trên tay Lục Diệp dừng lại, giương mắt nhìn đối phương một chút, tiếp tục hành động, nhưng lần này lại chọn lạc ấn Thuỷ Uyên:
"Nhị sư tỷ."
Mặc dù Thuỷ Uyên ở bản tông Cửu Châu, nhưng bởi vì nàng là chưởng ấn sứ của Bích Huyết tông, cho nên cho dù là cách một tầng thiên địa thì Lục Diệp cũng có thể tới liên lạc.
"Đến đây ngay."
"Liên hệ với tứ sư huynh giúp ta, nói ta ở bên ngoài Đan Tâm môn."
"Được."
Bên này kết thúc truyền tin, nam tử áo xanh trong đại trận lại quát một tiếng:
"Còn không mau cút đi!"
Lục Diệp thôi động Động Sát linh văn, quan sát đại trận trước mắt, rất nhanh tìm được một chỗ tiết điểm của đại trận gần đó, thân hình lóe lên đi đến chỗ tiết điểm kia, đưa tay lật ra mấy cái trận kỳ.
Nhìn thấy cảnh này, nam tử áo xanh và tu sĩ báo tin trước đó đều sợ đến ngây người, trong lòng hai người đồng thời tung ra một nghi vấn to lớn, Lục Nhất Diệp này... Muốn làm gì?
Trận kỳ đánh ra, Lục Diệp thôi động linh lực.
Nam tử áo xanh cuối cùng cũng phản ứng lại, Diệt Môn Chi Diệp này lại có thể phá trận, lúc này hắn đã giận dữ:
"Thật can đảm, xem ra ngươi là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!"
Nói như vậy, vừa bước ra khỏi đại trận, linh lực quanh người hắn đã nhanh chóng phun trào, tu vi Thiên Cửu cấp triển lộ không thể nghi ngờ, linh lực hội tụ trước người, thuật pháp nhanh chóng thành hình.
Nhưng không đợi hắn đánh ra thuật pháp này, trước mắt đã có ánh sáng như đao hiện lên, linh lực màu đỏ thẫm chảy xuôi, thuật pháp sắp thành hình trong nháy mắt bị phá hủy, làm cho trước ngực tê rần, hắn sợ hãi vội vàng lui về phía sau, một lần nữa rút vào trong đại trận phòng hộ.