Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 965 - Chương 965: Sát Lục Bảng!

Chương 965: Sát Lục bảng! Chương 965: Sát Lục bảng!

Khí thế của thể tu hùng hổ đánh về phía Y Y, Y Y không hề có ý tránh né, đứng nguyên tại chỗ thi pháp, mặc dù đánh cho linh khí đại thuẫn của đối phương quang mang lập lòe, nhưng căn bản không cách nào cản được đối phương đột nhiên tiến tới.

Trong mắt thể tu hiện lên nghi hoặc, không rõ ràng nữ pháp tu nũng nịu này vì sao không chạy!

Dưới tình huống bình thường, tu vi chênh lệch rất lớn, đối mặt với loại thế cục này, một bên tu vi yếu nhất định sẽ bỏ chạy, dù cho không chạy, cũng sẽ có ý trốn tránh, nhưng đối phương cứ như vậy đứng tại chỗ...

Không kịp nghĩ nhiều, thể tu đã cứng rắn chống lại thuật pháp của Y Y rồi hạy đến trước mặt nàng, trong mắt vốn đang tuyệt vọng bỗng hiện lên vẻ vui mừng, trong lúc vội vàng thay đổi ý nghĩ muốn giết chết nữ pháp tu này, hắn muốn bắt sống đối phương, dùng cái này đổi lấy tư cách sinh tồn!

Linh khí đại thuẫn hung hăng đẩy về phía Y Y, lần này y thu lực, bởi vì y sợ mình xuất toàn lực, nữ pháp tu này sẽ trực tiếp nổ tung.

Linh khí đại thuẫn đụng vào khoảng không, con ngươi thể tu lập tức trợn tròn, gần như không thể tin được những gì bản thân mình nhìn thấy.

Ngay lúc linh khí đại thuẫn của hắn sắp đụng vào thân thể mảnh mai kia, đối phương lại trực tiếp chìm vào dưới mặt đất, biến mất vô tung biệt tích.

Đây là cái gì?

Rốt cuộc đây là cái gì?

Trong đầu có rất nhiều suy nghĩ cuồn cuộn, thể tu thế nhưng lại không biết rốt cuộc mình gặp phải chuyện gì, một người sống sờ sờ, vậy mà cứ như vậy chìm vào lòng đất trước mí mắt hắn, mà trên mặt đất căn bản không có hố trũng gì, vẫn hoàn hảo không tổn hao gì.

Vừa rồi mình nhìn thấy, phảng phất chỉ là ảo giác.

Hắn không rõ vì sao đối phương có thể chìm xuống đất, hắn chỉ biết lần này mình thật sự phiền toái rồi, bởi vì sát khi mãnh liệt đã từ sau lưng kéo tới.

Vội vàng quay người, đập vào mắt là một ánh đao đỏ rực, hắn vội giơ linh khí của mình lên để ngăn cản.

Loảng xoảng một tiếng, Thể Tu lảo đảo lui về phía sau, thương thế trong cơ thể ảnh hưởng rất lớn đến hắn, thực lực hắn có thể phát huy ra cũng giảm bớt rất nhiều.

Mắt thấy Lục Diệp lại đánh tới một lần nữa, rốt cuộc hắn cũng bất chấp, xuất ra linh lực , thân hình nhảy lên, muốn chạy trốn khỏi nơi này.

Vốn dĩ nếu như có thể kéo một tên chôn cùng, hắn cảm thấy mình chết liền chết, nhưng hiện tại người chôn cùng cũng không tìm thấy, nếu như chết ở chỗ này, chẳng phải là quá lỗ.

Vì vậy cho dù thế nào đi nữa, hắn cũng phải chạy trốn.

Nhìn thân ảnh thể tu nhảy lên, hộp vũ khí bên hông Lục Diệp vù vù, chín đạo lưu quang bắn ra, không chỉ như thế, trường đao trong tay nhanh chóng chém ra ba lần.

Ba anh đao như trăng lưỡi liềm lao ra, xếp theo hình tam giác đánh úp về phía thể tu.

Tiếng vang leng keng truyền ra, thân hình thể tu đưa lưng về phía Lục Diệp bị chín đạo ngự khí đánh cho rung động mạnh, lại bị ba đạo đao mang chém lên người, cũng không thể duy trì được thân hình, mới bay lên cao vài chục trượng, liền kêu thảm thiết ngã xuống.

