Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 696 - Chương 696: Nguy Cơ Của Y Y Và Cự Giáp 2

Chương 696: Nguy Cơ Của Y Y và Cự Giáp 2 Chương 696: Nguy Cơ Của Y Y và Cự Giáp 2

Theo thời gian trôi qua, người của một phương Vạn Ma Lĩnh ra tay càng ngày càng nhiều, mặc dù Hạo Thiên minh cũng có rất nhiều người đi ra, nhưng cũng không có cách nào kiềm chế lại tất cả tu sĩ của Vạn Ma Lĩnh.

Bây giờ Cự Giáp mang theo Y Y và Hổ Phách trốn vào trong một mảnh rừng gọi là Vạn Độc Lâm, tình huống không tính là quá tốt.

Một là, Thập Phân Đồ trên Vạn Độc Lâm bị đánh dấu là hung địa, giống như Viêm Hỏa chi địa, đều là cấm khu của tu sĩ, chỗ hung hiểm kia có dị khúc đồng công.

Địa phương của Viêm Hỏa hung hiểm đến từ một đoàn Chân Hỏa không trọn vẹn, càng đến gần trung tâm thì hoàn cảnh càng khốc liệt.

Vạn Độc Lâm hung hiểm nhất chính là độc.

Nơi đó quanh năm bị độc chướng bao phủ vô biên vô tận, càng đi vào bên trong, độc tính càng mãnh liệt, chẳng những hoàn cảnh ác liệt, nơi đó còn sinh tồn rất nhiều độc vật, nhỏ đến con kiến, lớn đến hung thú rắn độc, cái gì cần có đều có, thậm chí ngay cả linh thực sinh tồn ở đó cũng có kịch độc không gì sánh được.

Trốn vào Vạn Độc Lâm là bị buộc bất đắc dĩ, bởi vì bên phía Vạn Ma Lĩnh xuất động rất nhiều tu sĩ, Cự Giáp đã không thể trốn đi đâu được, trừ Vạn Độc Lâm căn bản không có đường đi.

Trước mắt bọn hắn đang ở khu vực ngoại vi của Vạn Độc Lâm, không có cách nào thoát đi, bởi vì toàn bộ bốn phía của Vạn Độc Lâm đều bị tu sĩ của Vạn Ma Lĩnh bao vây.

Hiện tại người của Vạn Ma lĩnh cũng không dám xâm nhập vào trong Vạn Độc Lâm, hạ quyết tâm muốn vây chết Cự Giáp ở trong đó, đồng thời cũng đang chờ đợi Lục Diệp, bởi vì bọn hắn chắc chắn Lục Diệp sẽ không bỏ mặc Cự Giáp, chỉ cần trông coi Cự Giáp thì Lục Diệp nhất định sẽ tới.

Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều tu sĩ Vạn Ma Lĩnh hội tụ về phía Vạn Độc Lâm.

"Chịu đựng, chờ ta!"

Lục Diệp tranh thủ thời gian trả lời, sau đó thu hồi trận kỳ phân tán ở xung quanh, tế ra linh chu phóng lên tận trời.

Rất nhanh, Y Y đã có tin tức trả lời:

"Tình huống còn tốt, độc tính của độc chướng bên này không phải quá mạnh, mật ong ở trong Vụ Ẩn sơn trước đó thu lấy có một ít công hiệu giải độc, chúng ta còn có thể kiên trì, chính ngươi cẩn thận."

Những mật ong bình thường kia lại có công hiệu giải độc, đây cũng là điều khiến Lục Diệp bất ngờ, nhưng ngẫm lại cũng không kỳ quái, mật ong do ong tính bản độc, ong độc ủ chế ra đương nhiên sẽ có hiệu quả giải độc, đây cũng là một đạo lý với phần lớn dược thảo giải độc ở nơi rắn độc ẩn hiện.

May mắn là bọn người Cự Giáp mang theo không ít mật ong bên người, nếu không thật đúng là không có cách nào kiên trì.

Từ trên Thập Phân Đồ điều tra, khoảng cách của Vạn Độc Lâm không gần Vụ Ẩn Sơn, bởi vậy có thể thấy được, trước đó Cự Giáp hẳn là mang theo Y Y và Hổ Phách một đường chạy trốn, gần như không ngừng lại, nếu không thì không có đạo lý mấy ngày nay đã chạy xa như vậy.

