Chương 677: Mật ong
Chương 677: Mật ong
Chương 677: Mật ong
Trước đó, Vạn Ma Lĩnh không có người đứng ra chỉ huy điều hành là bởi vì cảm thấy không cần.
Nhiều người đuổi giết vài người như vậy, sớm muộn gì cũng có thể đắc thủ, cần người chỉ huy làm gì.
Nhưng sau khi nhìn thấy thủ đoạn bày trận của Lục Diệp, Vạn Ma Lĩnh ý thức được nếu như còn hành rộng rời rạc thì khẳng định không thể thành sự.
Sau khi thương nghị một phen đơn giản, một đoàn thể ngưng tụ càng chặt chẽ hơn so với trước đó, tất cả mọi người chỉ có một mục tiêu.
Giết chết Lục Nhất Diệp!
Vì để cổ động sĩ khí, Tần Chính còn lấy tên cho đoàn thể này.
Trảm Diệp Minh, phàm là người có chí chém giết Lục Diệp thì cũng có thể gia nhập Trảm Diệp Minh, cùng những người khác trao đổi các loại tình báo.
"Lục Nhất Diệp kia đã có thủ đoạn bày trận, phía trước chắc chắn sẽ có không ít pháp trận chờ chúng ta, muốn giảm bớt thương vong thì phải tận lực tìm ra dấu vết của những pháp trận này, nghĩ cách tránh đi hoặc là phá hư những pháp trận này! Nếu trong chư vị có trận tu thì còn xin nhất định bảo vệ tốt, mặt khác, đạo hữu của Ngự Thú Phái và Yển Sư Lưu Phái, còn xin tận lực ngự sử yêu thú và thú máy dò đường ở phía trước, tránh thương vong."
Khi giọng nói của Tần Chính vang lên, từng mệnh lệnh liên tiếp truyền đạt xuống, toàn bộ trảm diệp minh nhanh chóng vận chuyển chặt chẽ lại.
Từng nhánh đội ngũ lại tản ra, xâm nhập vào trong Vụ Ẩn sơn, dò xét hành tung của Lục Diệp.
Một lát sau, tiếng nổ ầm ầm từ chỗ sâu trong Vụ Ẩn Sơn truyền ra, xen lẫn với linh lực ba động cuồng bạo.
Khi tu sĩ Vạn Ma lĩnh gần đó nhận được tin tức chạy tới thì chỉ thấy bên kia là một mảnh hỗn độn, có dấu vết của trận pháp lưu lại, còn có trận kỳ bị phá hủy, mặt khác chính là mười mấy thi thể ngổn ngang lộn xộn nằm đó.
Một tiểu đội Vạn Ma Lĩnh bị tiêu diệt như vậy.
Liên tiếp không ngừng có tiểu đội phát động pháp trận mà Lục Diệp sớm bày ra, thương vong dần dần mở rộng, nhưng bên phía Trảm Diệp Minh cũng không phải không có thu hoạch.
Khi trận tu và các yển sư phát lực, một số trận pháp bị kích phát hoặc là bị phá vỡ, không thể đưa đến tác dụng vốn có.
Thời gian trôi qua, sau khi đuổi trốn, song phương đã tiến vào chỗ sâu của Vụ Ẩn Sơn, bên phía Trảm Diệp Minh trước trước sau sau chết gần 200 người, thương vong như vậy cũng không làm cho Trảm Diệp Minh từ bỏ truy sát, ngược lại càng kiên định quyết tâm trảm thảo trừ căn của bọn hắn.
Bởi vì năng lực mà Lục Diệp thể hiện ra trước mắt đã đủ kinh khủng, mà hắn chỉ có tu vi Thiên Thất, nếu chờ hắn tấn thăng Thiên Cửu thì toàn bộ chiến trường Linh Khê thật sự không ai có thể thu thập hắn.
Đến lúc đó, chiến trường lớn như vậy chỉ sợ thật sự sẽ bị một mình hắn chi phối.