Liên tục ngã trên mặt đất, ngôi sao màu vàng hiện lên trước mắt mới khôi phục tầm nhìn, một khuôn mặt hồ ly liền in vào trong tầm mắt, Lục Diệp trở tay cầm đao, đứng trước mặt thể tu không chút do dự, một đao đâm xuống.

Một đao này từ chỗ ngực đâm vào, đâm vào phía sau lưng.

Thân thể thể thể tu đột nhiên cứng ngắc, nâng một bàn tay chộp về phía khuôn mặt Lục Diệp, giống như muốn chụp vào khuôn mặt Lục Diệp, nhìn xem rốt cuộc là ai giết chết mình.

Chung quy là phí công.

Lục Diệp rút trường đao ra, máu tươi phun trào, sinh mệnh nhanh chóng biến mất, bàn tay to của hắn cũng mềm nhũn buông xuống, thần thái trong mắt ngừng lại.

Một điểm hồng quang bay ra từ thi thể của thể tu, rơi vào mu bàn tay của Lục Diệp.

Lục Diệp xoay người thu hồi hai kiện linh khí của đối phương, lại lấy túi trữ vật của đối phương xuống, sau khi xác định không còn gì sót lại, hắn gọi Y Y một tiếng: “Đi!”

Nơi đây không thích hợp ở lâu.

Nơi này là biên giới khu vực săn bắn, tin tức xuất hiện của khu săn bắn khẳng định đã truyền ra, nếu có người từ bên ngoài tiến vào, tất nhiên sẽ xuất hiện ở khu vực biên giới trước tiên.

Mà có can đảm xâm nhập khu săn bắn lúc này, tự nhiên đều là đối với thực lực của mình có đầy đủ tự tin, tiếp tục lưu tại nơi này, chỉ có phiền toái không ngừng.

Lại nói, những cường giả trong khu vực săn bắn đó, giờ phút này khẳng định cũng đang chạy tới biên giới, bởi vì bọn họ có thể ở chỗ này ôm cây đợi thỏ, tập sát những tu sĩ phe đối địch xâm nhập bên ngoài!

Cho nên bất kể là như thế nào, ở khu vực rìa của khu vực săn bắn mở ra, đối với tu sĩ có tu vi không cao như Lục Diệp mà nói, khu vực biên giới tuyệt đối không thể ở lại.

Ba ngày đầu, nơi người chết nhiều nhất chính là biên giới!

Lục Diệp quay lại cơ thể Hổ Phách, lướt nhanh tới.

Hắn không dám bay ra ngoài, mà lựa chọn dán vào mặt đất mà chạy, như vậy tốc độ tuy không bằng phi hành, nhưng sau khi gia trì linh văn hệ Phong cũng không chậm.

Đang chạy nhanh, tầm mắt bỗng nhiên thoáng thấy trên bầu trời có tia sáng chói mắt hiện lên.

Lục Diệp dừng chân, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên đỉnh màn máu, ánh sáng màu đỏ chói mắt nhúc nhích, giống như máu tươi chảy ra, ngay sau đó hóa thành một mặt cờ.

Toàn bộ khu vực khu vực săn bắn, phạm vi mấy chục vạn dặm, bất cứ tu sĩ nào, chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể thấy được lá cờ này.

Lúc đầu Lục Diệp còn chưa biết rốt cuộc đây là thứ gì, nhưng rất nhanh hắn đã kịp phản ứng.

Đây là danh sách tiêu diệt ở khu vực săn bắn! Gọi tắt là Sát Lục bảng!

Trong lòng hắn bỗng nhiên xuất hiện một cảm giác không tốt...

Bởi vì vừa rồi hắn đã vượt qua hai tangt, chém giết một tên thể tu cảnh giới thứ năm Vân Hà...

Sát Lục bảng màu đỏ máu hơi rung một chút, một hàng chữ lớn màu vàng xuất hiện ở phía trên, nhóm đầu tiên phân ra ba tổ, chia ra làm tên họ, điểm săn giết, khen thưởng.

Từ hàng thứ hai bắt đầu đã xếp hạng.

Theo thứ tự đi xuống:

Lục Nhất Diệp, một trăm hai mươi, một phần Tuyền Linh Giáp cấp, chín đạo linh ký màu vàng.

Hạ Lương, một trăm, linh ký màu vàng chín đạo.

Đường Kha, tám mươi, bảy đạo linh ký màu vàng.

Vu phù mộng, 50, kim sắc linh ký năm đạo.

Đàm Thánh, bốn mươi lăm, linh xăm năm đạo.
Bình Luận (0)
Comment