Dù gì hắn cũng đã là cường giả Pháp Lực nhị trọng, tuy rằng tâm linh bị ảnh hưởng, nhưng vẫn giữ được lý trí.
Huyền m Kiếm Quyết!
Hắn sử dụng môn pháp bí truyền của La gia.
Bản năng của võ giả khiến cho hắn cảm nhận được nguy hiểm khổng lồ, một kiếm này hắn không hề giữ lại mà coi cái đầu này thành kẻ địch mạnh trước giờ trong đời đều chưa từng gặp, vận dụng pháp lực cả đời.
Kiếm xuất ra không tiếng động, chém chuẩn xác vào cái đầu này.
Huyền m Kiếm Quyết đủ để đóng băng hoàn toàn pháp lực và thân thể của đối phương.
Ngay sau đó, trong ánh mắt đỏ bừng của La Diệu Vũ lóe lên một tia kinh hãi.
Không ngờ kiếm của hắn lại xuyên thẳng qua cái đầu này, giống như chém vào trong không khí.
“Sao có thể như vậy chứ?”
Dưới cơn hoảng sợ, thân hình hắn đột ngột lui về, định tránh né đi, nhưng đã không còn kịp rồi, cái đầu này đã lập tức chui vào trong ngực hắn.
Thân thể La Diệu Vũ đột nhiên cứng đờ, không kìm chế được mà run rẩy, cúi đầu, trong cổ họng phát ra âm thanh “A a…”
La Ngọc Long cách đó không xa nhìn thấy toàn bộ quá trình chỉ biết kinh hãi trợn mắt há hốc mồm.
Một giây trước hắn còn đang vui mừng vì vị thúc tổ này bắt được hai người Cố Dương, chỉ trong chớp mắt lại đã phát sinh biến cố khổng lồ như thế.
Thúc tổ bị ám toán.
Hắn nuốt nước miếng, cẩn thận hỏi: “Nhị thúc tổ… ngươi không sao chứ?”
La Diệu Vũ không hề phản ứng lại.
Trực giác nói cho La Ngọc Long rằng tình huống của nhị thúc tổ rất không thích hợp. Hắn nhẹ nhàng lui về sau, kéo dãn một khoảng cách. Nếu không phải vì sợ gia tộc trách phạt, hắn đã hận không thể lập tức quay đầu bỏ chạy.
…
“Nguy rồi.”
Cố Dương xem xong toàn bộ quá trình, trong lòng lộp bộp.
Hắn không ngờ rằng quỷ vật Bất Lậu cảnh kia lại cùng đi theo đến Đại Chu.
Lần này thảm rồi.
Quỷ vật đáng sợ đến cỡ nào, hắn đã tận mắt nhìn thấy.
Điểm khủng bố nhất của nó chính là tính truyền nhiễm, còn đáng sợ hơn cả mầm độc.
Một quỷ vật chính là một nguồn ô nhiễm, nếu như không kịp thời tiêu diệt nó, mặc kệ nó phát triển tiếp, không bao lâu nữa sẽ có thể biến người của cả thế giới thành quỷ vật.
Tình hình hiện giờ của Hoàng Tuyền động thiên chính là tương lai của thế giới này.
Chứ đừng nói đến quỷ vật cùng đi ra đây có tu vi Bất Lậu cảnh.
May mắn duy nhất chính là thứ cùng đi ra theo chỉ là một bộ phận nhỏ, nếu không hắn cũng chỉ có thể xoay người bỏ chạy.
Tin tức xấu là người đầu tiên bị nó ô nhiễm lại là cường giả Pháp Lực cảnh nhị trọng.
Lúc trước trong mô phỏng, hắn và Hi Hoàng cộng vào cũng không phải là đối thủ của nó, tuy rằng cuối cùng trốn thoát được, nhưng vẫn bị thương.
Đợi đến khi người này bị ô nhiễm thành quái vật sẽ càng khó đối phó hơn.
Cố Dương quát: “Không muốn để toàn bộ La gia bị hủy hoại trong chốc lát thì nhanh chóng đi gọi người đi.” Nói xong, hắn không để ý đến La Ngọc Long nữa, mở hệ thống ra.
Nếu không tiêu diệt quỷ vật này luôn ngay tại chỗ, đợi đến khi người của La gia đều bị ô nhiễm, vậy càng không thể cứu vãn nổi.
Đây gần như là chuyện có thể khẳng định được, người của La gia không hề biết đến sự đáng sợ của quỷ vật, mới đầu sẽ không hề coi trọng chuyện này.
