Chương 853: Vận khí thật không tệ!
Chương 853: Vận khí thật không tệ!
Chương 853. Vận khí thật không tệ!
Một cây linh ký màu xanh lá mang hiển nhiên không đủ để cho tu vi Lục Diệp phát sinh biến chất gì, nhưng hắn có thể cảm giác được, linh lực của mình quả thật đã lớn mạnh hơn một chút.
Hắn lại lấy ra linh ký màu tím, dùng sức bóp lên.
Cảnh tượng như vừa rồi xuất hiện, linh ký màu tím hóa thành bột mịn, xoay tròn trước mặt hắn, sau đó hình thành một vòng tròn màu tím, từ trong vòng tròn, lượng lớn linh vụ thuần khiết tuôn ra.
So sánh mà nói, nồng độ của linh vụ này vẫn giống như lúc nãy, không có bất kỳ biến hóa nào, như thế xem ra, có biến hóa hẳn là số lượng.
Bóp nát linh vụ do tử sắc linh ký sinh ra, hẳn là nhiều hơn lục sắc, về phần có phải dạng này, thử một chút là biết.
Trước đó linh vụ màu xanh lá sinh ra để cho mình và Y Y Hổ Phách tu hành nửa canh giờ, màu tím không biết có thể chèo chống bao lâu.
Linh vụ cuồn cuộn tuôn ra không ngừng, nhưng sau khi hình thành quy mô nhất định thì không còn linh vụ tuôn ra nữa nhưng vòng tròn màu tím vẫn còn.
Theo tu hành của Lục Diệp và Y Y Y, linh vụ bị tiêu hao, lúc này mới có linh vụ mới từ trong vòng tròn màu tím lao ra.
Lục Diệp mơ hồ nhìn ra một vài nội dung, hắn bóp nát linh ký cũng không thể sinh ra linh vụ, nói cách khác, bên trong linh ký cũng không chất chứa linh vụ, bản thân linh ký chỉ là một loại môi giới, cái môi giới này sau khi bị bóp nát sẽ hóa thành một vòng tròn, nối liền với một địa phương không biết tên, linh vụ là từ nơi không biết tên kia tuôn ra, hơn nữa vì tránh cho một ít lãng phí không cần thiết, trước khi linh vụ bị tiêu hao hết tuôn ra, sẽ không có linh vụ mới bổ sung.
Nửa canh giờ trôi qua, vòng tròn màu tím vẫn còn tồn tại, liên tục không ngừng có linh vụ tuôn ra.
Một canh giờ trôi qua, y nguyên như vậy.
Hai canh giờ, vẫn là như thế...
Sau bốn năm canh giờ, trong vòng tròn màu tím kia mới chậm rãi tiêu tán không thấy, cũng không có linh vụ mới tuôn ra nữa.
Ngược lại là tương xứng với một ít tình báo mình lấy được.
Hắn ta từ trong Thiên Cơ thương minh mua ra tình báo, có một ít ghi chép về linh ký.
Dù sao qua nhiều năm như vậy, Vân Hà cảnh tu sĩ lấy linh ký khác biệt làm một ít ghi chép tương đối, cuối cùng cho ra một cái kết luận, tỉ lệ hoán đổi giữa các linh ký màu sắc khác nhau, gần như là 3.
Nói cách khác, một đạo linh ký màu vàng tương đương với ba đạo màu tím, lại tương đương chín đạo màu lam, hai mươi bảy đạo màu xanh lá, tám mươi mốt đạo màu trắng.
Lục sắc và linh ký màu tím cách nhau một cái linh ký màu lam, có thể khiến tu sĩ chênh lệch gấp chín lần.
Trước đó linh vụ do linh ký màu xanh lá kia mang đến, Lục Diệp bên này chỉ dùng nửa canh giờ đã tiêu hao hết.
Bây giờ màu tím, lại dùng bốn năm canh giờ, đúng là chênh lệch gấp chín lần.
