Một khi gặp Thần Thông cảnh đều do là một tay Thích ma ma giải quyết, tống bọn họ vào thiên lao.
Có thể nói, nàng là cánh tay đắc lực của hoàng hậu.
Chính xác là như vậy, ai ai ở Thần Đô cũng biết, ở bên cạnh hoàng hậu còn có một vị cường giả Pháp Lực cảnh.
Cùng là Kim Thân cảnh tam trọng, nhưng thái độ của Vương Viễn Trác vẫn có chút kính nể với nàng.
Thích ma ma nói: “Lần này phải dựa vào thực lực của Cố công tử.”
Chớp mắt cái, ánh mắt của tất cả mọi người lại đổ dồn về Cố Dương đứng ngay bên cạnh nàng, có ánh mắt hoài nghi, dò xét, kiêng nể, sát ý…
Vương Viễn Trác như nghĩ ra gì đó, bất ngờ nói: “Trừ khi hắn luyện được thức thứ ba của ‘Thiên Vấn Cửu Đao’?”
Không ít người nghe thấy lời này, ánh mắt nhìn Cố Dương để lộ ra tia thù địch. Trận chiến khiến Vũ gia diệt môn năm đó, không ít người ở đây đều có mặt ở đó, đều có thù diệt môn với Vũ gia. Lúc này, nghe thấy Cố Dương là truyền thừa của Vũ Thắng Thiên, đương nhiên sẽ cảm thấy sợ sệt.
“Thiên Vấn Cửu Đao” tuy không nổi tiếng, nhưng thế lực khổng lồ bên trong đó đều hiểu rõ Vũ Thắng Thiên năm đó đáng sợ như thế nào.
Sau khi Vũ Thắng Thiên trở thành viện trưởng Võ viện, rất có khả năng trở thành Thiên Nhân.
Năm đó sau khi đao đạo của Vũ Thắng Thiên đại thành, hắn đi thách thức khắp thiên hạ, đối thủ của hắn đều là cường giả tuyệt thế thực thụ, một khi ra tay không bao giờ quá ba đao.
Cố Dương gật gù, nói “Xin nhờ Vương tiên sinh bảo vệ ta.”
Trên đường đến đây, hắn đã thử mô phỏng, biết rằng ở đây chỉ có Vương Viễn Trác là người đáng tin nhất.
Vương Viễn Trác thông minh sáng suốt, biết ngay sau khi mối quan hệ của Cố Dương và Vũ gia lộ ra, e rằng một vài người ở đây sẽ gây bất lợi cho hắn, bèn nói: “Được.”
Hắn đến bên cạnh Cố Dương, chỉ lên trời, nói: “Nếu như suy tính của ta không sai thì ở kia chính là điểm để tiến vào bí cảnh.”
Cố Dương nhìn về phía đó, tay nắm chặt Phượng Vũ đao, nói: “Chút nữa có thể sẽ có chút vấn đề, Vương tiên sinh hãy cẩn thận chút.”
Vừa dứt lời, một đao ý khủng khiếp phát ra từ người hắn.
Thức thứ ba của “Thiên Vấn Cửu Đao”, Thế Thôn Hoàn Vũ!
Sức mạnh dưới vòm trời vô tận, làm sao có thể đến bờ bên kia của không gian?
Một đao này của Cố Dương trực tiếp phá vỡ không gian, phá vỡ cấm chế được giấu trong không gian.
Chỉ nhìn thấy bầu trời bị phá một góc, mà đầu bên kia chính là một thế giới khác.
…
“Thành công rồi!”
Mọi người ở hiện trường, cho dù là có ác ý với Cố Dương hay không thì đều cảm thấy vô cùng sửng sốt.
Điều này có nghĩa là, người bị nhốt bên trong bí cảnh được cứu rồi.
Đúng là xoay chuyển được tình thế.
Khi người kia Văn viện và Trấn Quốc Công đều nói bất lực, bọn họ đều nghĩ rằng cơ hội sống sót của đám người kia vô cùng thấp.
Không ngờ rằng, một Kim Thân cảnh mới đột phá lại có thể phá thủng không gian, mở đường tiến vào bí cảnh.
Đến cả Quách Thái Bình - kẻ muốn giết Cố Dương nhất, lúc này cũng cảm thấy cảm kích hắn.
Đây đúng là thoát khỏi nguy hiểm trong gang tấc.