Chờ đến khi bọn họ coi trọng thì đã muộn rồi.
Phiền phức do hắn gây ra thì phải do chính hắn giải quyết.
Nếu không, chẳng bao lâu nữa thế giới này sẽ biến thành giống như Hoàng Tuyền động thiên, hắn cũng không sống được bao lâu.
Hầy, hắn chỉ định tu luyện tử tế thôi, sao luôn gặp phải chuyện lớn liên quan đến việc hủy diệt thế giới như thế này.
Hắn không muốn làm mấy chuyện như cứu vớt thế giới, nhưng lại cứ bị ép làm.
[Có muốn sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu tốn bốn điểm năng lượng.]
“Có.”
[Hai mươi hai tuổi, ngươi đã là Kim Thân tam trọng. Khi ngươi rời khỏi Hoàng Tuyền động thiên, quỷ vật chạy ra theo, ô nhiễm La Diệu Vũ. Ngươi và Hi Hoàng liên thủ chỉ miễn cưỡng ngăn chặn được hắn.]
[Vào thời khắc mấu chốt có một vị Pháp Lực cảnh khác của La gia chạy đến, ra tay đánh hai ngươi bị thương nặng, các ngươi chết, hưởng thọ hai mươi hai tuổi.]
Quả nhiên không đánh lại.
Thực lực bây giờ chỉ có thể bắt nạt đám Pháp Lực cảnh, sát thi của U Minh tông hoặc đánh lén quỷ vật thôi, gặp phải võ giả Pháp Lực nhị trọng, thực lực vẫn kém một chút.
[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]
[…]
“Ta chọn điều hai.”
Lập tức, trong đầu Cố Dương đã xuất hiện thêm ký ức của một trận chiến đấu.
Sau khi biến thành quái vật, sức mạnh của La Diệu Vũ tăng thêm rất nhiều, kỹ xảo chiến đấu cũng trở nên cuồng bạo hơn, đây chính là nguyên nhân vì sao hắn và Hi Hoàng chỉ có thể cầm chân được nó.
Nhưng nếu có thêm một vị Pháp Lực cảnh nữa đến hỗ trợ, chưa chắc không thể tiêu diệt được nó.
Nhưng mà người của La gia sẽ giúp La Diệu Vũ hay giúp một người ngoài như hắn đây?
Đáp án dĩ nhiên rất rõ.
Suy cho cùng chỉ có thể dựa vào chính hắn, người của La gia không gây cản trở đã không tệ.
Lại thêm lần nữa.
[Hai mươi hai tuổi…]
[Ngươi mang theo Hi Hoàng xoay người bỏ chạy, đi tới bí cảnh trong Thiên Trụ sơn, dốc lòng tu luyện.]
[Năm năm sau, Hi Hoàng khôi phục thực lực. Một ngày kia, bí cảnh sụp đổ, các ngươi rời khỏi bí cảnh, chứng kiến trận đại chiến giữa hai vị Thiên Nhân và một quỷ vật, vào thời khắc mấu chốt, trên bầu trời xuất hiện một cái đầu khổng lồ…]
[…Cái đầu khổng lồ bay về phía quỷ vật kia, nuốt chửng nó, đảo mắt đã biến mất không thấy đâu nữa, hai vị Thiên Nhân cũng rời đi.]
[Ngươi phát hiện quỷ vật hoành hành khắp Đại Chu, các ngươi dựa vào ngụy trang phù, tìm kiếm người may mắn sống sót ở khắp nơi, trong nửa năm cứu được mấy chục người, cuối cùng gặp gỡ người của Tinh Thần hải.]
[Sau khi tiến vào thế giới động thiên, các ngươi truyền thụ mấy loại phù thuật như ngụy trang phù cho những người khác.]
[Năm năm sau, Tinh Thần hải tập hợp cường giả từ Pháp Lực cảnh trở nên, tiến về Đại Chu, săn giết quỷ vật, ngươi và Hi Hoàng đều gia nhập đội ngũ ra trận.]
[Trong mười năm, các ngươi tiêu diệt vô số quỷ vật, cuối cùng chọc phải quỷ vật cấp bậc Thiên Nhân, một trận đại chiến nổ ra, ngươi rơi vào trọng điểm tập kích, chết ngay tại chỗ, hưởng thọ ba mươi bảy tuổi.]
Quả nhiên, quỷ vật thôi mà gần như biến Đại Chu thành vùng đất chết, sau đó ngay cả quỷ vật cấp bậc Thiên Nhân cũng xuất hiện.