Chương 697: Lục Nhất Diệp Hiện Thân
Chương 697: Lục Nhất Diệp Hiện Thân
Thậm chí Lục Diệp hoài nghi sở dĩ nữ yêu cấp bá chủ này có thể cường đại như thế cũng là bởi vì quanh năm hấp thu năng lượng do Phượng Hoàng Chân Hỏa tản ra.
Nếu thật như vậy thì Phượng Hoàng Chân Hỏa kia tất nhiên có lực hấp dẫn trí mạng đối với nữ yêu này.
Nhìn thấy nữ yêu này, lúc này Lục Diệp thúc đẩy Phong Hành linh văn gia trì linh chu, vốn tốc độ cực nhanh lại tăng lên một cấp bậc.
Khí cơ đuổi theo phía sau lại nhanh chóng rút ngắn.
Lục Diệp quay đầu nhìn lại, khóe mắt có chút giật một cái.
Chỉ thấy nữ yêu kia lại phát sau mà đến trước, sánh vai với mình.
Nàng vốn là yêu thú loại phi cầm, lại có thực lực cấp bá chủ, cho dù Lục Diệp có thúc động Phong Hành linh văn thì ở phương diện tốc độ cũng không sánh bằng người ta, trừ phi hắn có thể thúc động Phi Dực Thứ Văn, nhưng thời hạn của Phi Dực Thứ Văn đã đến, hắn không thể sử dụng nữa.
Điều khiến Lục Diệp thoáng an tâm chính là đối phương đuổi theo, nhưng cũng không có ý định ra tay.
"Đám lửa kia đâu?"
Đôi mắt đỏ thẫm của nữ yêu nhìn về phía Lục Diệp, bỗng nhiên mở miệng.
Trong lòng Lục Diệp căng lên, tay đè lên Bàn Sơn Đao, chỉ chờ đối phương hỏi ra vấn đề gì mà mình không thể trả lời thì một đao đập tới, lúc này hắn phải đi cứu Y Y, nào có thời gian vạch trần với nữ yêu này, về phần đánh nhau thắng hay không... Cơ hội không lớn, nhưng nếu như thủ đoạn của hắn đều đưa ra thì nữ yêu cũng không dễ đối phó hắn.
"Ta không tìm được!"
Tìm được mới là chuyện lạ, Phượng Hoàng Chân Hỏa kia đã sớm bị Thiên Phú Thụ nuốt không còn sót lại một chút cặn, sau này chỉ sợ chiến trường Linh Khê cũng không có Viêm Hỏa chi địa.
"Ta cũng không thấy được."
Lục Diệp bình tĩnh mở miệng:
"Có phải ngươi cảm giác sai hay không?"
"Không thể nào."
Từ đầu tới cuối, nàng đều không hoài nghi là Lục Diệp đã làm mất đoàn lửa kia, bởi vì dưới cái nhìn của nàng, Lục Diệp nhỏ yếu hơn nàng rất nhiều, ngay cả nàng cũng không có cách nào tùy tiện đạt được đoàn lửa kia, sao Lục Diệp có thể đắc thủ được.
"Bây giờ ngươi không cảm nhận được à?"
Nữ yêu lắc đầu, trên mặt có chút thất lạc.
Lục Diệp nghĩ nghĩ, nói:
"Là như vậy, trên đời này có thật nhiều bảo vật, bởi vì thời gian dài, cho nên tự sinh linh tính, người có duyên có thể tùy tiện thu hoạch được, kẻ vô duyên cho dù gần trong gang tấc cũng khó mà nhìn thấy một lần, ngươi đã xác định nơi đó có lửa, nhưng chúng ta cũng không nhìn thấy, có lẽ là chúng ta không có duyên phận."
"Duyên phận?"
"Đúng, duyên phận."
Nữ yêu rơi vào trầm tư, đôi cánh màu đỏ thỉnh thoảng vung lên một cái, nhìn bộ dáng căn bản không dùng toàn lực, nhưng từ đầu đến cuối Lục Diệp không thể vùng thoát khỏi nàng.
Suy nghĩ kỹ nửa ngày, nàng mới bỗng nhiên nói:
"Đám lửa kia vẫn còn ở đó? Nó trốn tránh ta à?"
Ta không nói!
Nữ yêu bỗng nhiên dừng lại, thay đổi phương hướng bay về phía Viêm Hỏa, xem ra là chắc chắn đoàn lửa kia vẫn còn ở đó, chỉ là trốn tránh nàng, để nàng không nhìn thấy mà thôi.
Nhìn thấy nữ yêu này biến mất, Lục Diệp có chút xúc động.
Chúa Sáng Thế quả nhiên là công bằng, ban cho một ít gì đó thì sẽ tước đoạt những vật khác, chỉ riêng trí thông minh của nữ yêu này thôi cũng đã đủ mạnh, nếu không thì chết sớm.
Việc ngoài ý muốn cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến Lục Diệp, một đường nhanh chóng đi tới, thẳng đến phương hướng Vạn Độc Lâm.
Từ Thập Phân Đồ nhìn lại, nếu như hắn duy trì Phong Hành linh văn phi hành, không đến hai ngày là có thể đến Vạn Độc Lâm, nhưng nếu như không có Phong Hành thì thời gian sẽ tăng lên gấp đôi.
Lục Diệp không thể nào duy trì Phong Hành linh văn mãi, bởi vì tiêu hao linh lực quá lớn, không chịu nổi.
Nếu không duy trì Phong Hành linh văn thì linh lực tiêu hao và bổ sung còn có thể miễn cưỡng ngang bằng, cho dù tiêu hao nhiều hơn một chút thì hắn vẫn còn có Tức Quả Tửu có thể vận dụng.
Từng hạt linh đan liên tiếp không ngừng nhét vào trong miệng, luyện hoá dược hiệu, thỉnh thoảng lại thúc đẩy Phong Hành linh văn tăng tốc, một đường nhanh như chớp.
Cùng lúc đó, tu sĩ Vạn Độc Lâm tứ phía vây tụ Vạn Ma Lĩnh đã qua 3000 người, theo thời gian trôi qua, vẫn còn có tu sĩ không ngừng tụ tập về phía bên này.
Trong Vụ Ẩn sơn, thất bại của Trảm Diệp Minh đã sớm lan truyền ra, nhiều người đuổi theo giết Lục Nhất Diệp như vậy, kết quả chẳng những không thể đắc thủ, còn chết mấy trăm người, quả thực làm cho người ta khó có thể tin được.
Đây không phải là một nhà tông môn thất bại, đây là mặt mũi của toàn bộ Vạn Ma Lĩnh bị Lục Nhất Diệp giẫm trên mặt đất, hung hăng xoa bóp.
Cũng làm cho một phương của Vạn Ma Lĩnh hoàn toàn ý thức được, nếu không diệt trừ Lục Nhất Diệp thì thật sự không còn kịp rồi.
Truy sát trong Vụ Ẩn sơn, rất nhiều cường giả của nhất phẩm tông môn dựa vào thân phận và địa vị của mình cũng không tham gia, nhưng lần này khác nhau, tu sĩ tụ tập ngoài Vạn Độc Lâm, trên Linh Khê bảng đã đến hơn 20 người, một người có thực lực mạnh nhất xếp hạng ở hơn 30 vị.
Thậm chí có truyền ngôn, có cường giả xếp hạng top 10 ẩn nấp ở gần đó, chỉ chờ Lục Nhất Diệp hiện thân đã cho hắn một kích trí mạng.