Chương 991: Lục Nhất Diệp đang trêu đùa chính mình.
Chương 991: Lục Nhất Diệp đang trêu đùa chính mình.
Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền ra tay hấp dẫn sự chú ý của mọi người, pháp tu này căn bản chưa từng phòng bị phía sau mình, thế mà lại có người lén lút mà đến, chờ đến lúc Lục Diệp đột nhiên ra tay, nếu có thể phát hiện đi nữa thì cũng đã muộn.
Thân thể vừa mới bay lên nặng nề rơi xuống đất, đau nhức kịch liệt phía sau lưng khiến hắn không cách nào có thể hô hấp, trong nháy mắt, đao quang đầy trời chém xuống.
Hắn vội vàng rút ra linh lực tao bình chướng phòng hộ, nhưng mà linh lực bình chướng kia cũng chỉ kiên trì được ba hơi thở liền bị đao quang nghiền nát.
Đao mang chém xuống, tiếng keng keng keng truyền ra, thân thể pháp tu rung chuyển mãnh liệt, trong phút chốc không biết đã hứng chịu không biết bao nhiêu đao, khiến linh lực hộ thân hoan toàn biến mất.
Ngay sau đó thân thể nhẹ bẫng, tầm mắt xoay tròn điên cuồng, ý thức cấp tốc mơ hồ.
Sau khi giải quyết xong Pháp tu này, Lục Diệp lao thẳng về phía chiến trường bên kia. Ngay lúc này, từng đạo thuật pháp của Phong Nguyệt Thiền đánh ra dây dưa với tên thể tu kia, khiến hắn không thể trốn thoát. Lý Bá Tiên dùng phi kiếm lướt qua, vây khốn hai tên tu sĩ trọng thương còn lại tại chỗ.
Nhìn thấy Lục Diệp đánh tới, kiếm quang đầy trời lập tức thu lại, đồng loạt tấn công về phía vị thể tu kia.
Hai tu sĩ trọng thương còn chưa kịp thở một hơi, Lục Diệp đã vồ giết đến trước mặt bọn họ, giơ tay chém xuống, bổ hai người ngã xuống mặt đất như chém dưa thái rau.
Dưới tình huống bình thường, hai người này một người tầng năm một người tầng bốn đối mặt với Lục Diệp, hươu chết vào tay ai còn chưa biết được, nhưng mà bọn họ bị kiếm tu Lý Bá Tiên này đánh lén trọng thương trong người, không chết là bởi vì Lý Bá Tiên không muốn giết bọn họ, thương thế như vậy, đừng nói là Lục Diệp, chỉ cần một cảnh giới tầng ba bình thường cũng có thể giải quyết bọn họ.
Lại chém thêm hai người, Lục Diệp nhìn về phía vị trí thể tu cuối cùng.
Mặc dù chỉ mới mấy hơi thở, nhưng thể tu này đã mình đầy thương tích, hơn mười đạo phi kiếm xuyên tới xuyên lui, từng đạo công kích khó lòng phòng bị, dù là thể tu da dày thịt béo cũng không ngăn được, lại có thuật pháp của Phong Nguyệt Thiền không ngừng rơi xuống, đánh cho thân thể thể tu kia chấn động mãnh liệt, linh khí trên tay đại thuẫn đều bị đánh rớt.
Lục Diệp tham gia vào trong đó, chiến đấu không có gì bất ngờ.
Sau mấy hơi thở, thân hình khôi ngô của thể tu ngã nhào trên mặt đất, Lục Diệp không ngừng phi nhanh tới ánh sáng trắng nở rộ kia, vươn tay vào trong đó, một tay nhấc lên, cũng không nhìn rõ rốt cuộc bắt được thứ gì, lại vội vàng thu hồi trận kỳ bố trí ở bốn phía.
Cùng lúc đó, Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền quét dọn chiến trường, thu thập chiến lợi phẩm.
Trong chốc lát, Lục Diệp thấp giọng hô: “Đi!”
Ba đạo thân ảnh cấp tốc lướt đi, chạy về phía sơn động.
Nếu ổn, vậy tự nhiên không tiếp tục, vừa rồi tuy giao chiến trong thời gian ngắn, nhưng dư chấn giao thủ lại không nhỏ, nếu xung quanh có địch nhân cường đại nào đó, rất có thể sẽ hấp dẫn người tới đây.
Như vậy đánh một trận đổi một chỗ mặc dù phiền toái hơn một chút nhưng có thể thắng một cách an toàn.
Sau thời gian một chén trà, trong sơn động lúc trước ba người đã trở về, từng người khoanh chân ngồi xuống.
“Tiểu sư đệ, ta quan sát một chút, điểm săn giết của đệ nhất bảng, lần này tăng thêm bốn trăm ba mươi điểm, vừa vặn đúng với người, vị trí đệ nhất không thể nghi ngờ.” Lý Bá Tiên mở miệng.
Trên đường trở về, Lục Diệp cũng nhìn thấy được.
Bốn người giết trước đó, ba canh giới tầng năm, một người canh giới tầng bốn, vừa vặn có thể cho hắn được bốn trăm ba mươi điểm săn giết.
Con số tương đương, người đứng đầu đúng là hắn.
Một lần chiến đấu đạt hơn bốn trăm điểm săn giết, thu hoạch không thể nói là không phong phú, phải biết rằng Hạ Lương bài danh thứ hai kia, bình quân mỗi ngày cũng chỉ đạt được năm trăm điểm săn giết mà thôi.
Trận chiến này đánh xuống, so với thu hoạch một ngày của Hạ Lương cũng không kém hơn là bao nhiêu.
Vốn dĩ trước trận chiến này, điểm săn giết của Hạ Lương gần như nhanh hơn Lục Diệp, nhưng bây giờ, lại bị Lục Diệp kéo ra khoảng cách.
Cũng không biết Ha Lương kia có cảm tưởng gì.
Trong chiến trường Vân Hà, sân săn mở ra nhiều lần như vậy, chưa lần nào xuất hiện tình huống tu vi cảnh giới tầng ba chiếm cứ đệ nhất bảng, đừng nói tầng ba, ngay cả tầng bảy cũng chưa từng có.
Mỗi một lần ba vị trí đầu trên bảng đều là cảnh giới tầng tám, hoặc là cảnh giới tầng chín chiếm cứ.
Cũng từng có cường giả muốn lợi dụng tu sĩ cấp thấp giết chết tu sĩ cấp cao có thể đạt được lượng lớn điểm săn giết để chiếm đoạt bảng danh sách, nhưng thật sự áp dụng vô cùng khó khăn.
Đầu tiên, muốn lợi dụng quy tắc này chiếm lấy bảng, như vậy tu vi của tu sĩ không thể cao hơn tàg năm, nếu không cũng không có ý nghĩa quá lớn.
Nhưng cho dù một tên cảnh giới tầng chín mang theo một tên cảnh giới tầng năm cũng rất dễ xuất hiện một chút ngoài ý muốn.
Những cường giả tàg chín kia phần lớn đối thủ đều là phe cánh của đối phương, một khi chiến đấu rất khó bảo vệ chu toàn cho đồng bọn, rất dễ bị kẻ thù thừa dịp, một khi đồng bọn xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, vậy thì toàn bộ điểm săn giết trước đó sẽ bị mất, cái được không bù nổi cái mất.