Chương 990: Chương 990
Chương 990: Chương 990
Lục Diệp trả lời: “Thấy được.”
Lúc trước hắn còn cảm thấy dạng ôm cây đợi thỏ này không dễ dàng gặp được địch, nhưng hiện tại có một phần cơ duyên như vậy ở đây, chắc không bao lâu sẽ có người tới đây.
Sự thật chứng minh đúng là như thế, chỉ sau một chén trà, đã có bốn đạo thân ảnh lén lén lút lút rơi vào tầm mắt của Lục Diệp.
Bốn người này hành động cực kỳ cẩn thận, hai người một tổ, đều từ các phương khác nhau mà đến, bất quá bọn hắn không có thủ đoạn của quỷ tu, cho nên không cách nào che giấu hành tung của mình, nhiều lắm chỉ là tận lực thu liễm khí tức bản thân, giảm bớt khả năng bại lộ.
Bốn người cũng không hướng vị trí mà tới gần, mà là từ bên ngoài từng chút một điều tra tìm kiếm.
Dưới sự cẩn thận như vậy, thủ đoạn bình thường căn bản không thể che giấu được, cũng may trước đó Lục Diệp đã bố trí trận pháp ẩn nấp cho Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền, chỉ cần cảm giác của đối phương không mạnh đến thái quá, xác suất lớn sẽ không phát hiện được tung tích của bọn hắn.
Về phần bản thân Lục Diệp, có Linh văn ẩn nấp có thể nói giờ phút này hắn chính là một quỷ tu.
Hai người trong bốn người đi qua trước người Lục Diệp ba trượng, hoàn toàn không có cảm giác gì, hai người còn lại đi thẳng về phía Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền.
“Tiểu sư đệ, ta chuẩn bị động thủ.” Lý Bá Tiên lại đưa tin tới.
Lục Diệp không trả lời, không cần phải trả lời gì.
Loại tu sĩ kết bạn mà đi này chỉ cần số lượng không quá nhiều, hắn thật sự không kiêng kỵ gì, bởi vì chỉ có tu sĩ thực lực không cao mới có thể kết bạn mà đi, nếu là gặp được loại cô lang độc hành kia mới là cần cảnh giác nhất.
Một vệt hàn quang bỗng nhiên phát ra nương theo tiếng kiếm , Lý Bá Tiên ẩn nấp thân hình đã lộ ra, hơn mười đạo phi kiếm quanh thân phun trào, trong thời gian ngắn bắn ra, thẳng hướng một tu sĩ trong đó mà đánh tới.
Biến cố đột ngột này đã khiến bốn người giật nảy mình, nhất là hai người đi về hướng Lý Bá Tiên, sắc mặt đều thay đổi, cảm nhận được sát khí mãnh liệt, toàn thân dựng thẳng lên, một người trong đó lập tức hô to: “Có mai phục!”
Lập tức tế ra linh khí của mình, nghênh đón kiếm quang kia.
Lúc Lý Bá Tiên ra tay không biết đối phương thuộc về trận doanh nào, nhưng chuyện này cũng không liên quan. Thân là một kiếm tu, hơn nữa còn là một kiếm tu lắng đọng hơn mười năm ở Linh Khê cảnh, hắn đối với phi kiếm của mình cũng rất tự nhiên.
Trong nháy mắt động thủ, thân ảnh bại lộ, trận doanh của hai bên liền có thể xác định rồi.
Nếu như đối phương cũng là Hạo Thiên minh, Lý Bá Tiên tự nhiên có thể cam đoan mình không thương tổn đối phương, nhưng nếu như đối phương là Vạn Ma lĩnh, hơn mười đạo phi kiếm đánh lén ra tay hoàn toàn có thể đánh một cái mở đầu.
Ngay lúc người này kêu gọi, đồng thời ấn ký chiến trường trên mu bàn tay từng người bộc phát ra hai màu đỏ.
Lý Bá Tiên chẳng những đang quan sát ấn ký chiến trường của đối phương, đồng thời cũng đang quan sát tu vi của đối phương, vội vàng gặp tập kích như vậy, cho dù là ai cũng không dám khinh thường, nhất định sẽ bộc phát ra toàn bộ thực lực của mình nghênh chiến, như vậy, tu vi của đối phương liền nhìn một cái không sót gì.
