Cũng đúng, bên trong mô phỏng, Cao Phàm trọng thương, à mà hắn bị thương kiểu gì vậy?
Cao Phàm nói: “Bùa ẩn thân chỉ có tác dụng trong nửa canh giờ, chúng ta có đủ thời gian.”
Hắn tổn thất hết ba lá bùa ẩn thân, nói gì thì nói cùng phải thu hoạch được gì từ đây.
Cố Dương bị thuyết phục, dù sao bí cảnh này cũng không sụp đổ nhanh như vậy, kiên trì thêm nửa canh giờ nữa cũng không có vấn đề gì.
…
Một lát sau, bọn họ đến chỗ kho báu mà Cao Phàm nói, đó là một cung điện.
Cố Dương còn chưa bước vào đã cảm thấy sát ý bao trùm khắp cung điện, xem ra ở cổng có một cấm chế vô cùng lợi hại.
Cuối cùng hắn cũng biết tại sao trong mô phỏng Cao Phàm lại bị thương rồi.
Rõ ràng hắn muốn tiến vào trong cung điện, nhưng bị cấm chế gây thương tích.
Cao Phàm cũng cảm nhận được, lập tức do dự không dám tiến lên, muốn từ bỏ nhưng lại không cam lòng: “Cấm chế ở phía trên có chút khó giải quyết. Cố Dương, ngươi có cách gì không?”
Ta thì có cách gì đây?
Cố Dương định lắc đầu, đột nhiên nghĩ ra gì đó, lấy ấn tỷ của Tề vương ra, chỉ thấy ấn tỷ tỏa ra một vầng sáng màu đỏ, cùng với đó vang lên tiếng ầm ầm, cổng lớn của cung điện lập tức mở ra.
Không ngờ lại mở được.
Vừa rồi hắn nghĩ ra, cung điện này có lẽ thuộc về Tề vương, nói không chừng có thể dùng ấn tỷ có thể mở ra.
Thử một cái quả thật mở ra được.
Cổng vừa mở, cấm chế bên trên cũng tự khắc biến mất.
Cao Phàm vừa ngạc nhiên vừa mừng: “Cố Dương, ngươi đúng là sao may mắn của ta. Đi thôi, xem thử bên trong có bảo bối gì nào.”
Hai người bước qua cổng lớn.
Bên trong là một cung điện trống rỗng, ở giữa đặt một cái đỉnh làm bằng đồng thau khổng lồ, ngoại trừ cái đó ra thì không còn cái gì khác.
Cao Phàm thấy cái đỉnh khổng lồ đó, mắt hắn muốn rớt ra ngoài, kích động nói: “Cửu Thần đỉnh?”
Hắn xông lên phía trước, nhìn cái đỉnh một lượt, sắc mặt càng kích động: “Đúng là Cửu Thần đỉnh rồi…”
Cố Dương nghĩ ngợi một chút, hình như trong quyển sách lịch sử nào đó đã thấy ghi chép liên quan đến Cửu Thần đỉnh.
Món đồ này hình như là đồ gia truyền. Trong sách có nói, Cửu Thần đỉnh là biểu tượng của hoàng quyền, Hạ triều chỉ có một cái, về sau bị Tần triều lấy đi.
Sau khi Tần triều diệt vong, nó lại rơi vào tay Chu triều, đặt ngay tại thần đàn tế thiên.
Hắn không hiểu, bèn hỏi: “Cao tiền bối, không phải Cửu Thần đỉnh ở thần đàn tế thiên sao? Hoàng thất dùng cho mục đích tế thiên thì phải.”
Cao Phàm mê mẩn nhìn hoa văn trên đỉnh, vừa nhìn vừa nói: “Cửu Thần đỉnh, lúc đầu có chín cái. Người kế thừa của Nhân Hoàng, Phục Hoàng tạo nên, dùng để trấn áp khí vận của con người, tổng cộng có chín cái. Cái ở thần đàn tế thiên kia chỉ là một trong số đó.”
Hoá ra là như vậy.
Cố Dương lại hỏi: “Cửu Thần đỉnh này có tác dụng gì không?”
“Cửu Thần đỉnh này chính là thần khí số một, lần lượt đối ứng với vũ trụ âm dương ngũ hành, tập hợp chín cái đỉnh lại có thể tạo thành một thế trận tuyệt thế. Năm đó, Phục Hoàng chính nhờ đại trận này mà thống trị thế giới.”
“Tiếc là về sau Cửu Thần đỉnh đều thất lạc, Hạ đế chỉ tìm lại được một cái, bèn để đó dùng cho thần đàn tế thiên.”
