Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng (Bản Dịch Full)

Chương 212 - Chương 212: Ta Sẽ Không Bán Thân Đâu

Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng Dịch Full Chương 212: Ta sẽ không bán thân đâu

Lúc trước hắn đã đoán được tứ đại thánh địa rất có thể là người xâm nhập, nhưng lại không nghĩ đến việc sự xuất hiện của bọn họ đã tạo thành tổn hại lớn đến mức nào đối với thế giới này.

Thảo nào lịch sử về Hạ triều lại ít ỏi như vậy.

Hèn gì trên sách sử lại liệt Hạ triều vào thời đại Trung Cổ.

Sự xuất hiện của tứ đại thánh địa chính là một đường ranh giới đối với nền văn minh của thế giới này, từ đó về sau là một thời kỳ hoàn toàn mới.

Một lát sau, Cố Dương mở miệng hỏi: “Vậy thì tứ đại thánh địa tới thế giới này như thế nào?”

Diệp Lăng Ba nói: “Việc này có liên quan đến đại kiếp nạn mà ta mới vừa nói. Viện trưởng đã từng nói, thế giới này tồn tại một ít cấm chế lưu lại từ thời Thượng Cổ.”

“Một vài cấm chế trong đó dùng để phong bế không gian. Một ngàn năm trước, cấm chế xung quanh buông lỏng, cánh cổng không gian mở ra, lần lượt thông đến một nơi có tên là thế giới động thiên, cũng tức là tứ đại thánh địa sau này.”

“Hiện giờ, một ngàn năm trôi qua, viện trưởng phát hiện, gần Thần Đô có vài cấm chế Thượng Cổ đã buông lỏng, bất cứ lúc nào cũng có khả năng mất đi hiệu lực, đến lúc đó chuyện Hạ triều diệt vong một ngàn năm trước nhất định sẽ lại tái diễn.”

Cố Dương không ngờ rằng vị Thiên Nhân của Văn viện kia lại thật sự tiên đoán trước được Tinh La tông và Vạn Tượng môn xâm nhập, quả thật rất giỏi.

Nhưng mà chuyện này có liên quan gì đến việc ngươi muốn kết thành đạo lữ với ta?

Nói nhiều như vậy rồi nhưng vẫn chưa nói đến chuyện chính.

“Thân thể Tiên Thiên của ngươi có thể chuyển hóa khí Tiên Linh trong cơ thể ta thành khí Tiên Thiên. Có khí tức Tiên Thiên, ta có thể nhanh chóng bước vào Thiên Nhân cảnh, đủ để ứng phó với nguy cơ ngày sau.”

Cuối cùng Diệp Lăng Ba cũng nói ra nguyên nhân chính.

Hóa ra nàng coi trọng thân thể Tiên Thiên của ta!

Cố Dương hỏi: “Vậy có lợi ích gì cho ta không?”

Diệp Lăng Ba lắc đầu: “Khí Tiên Linh sẽ tạo thành gánh nặng lớn cho thân thể Tiên Thiên của ngươi, nhưng mà đợi đến khi ta thành Thiên Nhân, đương nhiên có thể giúp ngươi...”

“Nếu không có lợi ích gì thôi bỏ đi.”

Cố Dương đã mất hứng thú nghe tiếp, nói: “Mời Diệp tiên tử về cho.”

Đùa, chuyện không có lợi ích gì, lại dám mở miệng.

Nàng lấy tự tin ở đâu ra vậy?

Về phần Tinh La tông và Vạn Tượng môn, chờ bọn họ giáng xuống đã là chuyện của mười mấy năm sau rồi, khi đó đoán chừng hắn đã sớm là Thiên Nhân rồi.

Diệp Lăng Ba đi rồi, Cố Dương ngồi ở trong viện, mở hệ thống ra.

Vừa rồi ở trong Trấn Yêu tháp, hắn đã tiến hành một lần mô phỏng.

[…Ngươi giết chết đệ tử của U Minh tông.]

[Nửa tháng sau, một vị cường giả Pháp Lực cảnh tập kích ngươi, hưởng thọ hai mươi hai tuổi.]

Cố Dương xem một câu cuối cùng, rơi vào trầm tư.

Vị cường giả Pháp Lực cảnh này rốt cuộc do phương nào phái tới?

Hắn điểm qua mấy kẻ thù của mình, có khả năng nhất chỉ có hai nhà, hoặc là Xích Tôn giáo, hoặc là Thẩm gia.

Hai nhà này đều có động cơ giết hắn, cũng có thực lực này.

“Xem ra vẫn phải tìm chỗ dựa vững chắc mới được.”

