Chương 912: Tình huống không đúng lắm! 2
Chương 912: Tình huống không đúng lắm! 2
Vào thẳng trong lòng đất trăm trượng, phía trước rộng mở thông thoáng, một khoang mật thất thật lớn in vào tầm mắt mọi người.
Đã đến trùng sào!
Trùng Sào ở trong chiến trường Linh Khê có hình dạng tương tự, nơi này hẳn là một động đá vôi dưới mặt đất, giờ phút này đã bị một tầng nhục bích hoàn toàn bao phủ, trên nhục bích kia có nhiều túi thịt nhô lên cao, nhục nang thỉnh thoảng nhúc nhích, giống như có vật sống nào đó ẩn núp ở bên trong, có thể phá túi mà ra bất cứ lúc nào.
Mọi người dẫm lên vách thịt, giống như đang ở dạ dày của một sinh vật sống, trong không khí tràn đầy mùi gay mũi.
Trong bóng tối, một đôi mắt đỏ tươi mở ra, lít nha lít nhít, phảng phất giống đom đóm.
Trong trùng sào này có lượng lớn yêu thú hội tụ bảo hộ.
Trong lúc giằng co, tiếng thú rống gào bỗng nhiên vang lên, nương theo tiếng thú rống, đám yêu thú thủ hộ tại chỗ này bắt đầu tấn công đám khách không mời mà đến của Lục Diệp.
Kiếm quang phô thiên cái địa chiếu sáng toàn bộ tổ trùng, còn có quang mang cuồng bạo thuật pháp cùng ngự khí.
Tuy là lần đầu tiên hợp tác, nhưng tu sĩ Vân Hà cảnh ăn ý lại không phải Linh Khê cảnh có thể so sánh, hai vị thể tu trước tiên dắt tay nhau che ở trước người mọi người, khí huyết sôi trào cuồn cuộn, mỗi người triển ra một tấm linh khí đại thuẫn, chống lại yêu thú điên cuồng tấn công.
Binh tu ở phía trước, pháp tu ở vị trí phía sau, chỉ một thoáng, ác chiến không ngớt.
Từng con yêu thú lao tới bị chém giết, mùi máu tươi bắt đầu tràn ngập, đám yêu thú điên cuồng tiến công khiến cho hào quang trên những tấm linh khí đại thuẫn của hai thể tu đều sáng rực lên, phòng tuyến bị một lần nữa đột phá.
Chống đỡ qua giai đoạn đầu gian nan nhất, theo số lượng yêu thú giảm bớt, áp lực mà mọi người gặp phải từ từ nhỏ đi, thẳng đến khi triệt để ổn định trận hình.
Trong đội ngũ thỉnh thoảng có người bị thương, nhưng tổng thể mà nói, đều không có nỗi lo tới tính mạng.
Hy vọng ở ngay trước mắt, mọi người càng thêm ra sức giết địch.
Sau nửa canh giờ, toàn bộ Yêu thú bên trong trùng sào đã bị chém giết sạch sẽ. Chỗ mọi người đang đứng, bốn phương tám hướng đều là thi thể Yêu thú chồng chất thành núi.
“Tình huống không đúng!” Hạ Thiển Thiển bỗng nhiên mở miệng.
“Ta cũng cảm giác có chút không đúng!” Bàng Đại Hải thở hổn hển, trong khi nói chuyện còn ném vào trong miệng một viên Nguyên Linh Đan.
Chu Hải mặc dù không nói một lời, nhưng kiếm quang lơ lửng ở bên người chưa từng bị mai một lại hiển lộ ra cảnh giác bất cứ lúc nào.
Ngay cả Đại trưởng lão cũng một mực canh giữ bên cạnh Lục Diệp, một tấc cũng không rời, sắc mặt căng thẳng.
Mấy Vân Hà cảnh giới chín tầng đều nhận ra dị thường.
Tất cả đều quá thuận lợi.
Từ khi mọi người tiến sâu vào lòng đất giết thẳng vào trong tổ trùng này mãi cho tới khi đuổi tận giết tuyệt toàn bộ yêu thú nơi đây, trong lúc đó tuy có chút khó khăn trắc trở nhưng tổng thể mà nói thì vẫn quá thuận lợi.
