Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 692 - Chương 692: Trí Thông Minh Có Vấn Đề

Chương 692: Trí Thông Minh Có Vấn Đề Chương 692: Trí Thông Minh Có Vấn Đề

Tâm tình nặng nề, chỉ lo cắn nuốt một đám lửa kia, lại quên không có ngọn lửa kia áp chế, vị trước mắt này có thể tự mình tới.

Trước đó, nàng dừng lại cách đó hơn một trăm dặm là bởi vì khó có thể chịu đựng áp lực tiến về phía trước, hiện giờ lửa không còn, áp lực đương nhiên cũng sẽ không có.

Con ngươi màu đỏ tươi đánh giá trái phải một vòng:

"Đồ đâu?"

Nàng không ý thức được trước đó Lục Diệp căn bản không đồng ý với nàng cái gì.

"Không thấy đâu nữa."

Ngón tay Lục Diệp vuốt ve chuôi đao, ánh mắt liếc nhìn chỗ cổ thon dài của đối phương, thầm nghĩ lúc này bùng nổ chém xuống một đao, xác suất chém chết đối phương lớn bao nhiêu, cuối cùng xác định nếu mình thật sự muốn chủ động ra tay, sợ là không có gì tốt để ăn.

"Không thể nào."

Nữ yêu lắc đầu:

"Ta cảm thấy vẫn còn."

"Ngươi tự tìm xem?"

Nữ yêu không nói, cúi người bắt đầu tìm kiếm, song trảo bay múa, mặt đất đã kết tinh lập tức vỡ vụn, bụi đất tung bay.

"Đi trước một bước!"

Lục Diệp nói như vậy, tế ra linh chu của mình.

Đồng thời khẽ liếch nhìn nữ yêu kia, phòng bị nàng bỗng nhiên ra tay.

Kết quả làm cho Lục Diệp cảm thấy ngoài ý muốn, đối phương tập trung tinh thần tìm kiếm ngọn lửa đã không còn tồn tại từ trước, căn bản không có thời gian để ý tới hắn.

Nữ yêu này... Mạnh thì có mạnh, chỉ là trí thông minh giống như có chút vấn đề, có lẽ nàng cũng sẽ không ngờ rằng trên đời này lại có người có thể cắn nuốt một đám lửa mạnh mẽ như vậy.

Nhớ lại những gì mình đã gặp trước đó, Lục Diệp dần dần xác định được điều này, trận chiến giữa đối phương và mình càng giống như là một loại bản năng của yêu thú, mà không phải thật sự có địch ý đối với mình.

Linh chu xông lên trời, nữ yêu giống như không phát hiện, vẫn ra sức đào động mặt đất.

Sau một hồi lâu không thu hoạch được gì, lúc này mới phát giác được có gì không đúng.

Nàng nghiêng đầu suy nghĩ một lát, trên hai tay sinh ra linh vũ, trong chớp mắt hai tay đã hóa thành cánh, hai cánh chấn động, phóng lên cao, nhảy ra một cái hố, nhìn tư thế kia là muốn tìm kiếm tung tích của Lục Diệp.

Nhưng chậm trễ thời gian dài như vậy, sao còn có thể tìm được Lục Diệp?

Giờ khắc này, Lục Diệp duy trì Phong Hành linh văn trên linh chu của mình, bay nhanh như điện chớp.

Trí thông minh của nữ yêu kia có vấn đề, nhưng cũng không thể trông cậy vào người ta ngu đến mức không có giới hạn, vất vả lắm mới thoát khỏi miệng hổ, đương nhiên là tranh thủ thời gian chạy trốn là quan trọng nhất.

Liên tiếp bay về phía trước hơn nửa ngày, linh lực tiêu hao quá nghiêm trọng, lúc này Lục Diệp mới hạ thân xuống, tìm một chỗ cư trú trong núi rừng, lại tế ra trận kỳ, bố trí mấy trận pháp liên hoàn ở gần, lúc này mới an tâm hơn không ít.