Hai người đều tự ra tay, khiến trong lòng Lý Bá Tiên yên tâm, một người cảnh giới tầng năm, một người là cảnh giới tầng bốn, trong mắt hắn không đáng kể chút nào.
Hai người khác cách Lục Diệp không xa cũng phản ứng, một người trong đó thân hình khôi ngô, khí huyết tràn đầy, hẳn là một thể tu, lúc này đánh về phía Lý Bá Tiên, linh lực quanh thân người còn lại bắt đầu khởi động, trước mặt mơ hồ có thuật pháp thành hình, người này là một pháp tu.
Vị thể tu kia mới chạy được vài bước liền nhìn thấy một màn khiến cho hắn kinh sợ.
Hơn mười đạo kiếm quang đột nhiên đánh tới bị hai người bạn của mình liên thủ ngăn lại, nhưng lại có thêm nhiều kiếm quang đánh tới.
Trước khi xác định trận doanh thuộc về đối phương, Lý Bá Tiên tự nhiên không có khả năng xuất toàn lực, hơn mười đạo phi kiếm chỉ là thăm dò, xác định đối phương là Vạn Ma Lĩnh, lúc này hắn mới một lần nữa phát lực, hơn nữa đây không phải cực hạn của hắn.
Lúc còn ở Linh Khê cảnh, hắn đã có thể ngự kiếm trăm đạo, hiện giờ Vân Hà cảng giới tầng bốn chỉ có thể sử dụng số lượng phi kiếm mà thôi.
Kiếm tu vốn nổi danh về sát phạt, dưới sự đánh lén như thế, trừ phi tu vi cao hơn hắn hai tầng, nếu không căn bản không ngăn cản được.
Kiếm quang tùy ý lướt qua phá vỡ linh lực hộ thể của hai người, xuyên qua thân thể hai người, mang theo một chùm máu tươi.
Vân Hà cảnh vốn là cảnh giới chênh lệch thực lực cách xa, hai người này mặc dù miễn cưỡng có được thực lực của cảnh giới tầng bốn, tầng năm bình thường, nhưng thực lực của Lý Bá Tiên không thể nghi ngờ là hon hẳn.
Chỉ là chạm mặt, một cảnh giới tầng bốn,một cảnh giới tầng năm cơ hồ đã bị chém giết tại chỗ, nếu không phải muốn lưu lại cho Lục Diệp, chỉ sợ hai người này đã chết rồi.
Thể tu lao nhanh về phía Lý Bá Tiên chỉ cảm thấy máu tươi dính toàn thân, lạnh thấu xương, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đồng tử đang cười tủm tỉm kia, trong lòng kinh hô quái vật từ đâu xuất hiện.
Hắn theo bản năng dừng bước, nhưng lại bi một tia sét như linh xà đánh tới, đánh cho toàn thân hắn run rẩy.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bên kia chẳng biết từ lúc nào đã có một bóng dáng nữ tử. Trên mặt nữ tử kia còn đeo một khuôn mặt nữ đồng đầy ủy khuất đáng thương, có nước mắt, hoàn toàn trái ngược với khuôn mặt đồng tử kia.
Không chỉ có một người mai phục ở chỗ này, thậm chí còn không phải chỉ có hai người!
Vị thể tu kia hoảng hốt.
Cùng lúc đó, một tên pháp tu cuối cùng cũng hô lên: “Trốn!”
Một đạo thuật pháp vừa mới thành hình, pháp tu thấy đồng bạn của mình không chịu nổi một kích, nào còn dám tiếp tục dừng lại tại chỗ, trong lúc vội vàng đánh thuật pháp kia về phía Phong Nguyệt Thiền, linh lực quanh thân phun trào muốn bay lên trời.
Nhưng mà cuối cùng y không thể bay lên, thân thể vừa mới cách mặt đất không đủ một thước, lực lượng khổng lồ đã từ trên trời giáng xuống, kèm theo gió trời phản kích.
Đao quang màu lửa đỏ bổ vào vách chắn linh lực quanh quẩn bên ngoài thân thể Pháp tu, thuận thế ở sau lưng hắn chém ra một vết thương thật lớn, Pháp tu rơi xuống đất, vong hồn đều bốc lên.
Phía sau mình, thế mà cũng có người!