Lại điều tra thêm dòng sông linh lực của bản thân, linh lực trong cơ thể dâng trào rõ ràng nhanh hơn một chút , tu vi cũng lớn mạnh, chỉ có điều còn chưa tới thời điểm phát sinh biến chất, tấn thăng tu vi.
Lục Diệp mơ hồ cảm giác, nếu như có thể lại có thêm hai ba đạo linh ký màu tím, hắn hẳn là có thể tấn thăng lên Vân Hà tầng hai!
Tốc độ tu hành này quả nhiên nhanh hơn nhiều so với ăn linh đan đơn thuần.
Hắn vẫn dùng thủ đoạn chủ yếu là dùng linh đan để tu hành, lúc trước hắn còn cảm thấy thứ này có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng bây giờ xem ra, sau này nếu gặp lại linh ký màu tím, hắn thật đúng là không thể bỏ qua.
Đối với bất kỳ tu sĩ nào mà nói, linh ký là vật cực kỳ quan trọng, mà phóng tầm mắt ra chiến trường Vân Hà, linh ký thậm chí có thể trở thành “tiền” cứng hơn công huân, trong tay có đủ linh ký, làm gì cũng thuận tiện.
Hơn nữa, hắn và Hổ Phách có thể nuốt linh đan, cũng không được, nếu có linh ký, Y Y cũng có thể nhanh chóng tăng thực lực lên.
Vừa mới đến chiến trường Vân Hà đã có thu hoạch như vậy, Lục Diệp tương đối hài lòng.
Lục Diệp ném một viên Nguyên Linh đan vào trong miệng, sau đó lấy ra thập phần bản đồ để điều tra.
Vốn là hắn chuẩn bị đi thăm dò một chút tình huống của Bính cấp linh địa kia, kết quả lúc trước bị một đường truy kích, chạy đến rừng sâu núi thẳm này, bây giờ lại xem, cái Bính cấp linh địa kia cách mình đã rất xa.
Không biết vì sao, chỉ có thể xuất phát lại lần nữa.
Khai triển ra linh khí, phóng lên trời.
Một canh giờ sau, màn đêm buông xuống, Lục Diệp đáp xuống trên một ngọn núi nhỏ.
Sắc trời đã tối, không thích hợp tiếp tục đi đường, hôm nay hắn cũng không phải là Lục Nhất Diệp vô địch ở trên chiến trường Linh Khê, chỉ là một Vân Hà nhất cảnh mới đến mà thôi, cho nên Lục Diệp quyết định ở chỗ này tu chỉnh một đêm rồi xuất phát.
Sở dĩ chọn nơi này là bởi vì từ trên không nhìn xuống, trên đỉnh núi này có vài toà kiến trúc rách nát, hiển nhiên là đã từng có người ở chỗ này, bất quá hiện tại nơi đây đã không có một bóng người.
Lục Diệp dò xét khắp nơi một phen, xác định không có bất kỳ khí tức của người sống nào, nhưng trong lúc vô tình phát hiện ra một con suối khô cạn.
Trong lòng lập tức sáng tỏ, nơi này nguyên lai là một chỗ linh địa, con suối khô cạn này chính là tiêu chí rõ ràng nhất.
Mỗi một chỗ linh địa đều có một dòng linh tuyền!
Linh tuyền dâng trào, mang đến linh khí trời đất tinh khiết mà nồng đậm, hình thành từng cái linh địa.
Nhưng linh khí của linh địa cũng không phải có thể bảo trì vĩnh viễn, khi linh tuyền khô cạn sẽ không còn có linh khí phun ra nữa, linh địa cũng sẽ không còn là linh địa.
Từ số lượng và quy mô còn sót lại, nơi này hẳn là một tiểu hình linh địa, nguyên bản đại khái chỉ có khoảng ba đến năm người tụ tập, còn linh địa cấp bậc nào thì không biết được.