Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 954 - Chương 954: Người Này Vận Khí Làm Sao Có Thể Tốt Như Vậy? 2

Chương 954: Người này vận khí làm sao có thể tốt như vậy? 2 Chương 954: Người này vận khí làm sao có thể tốt như vậy? 2

“Ngươi rất giỏi!” Thanh niên lại liếc nhìn Lục Diệp một cái, trên mặt tràn đầy nghi hoặc.

Một Vân Hà cảnh tầng ba, vượt hai cấp chiến thắng Giang Lưu Tử, tuy có âm mưu quỷ kế, nhưng bản thân nó cũng chứng minh đối phương cường đại.

Tiểu tử này là ai?

Có thể có nội tình cường đại như thế, nhất định không phải hạng người không có tiếng tăm gì. Dựa vào tu vi cảnh giới thứ ba của đối phương, chỉ sợ đối phương không tới nửa năm đã tới chiến trường Vân Hà, thậm chí ngắn hơn rồi.

Cho nên nếu thật muốn tìm hiểu thân phận tiểu tử này, ngược lại cũng không khó, chỉ cần đưa tin hỏi một chút nửa năm gần đây Linh Khê chiến trường có nhân vật nghịch thiên gì hay không liền biết.

Thanh niên mang theo Giang Lưu Tử té xỉu bay mất, Lục Diệp vẫn đứng tại chỗ như cũ.

Bình tĩnh mà nói, chiến đấu với tên Giang Lưu Tử này hắn chiếm tiện nghi, trước tiên không nói tiêu hao một ít linh lực của đối phương, chủ yếu nhất là một đao do mình ngụy trang thành Pháp tu kia khiến hắn tiến gần.

Đổi lại là ai, trên lập trường Giang Lưu Tử, chỉ sợ cũng không ngăn được một đao, hắn sớm đã có mưu tính.

Vụ nổ bất ngờ mạng mẽ đén mức chỉ khí đủ lực phòng hộ cường đại mới có thể ngăn cản.

Một kiếm tu, phòng hộ tự nhiên không mạnh hơn bao nhiêu.

Đương nhiên, cho dù không có những mánh khóe này, đối địch chính diện, Lục Diệp cũng có lòng tin có thể chiến thắng tên Giang Lưu Tử này, đối phương xác thực không yếu, nhưng chẳng lẽ hắn còn kém.

Chỉ có điều quá trình sẽ không nhẹ nhàng như vậy.

Trên Linh Phong, nữ pháp tu tầng bốn miệng nhỏ nhắn há thành vòng tròn, thật lâu không cách nào khép lại.

Thời điểm ý thức được Lục Diệp là một pháp tu, nàng còn rất lo lắng, bởi vì kiếm tu có áp chế quá mạnh đối với pháp tu, một khi bị kiếm tu tới gần, pháp tu cơ bản không có khả năng thắng.

Một mực nơm nớp lo sợ quan sát, thẳng đến khi Giang Lưu Tử vồ giết đến bên cạnh Lục Diệp, sau đó nàng liền nhìn thấy Lục Diệp lấy ra một thanh đao thần kỳ, gió thu quét lá rụng đánh Giang Lưu Tử tơi bời hoa lá, một phen biến hóa mau lẹ kia khiến nữ pháp tu tâm trí nhộn nhạo, cho tới bây giờ cũng không thể hoàn hồn.

“Sư tỷ, hắn là binh tu sao?” Nàng nhận ra có chút muộn màng.

“Có thể xem là....” Hạ Thiển Thiển cũng không biết nên định nghĩa phe phái Lục Diệp như thế nào, người này quả thực có chút phức tạp.

“Hắn thật lợi hại!” Nữ pháp tu mắt lóe sáng, vẻ mặt sùng bái, không biết sư tỷ tìm ở đâu tới giúp đỡ.

Vốn thực lực Giang Lưu Tử bày ra đã khiến nàng ngưỡng mộ như núi cao, đến lúc này, nàng lại thấy núi cao hơn ngọn núi ấy.

Quả nhiên, trên đời này luôn có rất nhiều thiên tài lấp lánh hào quang sáng ngời khiến cho những tu sĩ bình thường như nàng cảm thấy tự ti.

Tại Linh Phong đối diện, thanh niên cùng một thiếu niên kiểm tra xong thương thế của Giang Lưu Tử, thanh niên nói: “Chớ khinh thường, gia hỏa này có chút không đúng!”

Đến giờ phút này, thậm chí thanh niên còn hoài nghi Lục Diệp có phải đang đeo linh khí che giấu tu vi hay không, nếu không một Vân Hà tầngba làm sao có thể mạnh như vậy?