Đây là chuyện mà tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ được, các cao tầng của các đại tông môn cũng truyền lệnh xuống, để các tu sĩ hạch tâm không tiếc bất cứ giá nào, nhất định phải diệt trừ Lục Nhất Diệp, chấm dứt hậu hoạn.
Sau bảy ngày đuổi giết, tu sĩ tử vong của Trảm Diệp Minh đã cao tới 300, tổn thất rất thảm trọng, cho dù là những đại tu Thần Hải cảnh kia nghe thấy cũng phải co lại trong lòng.
Hơn ba trăm người này đều là hạt giống tốt có thể tấn thăng Vân Hà trong bất cứ lúc nào.
Lục Diệp giết 300 người ở đây, chẳng khác nào là một phương của Vạn Ma Lĩnh thiếu đi 300 tu sĩ Vân Hà cảnh, làm sao bọn hắn có thể không đau lòng.
Hơn nữa, trong đó còn có mấy vị Thiên Cửu cấp, đây chính là hy vọng rất lớn có thể tấn thăng Thần Hải cảnh.
Truy sát không dừng lại, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng.
Bởi vì sự tình phát triển cùng với phỏng đoán trước đó của Tần Chính, nên pháp trận mà Lục Diệp bố trí càng ngày càng ít, càng nhiều thời điểm hắn đều ẩn núp, chờ tu sĩ Trảm Diệp Minh tới gần đột nhiên gây khó khăn.
Điều này là đã nói rõ rằng trận kỳ trên tay hắn đã không còn nhiều, nhưng lại không kiêng kị bày trận như trước đó.
Sau khi xác định điểm này, lúc này Tần Chính hạ lệnh, đội ngũ cách đó không xa đi tới tập kích.
Trước đó không dám tiếp cận là sợ hãi uy lực của trận pháp,nếu đến gần sẽ tổn thất một đội ngũ bước vào trong trận pháp, dù sao cũng tốt hơn một chút so với hai đội ngũ.
Hiện tại, nếu sát nhập thì nguy hiểm phải chịu sẽ nhỏ hơn trước đó rất nhiều, mà nhân số lại nhiều hơn, nếu như gặp phải Lục Diệp thì cũng có thể chiếm ưu thế càng nhiều hơn.
Mệnh lệnh đơn giản này được đưa ra, làm cho tình cảnh của Lục Diệp trở nên có chút khó chịu.
Vốn phía Vạn Ma Lĩnh có hơn mười người một đội ngũ, Lục Diệp phối hợp với Cự Giáp, lại có Y Y và Hổ Phách tương trợ, đánh lén vẫn có cơ hội rất lớn.
Nhưng bây giờ mỗi một đội ngũ của Vạn Ma Lĩnh đều có hơn 20 người, điều này có chút khó mà chống lại.
Trận kỳ và trận cơ tốn mấy ngàn điểm công huân mua được từ trong Thiên Cơ bảo khố đã tiêu hao sạch sẽ, trận kỳ còn lại trong tay cũng chỉ có 32 chiếc được thưởng từ Bách Trận Tháp, Lục Diệp không nỡ lấy ra tiêu hao.
Nhưng đối với những thứ bỏ ra, Lục Diệp cũng kiếm lời không ít, giết địch bản thân đã có công huân, còn có đoạt lại các loại chiến lợi phẩm, thân gia của tu sĩ hạch tâm cũng tốt hơn một chút so với tu sĩ trong vòng, linh khí sử dụng cũng tốt hơn một chút. Lục Diệp có bốn cái túi trữ vật treo bên hông , ngoại trừ cái mà ngày thường mình dùng thì ba cái còn lại đều đã căng tràn.
Sau một trận chiến với tu sĩ của Vạn Ma lĩnh, một nhóm yên lặng chữa thương.
Sở dĩ Lục Diệp lựa chọn tiến vào Vụ Ẩn sơn cũng là bởi vì không cam lòng bị đuổi giết, dưới hoàn cảnh đặc biệt này, hắn có thể đổi bị động thành chủ động.