Chỉ cần tam thúc bình an trở về, mọi chuyện sẽ dễ nói chuyện hơn.
…
Không trung sau khi được mở ra, chẳng mấy chốc đã sinh ra phản ứng dây chuyền, lỗ thủng kia không ngừng lan rộng, cuối cùng có thể nhìn thấy tình hình bên trong.
Bỗng nhiên, một luồng khí tức khủng bố truyền ra từ bên trong.
Tất cả mọi người, bao gồm cả cường giả Thần Thông cảnh cũng đều cảm thấy sợ hãi cứ như gặp phải thiên địch vậy.
“Yêu tộc Bất Lậu cảnh?”
Sắc mặt của Vương Viễn Trác hiện lên vẻ hoảng sợ.
Ở Đại Chu, Yêu tộc sớm đã mai danh ẩn tích từ một ngàn năm trước.
Mà bên trong bí cảnh kia lại có Yêu tộc Bất Lậu cảnh, một khi bị nó đánh trúng, hậu quả khó mà tưởng tượng được.
Mọi người nghe thấy những lời này của hắn, không ít người thở dài.
Đối với con người mà nói, Yêu tộc chính là thiên địch, Yêu tộc coi con người là thức ăn, con người cũng săn bắn Yêu tộc, hai bên một khi đụng độ thì sẽ chém giết không ngừng.
Vù vù!
Mấy vị Thần Thông cảnh không chần chừ mà tháo chạy, sau đó giống như phản ứng dây chuyền vậy, chớp mắt cái phân nửa người đã bỏ chạy.
Hai mươi mấy vị Thần Thông cảnh cuối cùng còn lại chưa đến mười người.
Đến cả Thích ma ma cũng chạy mất dạng.
Những người còn ở lại đều có mối quan hệ với người bị nhốt trong bí cảnh.
Cố Dương không hề chạy, không phải là không muốn chạy, chẳng qua có chạy cũng không chạy nổi.
Ngay sau khi hắn mở được không gian thì bị một khí cơ đáng sợ khoá chặt, đó chính là do yêu thú Bất Lậu cảnh bên trong bí cảnh.
Cùng với không gian không ngừng sụp đổ, cuối cùng có thể nhìn rõ tình hình bên trong bí cảnh.
Chỉ nhìn thấy một con rùa khổng lồ đang ngoạm một người, hàm răng sắc nhọn cắn một cái đã cắn đứt người trong miệng làm đôi, sau đó chầm chậm nuốt xuống.
“Tam thúc…”
Quách Thái Bình không bỏ chạy, nhìn thấy quanh cảnh vừa rồi, đồng tử co rụt lại, phát ra tiếng gọi đau đớn.
Người bị cắn làm đôi kia chính là tam thúc của hắn.
Tận mắt chứng kiến tam thúc bị rùa khổng lồ ăn thịt, hắn vô cùng đau khổ.
Cứ ngỡ rằng xoay chuyển được tình thế, ai ngờ được, tam thúc của hắn lại không thể thoát khỏi chỗ chết, hơn nữa lại chết một cách đau đớn nhất ngay trước mắt hắn.
Đường đường là Kim Thân nhị trọng, lại bị một con rùa ăn thịt.
…
Trong bí cảnh chỉ còn lại năm sáu người đang gắng gượng. yêu thú Bất Lậu cảnh thực sự quá đáng sợ, bọn họ hợp sức lại cùng không phải là đối thủ của nó.
Nếu không phải do thân hình to lớn có chút cồng kềnh của nó, e là bọn họ không gắng gượng được đến bây giờ.
Đột nhiên, bọn họ nhìn thấy không gian được phá vỡ, trong lòng vừa ngạc nhiên vừa mừng, đây chính là cơ hội được cứu sống.
Lúc này, bọn họ đều cảm thấy lo lắng được giảm bớt phần nào.
Mặc dù không biết tại sao con rùa này lại phân tâm, nhưng bọn họ làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội sống còn này, tất cả mọi người đều chạy tới lỗ thủng kia.
Cuối cùng, vị Kim Thân của Quách gia kia lại xui xẻo, chậm chân một chút thì đã bị rùa khổng lồ tóm được, những người khác đều kịp thời thoát thân, tổng cộng có năm người chạy thoát, bao gồm cả hai vị Pháp Lực cảnh.
“Chạy mau.”