Y Y không phải là không muốn tiến vào một nhà Hạo Thiên minh nào đó tị nạn, nhưng nếu bọn hắn thật sự đi thì nhất định sẽ mang đến tai nạn cho thế lực Hạo Thiên minh kia, mà lại không có minh khế ước hiệp với Lục Diệp và bên trấn thủ sứ kia, bọn hắn sẽ không có cách nào mượn Thiên Cơ Trụ của đối phương để trở về Cửu Châu.

Kết quả cuối cùng chỉ có thể là trụ sở bị vô số tu sĩ Vạn Ma Lĩnh vây công, tiếp theo trụ sở bị phá, bọn người Cự Giáp không thể trốn đi đâu được.

Cho nên tiến vào Vạn Độc Lâm gần như là lựa chọn duy nhất của bọn hắn.

Có một chút Y Y không nói cho Lục Diệp biết, tu sĩ Vạn Ma Lĩnh đã không hài lòng vây khốn, bọn hắn chuẩn bị tiến vào Vạn Độc Lâm, bắt sống Cự Giáp.

Sở dĩ không hành động là bởi vì số lượng Giải Độc Đan cần quá lớn, bọn hắn đang sưu tập ở tứ phương, một khi Giải Độc Đan tập hợp đủ thì Vạn Ma Lĩnh chắc chắn sẽ có hành động.

Lục Diệp nhanh chóng lao về phía Vạn Độc Lâm, hắn lại điều tra ấn ký chiến trường, Hoa Từ cũng có nhắn lại, hắn cũng không kịp điều tra.

Hoa Từ muốn trở về Anh Sơn, tiến vào truyền thừa này, Lục Diệp mơ hồ phát giác được nơi nàng đi không phải rất an toàn, bởi vì nếu như thật sự an toàn, Hoa Từ khẳng định đã sớm lấy được tất cả truyền thừa từ truyền thừa này, không cần phải trì hoãn.

Hắn thử ngăn cản, không thể thành công, cho nên không cưỡng cầu.

Sau đó, khi một đám người ở Vụ Ẩn Sơn và Vạn Ma Lĩnh đấu trí đấu dũng nhàn hạ, Lục Diệp muốn truyền tin tức cho Hoa Từ hỏi thăm tình hình, lại phát hiện không liên lạc được với Hoa Từ, chỉ từ lạc ấn mà suy đoán, nàng còn sống.

Bây giờ Hoa Từ chủ động đưa tin tới, hiển nhiên là đã rời khỏi truyền thừa này, cũng không biết thu hoạch như thế nào.

"Y Y và Cự Giáp bị nhốt, ta đang trên đường đuổi theo."

Đây chính là lời nhắn lại của Hoa Từ.

Lục Diệp vội vàng trả lời:

"Ngươi đừng tới đây, ta đi đây."

Hoa Từ rất nhanh đã trả lời:

"Còn sống không?"

"Còn tạm."

"Ha ha."

Lông mày Lục Diệp nhướng lên:

"Ha ha là có ý gì?"

"Không có ý gì."

Lục Diệp rất muốn hỏi nàng có ý gì, rốt cuộc là ý gì, nhưng nghĩ đến nếu cứ tiếp tục như vậy nữa thì chủ đề sẽ chỉ không ngừng vô tận, liền đưa tin nói:

"Dù sao thì ngươi cũng đừng tới đây, tình hình có chút không tốt lắm."

"Biết, chính ngươi coi chừng, hài tử không thể không có cha."

Lục Diệp suýt nữa đạo tâm thất thủ, nữ nhân này nói chuyện càng ngày càng không kiêng kị.

Đang muốn nói lại một câu thì chợt có khí cơ từ bên cạnh nhanh chóng tiếp cận tới, Lục Diệp quay đầu nhìn lại, lập tức đau đầu.

Không khác gì là nữ yêu của bá chủ kia.

Cũng không biết nàng phát hiện mình như thế nào, hoặc là đây chỉ là một sự trùng hợp, nếu như là trùng hợp thì cũng quá xui xẻo.

So với trước đó, hình thái của nữ yêu này đã có thay đổi, hai tay biến thành bộ dáng cánh, lông vũ trên cánh một mảnh đỏ như lửa.

Liên tưởng đến Chu Tước cũng coi là một loại yêu thú phi cầm, nữ yêu này có thể cảm giác được Phượng Hoàng Chân Hỏa ở ngoài hơn trăm dặm cũng không kỳ quái.
Bình Luận (0)
Comment