Chương 854: Vận khí thật không tệ! 2
Chương 854: Vận khí thật không tệ! 2
Chương 854. Vận khí thật không tệ! 2
Linh địa cũng không phải là càng lớn càng tốt. Linh địa lớn hay nhỏ đều được quyết định bởi quy mô của linh tuyền. Linh tuyền càng lớn thì linh địa càng lớn.
Có một số linh địa cỡ lớn chỉ là cấp Đinh, nhưng có một ít linh địa cỡ nhỏ lại là cấp Giáp, linh địa to cùng phẩm cấp không có trực tiếp liên quan.
Lục Diệp tùy ý chọn một gian phòng thoạt nhìn coi như hoàn chỉnh đi vào, hắn nhìn xung quanh một chút, bày biện trong phòng rất đơn giản, một giường một bàn, một ghế một bàn mà thôi.
Xem bộ dáng, tu sĩ nguyên bản sinh hoạt tại nơi này cũng không phải là người quá chú ý.
Đại đa số tu sĩ đều như vậy, trong cuộc sống theo đuổi cũng không nhiều, chỉ say mê nâng cao tu vi và thực lực của bản thân.
Lục Diệp làm sao không phải chứ, cho nên hắn tương đối hài lòng với tình cảnh trước mắt.
Lục Diệp ở bên ngoài bố trí mấy tòa trận pháp đơn giản, sau đó trở lại trong phòng, khoanh chân ngồi, đầu tiên là lấy ra một khối vảy rồng, hấp thụ huyết khí trong đó, lúc này mới vừa nuốt linh đan tu hành, vừa đọc sách.
Tu hành đồng thời nghiền ngẫm đọc các loại thư quyển, đã trở thành một loại thói quen của hắn.
Lần đi ra ngoài này mang từ chỗ Vân phu nhân ra không ít thư điển, hơn nữa hai mươi phần tâm đắc tu hành đao thuật từ Cuồng Đao môn đạt được cũng còn chưa hoàn toàn hiểu rõ.
Về phần năm mảnh vảy rồng kia, trên tay hắn có bốn mảnh, còn có một mảnh giao cho Hổ Phách, Hổ Phách rất ưa thích thứ này.
Thời gian trôi qua, bỗng nhiên sắc mặt Lục Diệp khẽ động, mơ hồ nghe được động tĩnh dị thường nào đó.
Cũng không phải là người gây ra động tĩnh, ngược lại giống như một loại tiếng nước chảy...
Phụ cận nơi này cũng không có dòng suối sơn tuyền, vậy tiếng nước chảy tới đây là gì?
Dường như nhớ ra chuyện gì, Lục Diệp vội vàng đứng dậy, đi ra ngoài phòng điều tra.
Theo nơi phát ra âm thanh, Lục Diệp nhanh chóng đi đến bên cạnh linh tuyền vốn đã khô cạn kia. Giờ này khắc này, linh tuyền lại đang dâng lên nước suối mát lạnh, mà theo dòng nước suối dâng trào, rõ ràng có linh khí trời đất cực kỳ nồng đậm cùng nhau tuôn ra.
Linh khí bên cạnh linh tuyền đều nồng đậm hơn một mảng lớn.
Lục Diệp kinh ngạc vô cùng!
Chuyện trăm năm khó gặp một lần này, thế mà lại để cho hắn đụng phải?
Sau khi linh tuyền khô cạn, là có khả năng khởi tử hồi sinh, nhưng loại chuyện này xác suất quá nhỏ, nhỏ đến nỗi các tu sĩ căn bản không chạm vào được.
Nơi này vốn là một linh địa bị bỏ hoang, nhưng hiện tại linh tuyền đã khô cạn lại còn sống, điều này có nghĩa rằng linh địa này cũng sẽ khởi tử hồi sinh theo.
