Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 860 - Chương 860: Linh Ký Bán Đấu Giá 2

Chương 860: Linh ký bán đấu giá 2 Chương 860: Linh ký bán đấu giá 2

Chương 860. Linh ký bán đấu giá 2

Lục Diệp lập tức lần nữa tăng giá...

Ngươi tới ta đi, cùng đối thủ cạnh tranh không biết tên kia giao phong mấy hiệp, cuối cùng giá cả ổn định ở sáu ngàn hai trăm điểm.

Đối phương không ra giá nữa, không biết là đã vượt ra khỏi phạm vi năng lực của hắn hay là điều hắn mong muốn.

Đợi trong giây lát, linh ký màu tím lóe sáng chập chờn ba lần, tỏa sáng rực rỡ.

Lúc trước mỗi lần đánh linh ký đều là như vậy, Lục Diệp lập tức hiểu rõ, linh ký này xem như là của mình.

Đưa tay gỡ linh ký màu tím kia xuống, thu vào trong không gian trữ vật của mình.

Hội đấu giá kết thúc, Lục Diệp tâm thần rời khỏi gian phòng nhỏ kia.

Tra xét thu hoạch, mười lăm đạo Linh Ký màu trắng, sáu đạo màu xanh lá, hai đạo màu lam, một đạo màu tím, tiêu tốn công huân khoảng chừng hơn một vạn sáu ngàn tám trăm. Vốn là hơn bảy vạn, nhưng cuối cùng chỉ còn lại hơn năm vạn bảy nghìn.

Thu hoạch lớn, Lục Diệp không thể nghi ngờ là rất hài lòng, có nhiều linh ký như vậy, trở lại Linh Địa bên kia chỉ cần bế quan mấy ngày, Vân Hà tầng hai sẽ ở trong tầm tay, Vân Hà tầng ba đại khái không có hi vọng gì, nhưng cũng có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian khổ tâm tu hành.

Ra khỏi Thiên Cơ thương minh, trăng sáng sao thưa.

Đối với tu sĩ Vân Hà cảnh có tu vi không cao như Lục Diệp mà nói, ban đêm thật ra không thích hợp lên đường, lựa chọn tốt nhất là ở lại Thiên Cơ thương minh một đêm.

Nhưng cân nhắc đến mình không ở trong linh địa, lực lượng phòng ngự của linh địa giảm mạnh, Lục Diệp chỉ có thể khởi hành suốt đêm.

Ánh trăng chiếu xuống, linh chu bay vút, Hổ Phách ngồi xổm trên bả vai Lục Diệp, tinh thần vô cùng phấn chấn.

Từ sau khi học theo phương thức tu hành của Cự Giáp phun ra nuốt vào nguyệt hoa, dưới thời tiết như vậy, Hổ Phách là vui vẻ nhất, ngồi xổm trên vai Lục Diệp, theo sự thổ nạp của nó, mắt thường cũng có thể thấy được nguyệt hoa bị nó hút vào trong bụng.

Một đường bay nhanh.

Đang lúc phi hành, Lục Diệp chợt nhìn thấy một đạo lưu quang cấp tốc lướt về phía mình, tốc độ cực nhanh.

Nhìn tư thế này, rõ ràng là hướng mình đi tới.

Sắc mặt Lục Diệp trầm xuống, thầm nghĩ bản thân thật đúng là xui xẻo, mặc dù không biết đối phương có ý đồ gì, nhưng chỉ nhìn tư thế đã biết đối phương không có ý tốt lành gì.

Xem tốc độ của đối phương và ba động linh lực như có như không thì người tới tối thiểu cũng có tu vi Vân Hà tầng tám.

Sau khi tiếp xúc với mấy tu sĩ Vân Hà cảnh, Lục Diệp đối với phán đoán tu vi cao thấp của người khác cũng có một bộ tiêu chuẩn của mình, không dám nói hoàn toàn chính xác, ít nhất thì sai lầm không lớn.

Không phải là đối thủ!

Lục Diệp lập tức thay đổi phương hướng, Phong Hành gia trì, vội vàng chạy trốn.

Người phía sau đuổi theo không bỏ.

Thực lực chênh lệch quá lớn, dù cho gia trì Phong Hành linh văn, khoảng cách giữa hai bên cũng đang chậm rãi rút ngắn, khi Lục Diệp đang suy nghĩ có nên thôi động Phi Dực hay không, giọng nói Y Y bỗng nhiên vang lên: "Lục Diệp, người nọ không thích hợp lắm, hình như đã ngã xuống rồi."