Mặc dù hiện giờ hắn đã là Thần Thông cảnh, nhưng nếu một vị cường giả Pháp Lực cảnh một lòng muốn đánh lén, hắn vẫn không ngăn được.

Chỉ có cơ hội mô phỏng bảy lần, muốn đột phá đến Pháp Lực cảnh, không được thực tế lắm.

Muốn vượt qua tử kiếp, chỉ có tìm chỗ dựa vững chắc.

Ở Thần Đô, hắn không có nhiều lựa chọn lắm.

Văn viện loại trừ đầu tiên, Diệp Lăng Ba có ý đồ với thân thể hắn, định nương nhờ Văn viện, đoán chừng phải bán thân mới được.

Tính tới tính lui, dường như chỉ có hoàng hậu.

Tuy rằng muội muội của nàng vô tình vô nghĩa, nhưng mà bản thân hoàng hậu coi như trượng nghĩa.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm hai mươi hai tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm hai mươi hai tuổi.]

[Ba, trí tuệ cuộc đời năm hai mươi hai tuổi.]

“Chọn hai.”

Cố Dương tùy tiện chọn một cái, theo sau đó, ký ức của một đoạn chiến đấu xuất hiện trong đầu.

Hắn đang tu luyện, đột nhiên phát hiện không đúng, ngẩng đầu lên, trước mắt đã hoàn toàn tối đen, sau đó không biết gì nữa.

“Là Thẩm gia!”

Thẩm gia là đối thủ cũ của hắn, cho nên hắn đã từng giao thủ với nhất phẩm và Kim Thân cảnh của Thẩm gia.

Từ trong đoạn ngắn ký ức này đã có thể đoán được người ra tay chính là Pháp Lực cảnh của Thẩm gia.

Đường đường Pháp Lực cảnh lại đánh lén hắn Kim Thân nhất trọng, thật sự không biết xấu hổ.

Cố Dương lại mở hệ thống ra.

[Có muốn sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao một điểm năng lượng.]

“Có.”

[Hai mươi hai tuổi, ngươi đạt thành tựu Kim Thân, trở thành Thần Thông cảnh trẻ tuổi nhất. Ngươi sử dụng thần thông khiến giáo chủ Xích Nhật của Xích Tôn giáo sợ hãi bỏ chạy, giết chết đệ tử U Minh tông, danh chấn thiên hạ.]

[Ngày thứ hai, ngươi tới Ngọc châu, đến biệt viện của Thẩm Bạch Y, tìm được một miếng ngọc giản, từ đó có được truyền thừa của “Phượng Vũ Cửu Thiên”]

[Ngươi rời khỏi Ngọc châu, nhưng lập tức bị cường giả Pháp Lực cảnh đuổi kịp, ngươi bèn sử dụng “Thần Hoàng Quyết”, hóa thân thành phượng hoàng, chạy trốn tới Thiên Trụ sơn, tiến vào bí cảnh.]

[ Mấy ngày sau, cửa vào bí cảnh bị phá vỡ, ngươi bị đánh chết tại chỗ, hưởng thọ hai mươi hai tuổi.]

Đúng là quá vô lý!

Hắn đã chạy trốn vào trong bí cảnh rồi mà còn bị đánh chết, đúng là vô lý hết đường nói.

Cố Dương bứt rứt, vậy thì một đường lui đã bị chặt đứt.

Nhưng mà nghĩ lại, chắc là do lúc đó hắn để lại dấu vết quá rõ ràng, vị Pháp Lực cảnh của Thẩm gia kia biết hắn cuối cùng biến mất ở Thiên Trụ sơn, đoán được hắn đang trốn trong bí cảnh, cho nên mới có thể tìm ra.

Nói cách khác, trốn ở trong bí cảnh cũng không phải tuyệt đối an toàn.

Lần sau phải rút ra bài học kinh nghiệm.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[…]

“Ta chọn hai.”

Thái Cực cung, hậu điện đột nhiên truyền đến một loạt tiếng ho khan kịch liệt.

“Bệ hạ, bảo trọng long thể.”

Trong điện, vài tên nội thị quỳ trên mặt đất, giọng điệu gần như van xin.

Người nằm trên giường rồng chính là chủ nhân của đế quốc khổng lồ này, hoàng đế bệ hạ chí cao vô thượng.

Lúc này, hắn chỉ là một người trung niên nằm dài trên giường bệnh, sau khi nghe được tin tức muội muội gặp nạn, tâm trạng kích động, ho khan kịch liệt.

Bình Luận (0)
Comment