Hắn vốn còn định đi tìm hiểu tình huống bên trong Bính cấp linh địa của người ta là như thế nào, thiên địa linh khí bên trong có thể nồng đậm bao nhiêu, nhưng bây giờ xem ra, ngược lại không cần đi chỗ người khác rồi.
Mà bên mình còn có một chỗ linh địa...
Về phần linh địa này cuối cùng sẽ là phẩm cấp gì, tạm thời còn không rõ lắm, chỉ có thể chờ linh tuyền ổn định lại mới bình luận.
Hơn nữa... Lục Diệp không biết gì về tiêu chuẩn của các linh địa, khiến cho hắn phán đoán, thật sự không đoán ra được.
“Lục Diệp, Lục Diệp, phía dưới có phải là có bảo bối gì hay không?” Y Y hứng thú bừng bừng nhìn linh tuyền đang phun trào, mở miệng hỏi.
Nghe nàng nói như vậy, trong lòng Lục Diệp cũng khẽ động: “Đi xuống xem một chút?”
“Vâng.” Y Y nói xong, trực tiếp trốn vào lòng đất điều tra.
Linh tuyền vẫn đang phun trào, qua chừng mười mấy hơi thở, Y Y nhô đầu ra, dáng vẻ có chút không vui, nhìn dáng vẻ của nàng liền biết đại khái không tìm được gì.
Nàng còn thầm nghĩ “không có đạo lý” hay “A a” gì đó, không có khả năng có những lời linh tinh như “A a”.
Dưới cái nhìn của nàng, linh tuyền này phun trào có thể mang theo lượng lớn linh khí, hiển nhiên là dưới mặt đất có bảo vật thần kỳ gì đó, nhưng nàng một phen điều tra lại không tìm được, theo linh tuyền phun ra linh khí, giống như là trống rỗng sinh ra.
Ban ngày không hiểu sao bị người ta ném đi một cái linh ký màu tím, đến tối lại không hiểu sao lại có được một tòa linh địa, Lục Diệp bỗng nhiên phát hiện, vận khí của mình thật đúng là không tệ.
Tuy nói trước mắt linh địa này xem như là vật sở hữu của hắn, nhưng có thể giữ được hay không, vẫn là một vấn đề.
Trong chiến trường Vân Hà, các tu sĩ sẽ tranh đoạt đoạt linh địa về tay, vì thế chuyện ra tay chém giết nhau không hiếm, linh địa càng là phẩm cấp cao càng dễ khiến người bên ngoài ngấp nghé.
Nếu như Lục Diệp không bảo vệ được linh địa này thì cũng chỉ tiện nghi cho người khác.
Chỉ dựa vào một mình hắn khẳng định không được, dù cho thêm cả Y Y và Hổ Phách cũng không được, cho nên hắn còn cần trợ thủ!
Trợ thủ sẵn có một người, không biết bây giờ hắn đang ở chỗ nào.
Lục Diệp đưa tay điểm vào ấn ký trên chiến trường, rồi truyền tin cho cự giáp, báo cho hắn biết vị trí hiện tại của mình, bảo hắn nhanh chóng tụ họp với mình.
Cự giáp đáp lại: “Lùng!”
Hắn lại thử truyền tin cho Tứ sư huynh và Phong Nguyệt Thiền, tin tức vẫn như cũ không truyền ra được.
Làm xong những thứ này, Lục Diệp để Y Y ở bên cạnh linh tuyền nhìn chằm chằm, còn mình thì lấy mười sáu trận cơ từ trong không gian trữ vật ra.
Hắn có mấy bộ đặt trên tay trận cơ, đều là moi ra từ việc chiếm đóng lãnh địa của người ta trên Linh Khê chiến trường, đại đa số đều giao cho Thủy Uyên xử lý, bản thân giữ lại cũng không nhiều.
Lưu lại trên tay chỉ là lo trước khỏi họa, hắn cũng không nghĩ tới, nhanh như vậy đã có thể phát huy tác dụng.