Trước kia không có bản lĩnh bày trận, khi nghỉ ngơi ở dã ngoại phần lớn đều cần Y Y đề phòng bốn phía, nhưng hiện tại cũng không cần, hắn cũng coi như là có chút tạo nghệ về trận đạo, bằng vào trận kỳ, bố trí đơn giản, trận pháp ẩn nấp và phòng hộ, có thể bố trí xuống.

Hồi tưởng lại những chuyện mình gặp phải trong khoảng thời gian này, đầu tiên là bị một đám tu sĩ của Vạn Ma Lĩnh đuổi giết, ngay sau đó lại bị một đám yêu ong đuổi giết, sau đó bị bất đắc dĩ chạy đến Viêm Hỏa Chi Địa này, nhờ vào đó thoát khỏi bầy ong, lại ở đây gặp phải nữ yêu bá chủ...

Thời gian trôi qua thật sự là kinh tâm động phách.

Lấy ra mấy hạt linh đan nuốt vào trong bụng, sau đó thúc dục, trong bụng vù vù, dược hiệu của linh đan nhanh chóng tan ra, linh lực tiêu hao chậm rãi bổ sung.

Đầu tiên Lục Diệp liên hệ với Y Y một chút, xác định bên phía bọn hắn không sao, lúc này mới chú ý đến Thiên Phú Thụ.

Lần này, Thiên Phú Thụ lập tức thắp sáng hơn một trăm lá cây, có thể nói là thu hoạch to lớn, cũng không biết trong nhiều lá cây như vậy đều có thể chứa đựng linh văn gì.

Không vội vã đi điều tra, chờ khôi phục tốt lại xem cũng không muộn.

Lục Diệp lại chuyển sự chú ý đến một cái túi trữ vật, trong túi trữ vật này đều là đồ tốt hắn vơ vét được từ trong tổ ong to lớn kia.

Chỉ riêng mật ong lương phẩm đã có bộ dáng hơn một ngàn cân, thứ này hắn đã thử qua trên đường chạy trốn, hiệu quả khôi phục thể lực càng rõ ràng, linh lực khôi phục cũng rất nhanh, tuy rằng kém hơn Tức Quả Tửu, nhưng so với phục dụng linh đan thì nhanh hơn, chỉ là mỗi lần bắt đầu ăn không tiện như phục dụng linh đan.

Có lẽ còn có một chút công hiệu khác, có thể mang về cho nhị sư tỷ nghiên cứu một chút, nói không chừng có thể có một ít phát hiện ngoài ý muốn.

Ngoại trừ những lương phẩm mật ong ra thì chính là non nửa bát sữa ong chúa kia.

Thứ này đến cùng có công hiệu gì, đến nay Lục Diệp còn chưa từng hưởng qua.

Hắn hoài nghi nghiêm trọng là bầy ong không buông tha đuổi giết mình, cũng không phải là mình ăn mật ong của bọn chúng, mà nguyên nhân lớn nhất chính là nửa bát sữa ong chúa này!

Một tổ ong lớn như vậy, nhiều yêu ong như vậy, mới chỉ sản xuất ra một chút sữa ong chúa như thế, vật này rất trân quý.

Nếu không phải Lục Diệp có Linh Văn Ẩn Nấp thì cho dù có đổi thành quỷ tu Thiên Cửu cấp cũng chưa chắc có thể đắc thủ.

Hắn lấy ra một bình ngọc trống không, lấy một bình ngọc sữa ong chúa, uống một ngụm, miệng đầy ngọt ngào...

Linh lực và thể lực đã tiêu hao có thể nhanh chóng khôi phục, hiệu quả nhanh hơn nhiều so với lương phẩm mật ong, sau đó giống như cũng không có gì đặc biệt khác.

Lục Diệp yên lặng cảm nhận trong chốc lát, rất nhanh đã phát hiện có gì đó không đúng, có năng lượng khó có thể hình dung bắt đầu chạy khắp cơ thể, làm cho huyết nhục của bản thân trở nên càng thêm chặt chẽ, khí huyết lưu chuyển cũng càng nhanh chóng, thậm chí ngay cả linh lực chảy xuôi cũng không duyên cớ nhanh hơn một chút.

Sữa ong chúa này giống như có một sự tăng lên rất rõ ràng đối với khí huyết và linh lực lưu chuyển!
Bình Luận (0)
Comment