Thiếu niên này thoạt nhìn có vài phần tương tự Giang Lưu Tử, nhưng biểu lộ càng lộ vẻ hung ác nham hiểm, nghe vậy gật đầu nói: “Hắn chết chắc rồi!”

Là đệ đệ ruột Giang Lưu Tử, thấy huynh đệ của mình bị người đánh trọng thương, hôn mê bất tỉnh, trong lòng hắn tự nhiên cuồng nộ, âm thầm nổi giận, lát nữa nhất định phải giết chết khuôn mặt hồ ly kia, bảo hắn biết huynh đệ mình lợi hại.

Xét về thực lực đánh chính diện, hắn không bằng Giang Lưu Tử, nhưng xét về bản lĩnh giết người, ba tên Giang Lưu Tử cộng lại cũng không bằng hắn, chỉ vì hắn là quỷ tu!

Thân hình vọt ra, bay thẳng về phía sơn cốc.

Lục Diệp ngẩng đầu, nhìn đối thủ của mình bay tới, nhưng rất nhanh, đối phương đã ẩn nấp thân hình, biến mất vô tung vô ảnh.

Quỷ tu a!

Dưới danh nghĩa, biểu cảm của Lục Diệp trở nên kì quái.

Trong các đại phái, hắn thích nhất là quỷ tu. Vì những gia hỏa này luôn ỷ vào có thể thông linh u minh, nghĩ cách lặng lẽ ẩn nấp bên cạnh địch nhân, sau đó ra tay.

Nhưng đối với Lục Diệp mà nói, thủ đoạn ẩn nấp của Quỷ tu cơ bản tương đương với không.

Thử nghĩ, quỷ tu mười phần tự tin lặng yên không một tiếng động đi tới bên cạnh địch nhân, còn chưa làm khó dễ, địch nhân đã ra tay trước, đó là kinh sợ cỡ nào!

Mất đi thủ đoạn ẩn núp tập kích giết, cùng cấp độ với quỷ tu năng lực chiến đấu so với binh tu còn kém một mảng lớn!

Cho nên mắt thấy người tới ẩn nấp thân hình, Lục Diệp lập tức ở trong hai tròng mắt gia trì động linh văn , đồng thời thân hình vọt lên, trực tiếp nghênh đón.

Cảnh sắc xung quanh thay đổi, nhìn rõ những màu sắc khác nhau trong tầm mắt của Lục Diệp đang biến ảo, nhớ lại lần đầu tiên Lục Diệp thúc giục Động Linh Văn còn chưa kịp thích ứng, cho tới hôm nay, hắn đã quen với tầm nhìn kỳ lạ này.

Giang Thành Tử đang ẩn nấp hiển nhiên không nghĩ tới Lục Diệp đối mặt với một tên quỷ tu mà còn dám chủ động nghênh đón, cảm thấy kinh ngạc, cũng bội phục dũng khí của Lục Diệp.

Bình thường mà nói, lúc các tu sĩ đối mặt với quỷ tu đều dùng tĩnh chế động, lúc trước Giang Lưu Tử đánh bại Lục Diệp, quỷ tu chính là dùng loại phương pháp này.

Dám chủ động nghênh đón, đại đa số đều là gặp vận may lớn, phá thuật ẩn nấp của Quỷ tu, bởi vì thời điểm Quỷ tu vừa mới ẩn nấp, khẳng định sẽ không di chuyển quá xa, chỉ cần phạm vi công kích đủ lớn, vẫn rất có thể đánh Quỷ tu ra.

Giang Thành Tử trước kia gặp được kẻ địch như vậy, đều bị hắn giáo huấn rất thảm, cho nên hắn cảm thấy tên mặt hồ ly đối diện cũng có tâm tư như vậy.

Nhưng điều làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc chính là mặc dù đối phương xông thẳng tới, nhưng căn bản không có dấu hiệu ra tay. Trường đao kia cứ như vậy cầm trên tay, chín đạo ngự khí quanh quẩn bên người, cứ như vậy thẳng tắp đánh tới vị trí mà mình ẩn nấp.

Giang Thành Tử nhíu mày, vội vàng biến ảo vị trí.

Lưu quang ngự khí bắn ra, đánh về phía bốn phương, thân ảnh ẩn nấp của Giang thành bỗng nhiên lộ ra, một thanh chuỷ thủ trong tay ngăn cản một đạo lưu quang đánh úp về phía mình, trong lòng hò hét một tiếng: Người này vận khí làm sao có thể tốt như vậy!
Bình Luận (0)
Comment