Lục Diệp quay đầu nhìn lại, phát hiện đạo lưu quang đuổi theo hắn lúc này đã trở nên ảm đạm đến cực điểm, bên trong lưu quang, một đạo thân hình chật vật hướng phía dưới rơi xuống, mặc dù nỗ lực muốn ổn định, nhưng thủy chung không cách nào như ý nguyện.

Gia hỏa này... bị thương rồi?

Lục Diệp dừng thân hình, trơ mắt nhìn đối phương chật vật rơi trên mặt đất, nếu không phải lúc tới gần mặt đất cưỡng ép ổn định thân thể, lần này chỉ sợ thật sự muốn ngã chết.

Nếu đối phương có thân thể hoàn hảo, đương nhiên là Lục Diệp sẽ không đi được bao xa, nhưng nếu đối phương bị thương nặng, hắn cũng không cần phải kiêng kị như vậy.

Hiện tại suy nghĩ lại, đối phương đến tìm mình, có lẽ cũng không có ác ý gì, mà là muốn mình cứu hắn?

Lục Diệp đứng nguyên tại chỗ suy tư một chút, sau đó hắn lao về phía người nọ ngã xuống.

Một lát sau, hắn thấy được một thân ảnh toàn thân máu tươi, tựa vào một cây đại thụ, trên người đối phương xác thực bị trọng thương, trước ngực là một lỗ thủng lớn cỡ nắm tay, mơ hồ có thể thấy được nội tạng nhúc nhích, thương thế không chỉ ở chỗ này, toàn thân đối phương, tràn đầy vết thương, xem ra đã trải qua một trận đại chiến thảm liệt.

Thương thế như vậy... không sống nổi!

Bản thân Lục Diệp cũng thường xuyên bị thương, cho nên thương thế rất nặng, vừa liếc mắt liền có thể nhìn ra.

Ngồi tựa trên đại thụ, người nọ nhẹ nhàng hít thở, mơ hồ phát hiện, mở mắt ra, nhìn thẳng vào mắt Lục Diệp.

Hắn nắm chặt trường kiếm nhuốm máu trên tay, cười sầu thảm với Lục Diệp, dùng giọng nói vô cùng suy yếu nói: "Đạo hữu chạy thật nhanh!"

"Đuổi theo ta làm gì?" Lục Diệp khó hiểu, tên này giống như sắp chết rồi, vì sao còn muốn đuổi theo mình, làm hắn cho rằng đối phương không có ý tốt, lo lắng hãi hùng một hồi.

Đối phương mở miệng nói: "Sống không nổi, thật vất vả đụng phải một người, muốn ủy thác đạo hữu làm chút chuyện."

"Chuyện gì?"

"Giúp ta đem thanh kiếm này chuyển giao cho Thần Hành tông." Người nọ giơ trường kiếm nhuốm máu trong tay lên.

"Thần Hành tông... tông môn Vạn Ma lĩnh?" Lục Diệp trong lòng khẽ động, nếu như nhớ không lầm, hắn ở Linh Khê chiến trường thu tiền bình an của tông môn này.

Nói cách khác, tông môn này là thượng tam phẩm tông môn, ở giới hạch tâm của Linh Khê chiến trường có nơi trú đóng của riêng mình.

"Đạo hữu chính là người Hạo Thiên minh?" Người nọ từ trong giọng nói của Lục Diệp mơ hồ nghe ra một chút tin tức.

Lục Diệp im lặng.

"Không sao, chỉ giao một thanh kiếm, có thể ủy thác Thiên Cơ thương minh, không cần đạo hữu tự mình đi một chuyến. Nếu đạo hữu có thể đáp ứng, tài vật trên người ta ngoại trừ chuôi kiếm này, toàn bộ quy về đạo hữu. Không dối gạt đạo hữu, kỳ thật ta cũng tương đối giàu có."

"Có thể." Lục Diệp gật đầu.

Chỉ chuyển giao một thanh kiếm, hơn nữa là ủy thác chuyển giao Thiên Cơ thương minh, không có chuyện gì khó.

"Tốt lắm." Người nọ trầm tĩnh lại, cười khổ một tiếng: "Tu hành tới giờ, cuối cùng vẫn là công dã tràng."

Lục Diệp không nói gì, không rơi vào bước đường của người ta, không nhận thức được tâm tình của người ta như thế nào, nhưng tu hành giới vẫn luôn như vậy, sinh sinh tử tử.
Bình Luận (0)
Comment