Chương 859: Linh ký bán đấu giá
Chương 859: Linh ký bán đấu giá
Chương 859. Linh ký bán đấu giá
Thẩm Tiểu Miêu và Nguyễn Khinh Trúc đều lưu lại lạc ấn của nhau, dù sao cũng đã ký vào Thiên Cơ khế, là đồng bọn có thể tín nhiệm công thủ đồng minh.
Ở lại bên trong thương minh đến ban đêm, linh ký đã bắt đầu đấu giá.
Không giống như Lục Diệp suy nghĩ, mỗi tu sĩ tham dự đấu giá đều được đưa đến một đồ chơi nhỏ không biết được chế tác từ tài liệu gì từ Thiên Cơ thương minh, vật này ước chừng dài bằng ngón tay, thoạt nhìn giống như một cây ngón tay ngọc.
Sau khi được quản sự của Thương Minh báo cách dùng, Lục Diệp liền nắm lấy ngọc chỉ của mình ở trong phòng riêng, tâm thần đắm chìm trong đó.
Chỉ một thoáng, cảnh tượng biến ảo, có chút tương tự với mỗi lần hắn tiến vào bảo khố Thiên Cơ, tâm thần thoáng cái xuất hiện trong một căn phòng nhỏ bị phong bế.
Trong căn phòng nhỏ không có thứ gì khác, chỉ có từng cái linh ký đang lơ lửng giữa không trung, màu trắng nhiều nhất, phải hơn trăm
Cũng không biết là người may mắn nào đoạt được linh ký màu tím này, mình không cần lấy ra đấu giá.
Cũng có thể lý giải, dù sao các tu sĩ tu hành tiêu hao tài nguyên quá nhiều, rất nhiều tu sĩ đều rất túng quẫn, điều này cũng không vì tu vi của tu sĩ tăng lên.
Bên cạnh mỗi một tấm linh ký có đánh dấu con số, lúc Lục Diệp chú ý, những con số này đang không ngừng biến hóa.
Nhìn một lát, trong lòng Lục Diệp sáng tỏ, con số biến hóa của linh ký bên cạnh, đại biểu cho giá cả của đạo linh ký này.
Giờ này khắc này, khẳng định có rất nhiều tu sĩ đang giống như mình, tâm thần đắm chìm trong tiểu không gian tham dự đấu giá.
Phương thức này ngược lại là rất mới lạ, bởi vì tất cả người bán đấu giá đều sẽ không đối mặt với nhau, kể từ đó, không ai biết rõ rốt cuộc là người nào ra giá, dù cho có người mua được linh ký màu tím tốt nhất, cũng hoàn toàn không cần lo lắng sẽ bị người khác nhìn chằm chằm vào.
Lục Diệp mơ hồ suy đoán, loại phương thức bán đấu giá này có liên quan đến công huân đấu giá, đối với các tu sĩ, nơi có thể dùng đến công huân chỉ có Thiên Cơ bảo khố.
Đây hẳn là có Thiên Cơ tham dự đấu giá, nếu không sẽ không thể nào vận dụng được công huân.
Giá trị của linh ký bao nhiêu, ít nhiều cũng là vấn đề.
Suy nghĩ một chút, Lục Diệp truyền tin cho Thẩm Tiểu Miêu, hỏi thăm một chút.
"Ngươi ở Thiên Cơ thương minh à?" Thẩm Tiểu Miêu phát hiện, "Nếu là linh ký, giá trị của linh ký màu trắng trên dưới hai trăm điểm công huân, vượt qua hai trăm hai mươi thì không cần để ý, những linh ký khác ngươi dựa theo tỷ lệ mà tính một chút sẽ biết."
Lục Diệp nói một tiếng cảm tạ.
Linh ký màu trắng trên dưới hai trăm điểm công huân, màu xanh lá chính là sáu trăm điểm, màu lam chính là một nghìn tám trăm điểm, màu tím thì năm ngàn bốn trăm điểm công huân, về phần thứ mà Lục Diệp chưa bao giờ thấy qua, mỗi một đạo giá trị đều là một vạn sáu nghìn hai trăm điểm.
Theo cách nói của Thẩm Tiểu Miêu, giá cả nếu như vượt qua một thành, sẽ không có lợi.
Trong lòng hắn có một tiêu chuẩn để cân nhắc, lúc này Lục Diệp lại nhìn về phía từng đạo linh ký kia, phát hiện đúng như Thẩm Tiểu Miêu nói.
Mỗi một đạo linh ký màu trắng, giá cả đều khoảng hai trăm, lục sắc thì khoảng sáu trăm, lam ở khoảng một nghìn tám trăm điểm, còn một đạo màu tím duy nhất thì đã có giá năm nghìn năm trăm điểm.
Lục Diệp đương nhiên là nhìn chằm chằm vào màu tím, đưa tay điểm một cái trên linh ký màu tím kia, linh ký lập tức tỏa ra hào quang, giá cả biến thành năm nghìn năm trăm năm mươi điểm.
Thấy một màn như vậy, Lục Diệp ẩn ẩn suy đoán, liền lại hướng một cái thẻ màu trắng điểm tới, giá cả biến hóa, linh thẻ màu trắng cũng tỏa ra hào quang.
Quả nhiên là thế, có linh kí nở rộ đại biểu chính là mình ra giá, hơn nữa là đang cầm tiêu chuẩn, những thứ không có linh quang nở rộ, đại biểu mất đi tư cách cầm tiêu chuẩn hoặc là không có ra giá.
Lục Diệp hiểu rõ những thứ này, bắt đầu tham dự đấu giá.
Chỉ chốc lát sau, lượng lớn linh ký thả ra quang mang, nhưng rất nhanh, những linh ký nở rộ hào quang kia liền từng cái ảm đạm, không thể nghi ngờ là có người ra giá vượt qua hắn.
Trên tay có hơn bảy vạn công huân, Lục Diệp sao có thể sợ ai chứ, tiếp tục ra giá!
Thời gian trôi qua, thỉnh thoảng có linh ký biến mất trong hư không, điều đó đại biểu đã bị người vỗ đi.
Lục Diệp có mười mấy đạo linh ký màu trắng, giá cả đều là hai trăm hai mươi xuống, coi như có thể chấp nhận được.
Một lát sau, hắn lại cầm lên mấy sợi màu xanh lá cùng hai luồng màu lam.
Từng đạo linh ký liên tiếp biến mất không ngừng, cho đến cuối cùng, trong sân cũng chỉ còn lại linh ký màu tím kia.
Lúc này, giá cả của linh ký màu tím đã lên tới năm nghìn chín trăm điểm.
Nếu như theo kinh nghiệm Thẩm Tiểu Miêu truyền thụ, một đạo màu tím linh ký nếu như vượt qua sáu ngàn điểm, vậy thì không có lợi.
Nhưng giờ phút này Lục Diệp chỉ muốn nhanh chóng tăng tu vi của mình lên, tiêu nhiều công huân một chút thật ra cũng có thể chấp nhận được.
Linh ký màu tím nở rộ hào quang bỗng nhiên ảm đạm xuống, giá biến thành năm ngàn chín trăm năm mươi điểm, không thể nghi ngờ là người khác ra giá vượt qua Lục Diệp.