“Nếu ta không nhầm, cái này chính là Mậu Thổ Thần Đỉnh.”
Sau khi nghe xong, Cố Dương hiểu đại khái.
Có lẽ năm đó Tề vương của Hạ triều sau khi có được cái đỉnh này thì lén lút giấu ở đây, đến tận lúc chết cũng không dám lấy ra.
Món đồ này là biểu tượng của hoàng quyền, hắn tất nhiên không dám để cho Hạ đế biết, nếu không thì chết không có chỗ chôn.
Kết quả cái đỉnh này lại ở đây hàng ngàn năm, nếu không phải Cao Phàm phát hiện ra nơi này, kết cục của Cửu Thần đỉnh sẽ bị chôn vùi cùng với không gian này, vĩnh viễn biến mất.
Cố Dương nói: “Thời gian không còn nhiều, mau chóng mang theo cái đỉnh này rời khỏi đây thôi.”
Cao Phàm kích động không thôi, đột nhiên nghĩ ra, cả người như bị sét đánh trúng, sắc mặt tái nhợt.
Hắn biết sắc, mà Cố Dương cũng đơ ra: “Sao vậy?”
Cao Phàm hốt hoảng nói: “Không thể mang theo được.”
“Ngươi có ý gì?”
“Thần khí Cửu Thần đỉnh này có pháp quyết điều khiển đặc biệt, nếu như pháp quyết không đúng, dựa vào tu vi của chúng ta, căn bản không có cách nào di chuyển. Trong lúc này, làm sao chúng ta luyện thành pháp quyết kể trên chứ?”
Cao Phàm vừa nghĩ tới thần khí đặt phía trước không có cách nào mang đi, chỉ cảm thấy đau lòng đến mức không thở nổi.
Cố Dương nghe vậy, suy nghĩ một hồi, cảm thấy đáng để thử một lần, nói: “Pháp quyết điều khiển kia ở đâu?”
Mặc dù Cao Phàm không còn ôm hy vọng, nhưng vẫn nói cho hắn phương pháp.
Cố Dương đặt trưởng công chúa qua một bên, sau đó theo lời Cao Phàm đặt hai tay lên trên đỉnh, sau đó lập tức cảm nhận được ý chí xa xưa trên đỉnh, trong đầu hắn hiện lên vô số pháp quyết, mặc dù không dài, nhưng vô cùng thâm sâu.
Sau đó, hắn mở hệ thống ra.
[Có muốn sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao một điểm năng lượng.]
“Có.”
[Hai mươi hai tuổi, ngươi đột phá Thần Thông cảnh, Kim Thân nhất trọng. Ở bên ngoài Thần Đô thành, ngươi đánh cho giáo chủ Xích Tôn giáo - Xích Nhật choáng váng, giết chết đệ tử U Minh tông Thương Khánh Lâm. Ngươi trở thành Thần Thông cảnh trẻ tuổi nhất đương thời, danh chấn thiên hạ.]
[Ngươi dùng đao thứ ba của Thiên Vấn Cửu Đao - Trảm Phá Hư Không, cứu được mọi người, sau đó xông vào bí cảnh , cứu trưởng công chúa và Cao Phàm ra. Các ngươi tìm được một chiếc Cửu Thần đỉnh, nhưng không thể mang ra khỏi bí cảnh.]
[Sau khi con Long Quy chạy ra khỏi bí cảnh thì bị một khí tức làm cho hoảng sợ chạy trốn, rời khỏi Thần Đô.]
[Sau đó, trưởng công chúa báo đáp ơn cứu mạng của ngươi, tặng cho ngươi khối Cửu Châu ấn.]
[Ngươi nhận được truyền thừa trong Cửu Châu ấn, nhận được “Thần Hổ Quyết” và “Thần Quy Quyết”.]
[Ngươi quyết định kết hôn với Diệp Lăng Ba, từ đó về sau trốn ở Văn viện, cùng nhau song tu.]
[Một tháng sau, Diệp Lăng Ba đột phá Thần Thông cảnh.]
[Hai năm sau, Diệp Lăng Ba đột phá Pháp Lực cảnh.]
[Một ngày nọ, U Minh tông ồ ạt tấn công, hai vị Thiên Nhân cùng tới, vây công Văn viện. Viện trưởng Văn viện bị buộc ra tay, sau khi giết chết một vị Thiên Nhân thì cũng chết đi. Thời khắc mấu chốt, Lạc vương đuổi đến kịp, giết chết vị Thiên Nhân còn lại của U Minh.]