Thoải mái thong dong quá độ ngược lại khiến cho mọi người có cảm giác bất an, dường như có chuyện gì bọn họ không nhận thấy được.
“Đường lui đã bị đứt!” Lục Diệp mở miệng.
Mọi người vội vàng quay đầu nhìn lại, lúc này mới phát hiện, mọi người tiến vào cửa đã không còn, bị chỗ nào cũng có nhục bích kia triệt để bao phủ.
Không ai phát hiện ra đường lui đã bị cắt lúc nào, vừa rồi tất cả mọi người đang ra sức giết địch, căn bản không chú ý tới lối vào sau lưng.
Lúc này, có thể nói trùng sào đã bị phong bế hoàn toàn.
Bên cạnh Chu Hải loé lên kiếm quang, một đạo phi kiếm chém tới vị trí cửa vào, nhưng mà đạo kiếm quang sắc bén này lại chỉ phá vỡ tầng ngoài của vách thịt, chém ra một đạo lỗ hổng, không thể hoàn toàn chém ra. Đợi kiếm quang thu lại, vách thịt kia nhanh chóng nhúc nhích, trong nháy mắt liền khôi phục như lúc ban đầu.
Mọi người thấy thế đều lộ vẻ nghiêm trọng, trùng sào này không quá giống với toàn bộ trùng sào lúc trước bọn họ đã gặp qua.
Lần này Vạn Thú Vực gặp phải Trùng tộc, cũng là trước kia bọn họ chưa từng thấy qua.
Nếu như nhục bích trùng sào này có lực khôi phục cùng lực phòng hộ cường đại như vậy, như thế nào mới có thể hủy diệt nó?
“Ta còn có một nghi vấn.” Bàng Đại Hải cất bước đi đến một vị trí, dùng chân giẫm lên một khối nhục nang dưới chân, “Nếu Trùng tộc trong trùng triều thế giới này là loại vật nho nhỏ như Thiền trùng, vậy trong nhục nang là cái gì?”
Ở bên trong trùng sào khác, trong nhục nang ấp nở đều là loại Trùng tộc hình thể rất lớn kia, trùng sào của thế giới này ấp trứng Trùng tộc hiển nhiên không cần đến nhục thân lớn như vậy.
Mà vừa rồi bắt đầu, những nhục nang này một mực ngọ nguậy, phảng phất có vật gì đó muốn từ bên trong phá túi chui ra.
Chu Hải rút kiếm, cất bước đi tới chỗ trung tâm trùng sào: “Mặc kệ đó là cái gì, trước hủy đi hạch tâm trùng sào này!”
Mỗi một con trùng sào đều có hạch tâm của mình, vị trí hạch tâm là một cái túi thịt khổng lồ, nơi đó có trùng sào hấp thu các loại năng lượng ngưng tụ thành sinh cơ hạch, hủy diệt hạch tâm này, trùng sào sẽ mất đi năng lực ấp trứng trùng tộc.
Hiển nhiên tòa trùng sào này cũng có hạch tâm, chẳng qua vừa rồi mọi người một mực bị Yêu thú ngăn cản, không thể tới gần.
Chu Hải cất bước đi tới trước túi thịt đứng sừng sững ở trung tâm kia, cũng chỉ vào trường kiếm của mình một vòng, thân kiếm lập tức sáng lên tia sáng chói mắt.
Linh lực quanh người hắn phun trào, trường kiếm trong tay hóa thành kiếm quang kinh thiên, một kiếm chém xuống trung tâm.
Một kiếm dốc hết toàn lực của hắn không thể thuận lợi chém xuống, bởi vì ngay khi trường kiếm sắp chém xuống, một thú trảo bỗng nhiên thò ra từ trong túi thịt hạch tâm, một tay bắt được kiếm của Chu Hải, thú trảo kia cứng rắn hơn sắt thép, trường kiếm chém ở phía trên lại truyền ra tiếng vang leng keng, ánh lửa văng khắp nơi, có thể thấy được trình độ kiên cố của nó.
Chu Hải nheo mắt lại.
Mọi người đang xem một màn cũng bị biến cố này làm cho kinh hãi không nhẹ, không ai ngờ tới, bên trong trung tâm túi thịt này lại có vật sống.